Edit: Chang Phi
Beta: Nga Sung dung
Tống thị thấy Bùi Thanh Thù suy nghĩ cho nàng như thế trong lòng tất nhiên là cảm động không thôi.
Nếu đổi lại là nam nhân khác chỉ sợ đã sớm nói ra lời tệ bạc với nàng hoặc là làm thiếp thất mang thai trước để bịt kín miệng của người bên ngoài.
Nhưng Bùi Thanh Thù trước nay đều không oán trách nàng, thành hôn lâu như vậy nhưng một câu nói nặng cũng chưa nói, hắn vẫn luôn cẩn thận săn sóc, để ý đến cảm thụ của nàng.
Trong lòng Tống thị vừa cảm kích vừa áy náy.
Phần áy náy này không chỉ đối với Bùi Thanh Thù mà cũng có cả với Nam Kiều cùng Chung cô nương.
Tuổi của Nam Kiều còn lớn hơn Tống thị một chút, nhưng bởi vì nàng nên vẫn luôn không thể mang thai hài tử của chính mình.
Chung cô nương cũng vậy —— dựa theo cách nói của Bùi Thanh Thù, ít nhất trong hai năm tới Chung cô nương cũng sẽ dùng cách tránh thai.
Quan hệ của Tống thị cùng Lâm thị rất tốt, cho nên có tiếp xúc với Chung cô nương, biết thân thể Chung cô nương không được tốt. Nghĩ đến nàng vì mình mà phải uống cái loại thuốc này nên trong lòng Tống thị thấy băn khoăn.
Nhưng mà nàng cũng không còn cách nào khác. Nàng đang cố gắng làm một thê tử hiền huệ, nhưng nàng cũng không hiền huệ tới mức từ bỏ cơ hội sinh đích trưởng tử, để cho trắc thất đi sinh thứ trưởng tử. Vừa rồi Tống thị nói với Bùi Thanh Thù như vậy cũng chỉ là vì hoàn thành nghĩa vụ thê tử của chính mình mà thôi. Thật ra ở trong lòng Tống thị, nàng vẫn nghiêng về kế hoạch của Bùi Thanh Thù hơn.
Dù sao con người sống trên đời vẫn muốn lấy ích lợi của mình đặt lên trên.
......
Sau khi thi hội kết thúc không lâu, Bùi Thanh Thù một lần nữa trở lại Lễ Bộ làm việc.
Nhưng hắn cũng không một lòng một dạ nhào vào Lễ Bộ, cũng không có tự mình ra tay điều tra chuyện đám người Tam Hoàng tử làm việc riêng làm rối kỉ cương.
Đầu tiên nhiệm vụ chủ yếu của Nghi Chế tư chính là chuẩn bị, sắp xếp công việc thi cử, bao gồm thu nhận sử dụng tin tức của thí sinh các nơi, chuẩn bị bài thi, sắp xếp trường thi, duy trì trật tự cuộc thi, giai đoạn chuẩn bị trước này đều đã làm xong rồi.
Sau khi thi hội chấm dứt người của Nghi Chế tư sẽ phụ trách việc bảo mật bài thi, tên họ cùng nguyên quán của thí sinh. Sau đó lại đưa đến nơi khác để chuyên gia chép lại bài thi một lần, để tránh cho việc giám khảo nhận ra chữ viết riêng thí sinh, rồi đưa ra kết quả không công bằng.
Trong quá trình này bởi vì có rất nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm vào nên hầu như là không có cách nào làm giả. Cho nên Bùi Thanh Thù chỉ cần sắp xếp rồi để cho thuộc hạ đi làm là được rồi. Cùng lắm là hắn đi kiểm tra tình hình niêm phong cùng chép lại là được.
Còn việc chấm bài thi là do quan chủ khảo cùng phó chủ khảo phụ trách, không có liên quan gì nhiều với Bùi Thanh Thù nên hắn cũng không cần phải trộn lẫn vào đó.
Tiếp theo chính là sau khi thi hội chấm dứt, cũng sắp đến lúc Chung thị vào cửa.
Tuy Chung thị chỉ là trắc phi, nhưng nàng dù sao cũng là nữ nhi gia đình trong sạch, thân thích của Lệ Phi, lại được hoàng đế tứ hôn. Cho nên lúc nàng vào cửa vẫn cần phải làm một chút nghi thức.
Ở Đại Tề, lễ nghi nạp trắc phi của Hoàng tử cũng không có quy định rõ ràng, chỉ cần không vượt qua chính thất là được rồi.
Hoàng tử trắc phi có xuất thân cao một chút, khá được coi trọng thì hôn nghi sẽ long trọng hơn. Có xuất thân thấp hèn, chủ mẫu lại khắc nghiệt thì trực tiếp nâng vào phủ là xong.
Bùi Thanh Thù tính toán sắp xếp để không làm Chung thị mất mặt, cũng sẽ không làm Tống thị cảm thấy khó chịu.
Hắn không gióng trống khua chiêng giống nghênh cưới chính phi. Mà là bày mấy bàn tiệc rượu ở trong phủ, mời một ít thân thích cùng bằng hữu có quan hệ tốt tới cùng nhau chúc mừng.
Nói một câu thật lòng là so với lúc hắn cùng Tống thị đại hôn, Bùi Thanh Thù cảm thấy khách khứa mời lần này mới thật sự là "Bạn bè thân thích" của hắn.
Trong đám Hoàng tử hắn chỉ mời Tứ Hoàng tử, Ngũ Hoàng tử, Thất Hoàng tử cùng Cửu Hoàng tử. Thập tứ tuổi còn nhỏ, thân phận lại đặc biệt, Bùi Thanh Thù vốn không muốn bảo hắn ra cung. Nhưng không chịu nổi Thập tứ ôm đùi hắn, đau khổ cầu xin hơn nửa ngày. Không còn cách nào Bùi Thanh Thù đành phải nhờ Thất Hoàng tử giúp hắn đưa Thập tứ tới đây.
Đương nhiên, thân là cấp dưới, trong phủ Bùi Thanh Thù muốn làm hỉ sự, vẫn phải mời Trung Thân vương cùng Tam Hoàng tử tượng trưng một chút. Nhưng Trung Thân vương từ sau khi thi hội liền 'bị bệnh', Tam Hoàng tử lại nói là có nhiều việc quấn thân, không tiện đến, cho nên hai người đều chỉ là sai người tặng lễ vật đến đây chứ không tự mình xuất hiện, như vậy lại làm Bùi Thanh Thù thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Còn bên công chúa, ngoại trừ Tam Công chúa gả xa ra, quan hệ của Bùi Thanh Thù cùng mấy hoàng tỷ cũng không tệ nên đều mời tới hết.
Đại Công chúa cùng Lệnh Nghi thì không phải nói, hai người một người gả đến Tả gia, một người gả đến Dung gia, ngày tháng trôi qua rất tốt đẹp.
Mẫu phi Tứ Công chúa là Tin Quý nhân ở Quỳnh Hoa cung, xuất thân thấp kém một chút, cho nên không có vận khí tốt như Đại Công chúa cùng Lệnh Nghi có thể gả cho quý công tử thế gia. Nhưng Thục phi nể tình Tin Quý nhân thành thành thật thật phụng dưỡng nàng nhiều năm nên lúc Tứ Công chúa tuyển Phò mã cũng giúp các nàng một chút. Cuối cùng Tứ Công chúa được như nguyện gả cho bạn tốt chí giao của Phó đại thiếu gia, Võ Trạng Nguyên Duyên Hoà năm 21 Nghê Tuấn Dật.
Tuy Nghê Tuấn Dật xuất thân nhà nghèo, nhưng dáng vẻ đường đường, tiền đồ tựa cẩm. Đối với việc hôn nhân này hai mẹ con Tứ Công chúa đều rất vừa lòng, tự nhiên cũng sẽ cảm kích Thục phi nhiều hơn.
Ngoại trừ huynh đệ tỷ muội ra, mấy thư đồng của Bùi Thanh Thù đương nhiên cũng được mời đến.
Phó Húc thật vất vả chịu đựng thi hội, cả người cũng gầy đi một vòng. Nếu hôm nay không phải là Bùi Thanh Thù đón dâu thì tám phần là hắn ở lại trong nhà ngủ bù.
Hắn cùng Chung Duyệt đều tham gia thi hội năm nay, cho nên hai người liền ngồi cùng nhau, nói chuyện về đề mục thi hội năm nay.
Chung Duyệt buồn rầu gãi gãi tóc: "Nói thật, kỳ thi mùa xuân lần này ta không có một chút tự tin nào. Dù sao năm trước sau khi đi một chuyến Sơn Tây với Thập nhị điện hạ xong ta gần như mất nửa cái mạng rồi. Có thể may mắn vượt qua kỳ thi mùa thu cũng chỉ do may mắn thôi! Còn thi hội thì ta căn bản là không dám nghĩ đến."
"Chung công tử quá khiêm tốn rồi." Qua cuộc nói chuyện ngắn ngủi là Phó Húc có thể nhìn ra Chung Duyệt thực lực bất phàm: "Với tuổi tác của Chung công tử có thể có được bản lĩnh như vậy cũng đã rất khó được rồi."
"Đúng vậy, ngươi mới mười bốn đúng không?" Công Tôn Minh thò qua nói chen vào: "Nếu lần này ngươi vừa thi liền trúng, thì chẳng phải là còn thiên tài hơn cả Dung nhị công tử năm đó sao?"
Chung Duyệt đang muốn lên tiếng thì nghe thấy một giọng nói mang theo ý cười truyền đến từ bên cạnh: "Các vị công tử đang nói ta cái gì vậy?"
Vừa nói đến Dung Dạng, Dung Dạng liền đến.
Mấy người thấy hắn liền vội vàng đứng dậy thi lễ.
Phó Húc cưới muội muội của Dung Dạng, vậy Dung Dạng chính là đại cữu của hắn. So với mấy người Công Tôn Minh, Dung Dạng đương nhiên là quen thuộc với Phó Húc hơn nên ngồi xuống bên cạnh hắn.
Mấy người nói chuyện thi hội, nói đến khí thế ngất trời. Các đệ tử thế gia khác cũng tham gia thi hội lần này đều bị đề tài của bọn họ hấp dẫn, nên xen lại đây gia nhập thảo luận với bọn họ.
Cùng lúc đó, Bùi Thanh Thù đang ở trong tân phòng sắp xếp cho Chung thị.
Bởi vì là cưới trắc phi không cần bái thiên địa nên Chung thị trực tiếp được nâng vào hậu viện, sắp xếp ở đông sườn Lưu Quang các.
Giống như lúc cưới chính phi, Bùi Thanh Thù bảo Chung thị không cần phải ngồi phúc. Sau khi đuổi đám người nháo động phòng đi liền cho người dọn dẹp đồ vật trên giường xuống.
Nhưng làm Bùi Thanh Thù ngoài ý muốn là sau khi vén ra khăn voan ra thì thấy lớp trang điểm trên mặt Chung thị rất nhạt. Nếu không phải mắt Bùi Thanh Thù khá sắc thì nam tử bình thường chỉ sợ cũng không nhìn ra được nàng có trang điểm.
Chung thị hơi ngượng ngùng đưa tay sờ sờ mặt chính mình, thấp giọng hỏi Bùi Thanh Thù: "Ta không thích son phấn quá dày, nên bảo hỉ bà đừng bôi trên mặt quá nhiều. Điện hạ sẽ không để ý chứ?"
"Sẽ không, rất đẹp." Bùi Thanh Thù rất thật lòng mà khen nàng.
Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Lệ Phi ra hắn chưa từng gặp qua nữ tử nào có mỹ mạo như Chung thị. Da trắng hơn tuyết, băng cơ ngọc cốt không nói, một đôi mắt vừa đen lại vừa to, lông mi cong dài, nhất cử nhất động đều là phong tình.
Tuy suy nghĩ của Bùi Thanh Thù từ trước tới nay đều là cưới vợ cưới hiền, nhưng đối mặt với sắc đẹp như vậy, hắn thật sự không có cách nào không động lòng.
Có thể có thê tử hiền huệ như Tống thị, cùng trắc thất có mỹ mạo như Chung thị, các công tử thiếu gia tầm tuổi hắn trong kinh thành không có mấy người không hâm mộ Bùi Thanh Thù.
Bùi Thanh Thù cũng cảm thấy chính mình rất may mắn.
"Nàng nghỉ ngơi một chút, tự mình ăn cái gì đi, ta đi chiêu đãi khách nhân xong sẽ trở về." Không biết sao, rõ ràng đã không phải lần đầu tiên có nữ nhân, nhưng nghĩ đến buổi tối sẽ viên phòng với Chung thị Bùi Thanh Thù vẫn thấy hơi khẩn trương.
Chung thị gật gật đầu, ngoan ngoãn đồng ý.
Sau khi trở lại trong yến hội Bùi Thanh Thù cùng bạn bè thân thiết thôi bôi hoán trản[1], nói chuyện trời đất, không khí trở nên rất hòa thuận.
[1] kính rượu cho nhau, lời nói vui vẻ không khí hoà hợp.
Thập tứ là một trong số ít người ở đây không thể uống rượu, vẻ mặt buồn bực mà nói: "Ta cũng muốn uống rượu cưới vợ!"
Trong tiếng cười vang của mọi người, Bùi Thanh Thù nhéo nhéo mặt Thập tứ, buồn cười mà nói: "Tên tiểu tử này, người khác có cái gì ngươi cũng muốn. Lúc ta đây bảo ngươi đọc sách hẳn hoi, tranh thủ thi lấy cái thứ tự tốt, sao ngươi lại không nghe chứ?"
"Đọc sách không thú vị mà." Nhớ tới tỷ tỷ xinh đẹp vừa rồi nhìn thấy ở tân phòng, tiểu Thập tứ cười ha ha: "Vẫn là uống rượu cưới vợ thú vị hơn!"
Thập tứ không chỉ di truyền diện mạo của Hoàng đế, mà ở phương diện đọc sách cũng có thiên phú thường thường giống Hoàng đế.
Tuy nói hắn ít nhiều gì cũng chịu ít ảnh hưởng của Lệ Phi cùng Bùi Thanh Thù, sẽ xem một ít sách, ít nhất thành tích cũng tốt hơn Thất Hoàng tử lúc trước một chút, nhưng so sánh với Bùi Thanh Thù lúc còn nhỏ thì là kém một khoảng rất lớn.
Bùi Thanh Thù đang muốn tiếp tục nói hắn thì thấy Thất Hoàng tử ôm chầm lấy Thập tứ Hoàng tử, vẻ mặt đồng tình mà nói: "Ngươi nói không sai, vẫn là uống rượu cưới vợ thú vị hơn! Nhân sinh trên đời này quan trọng nhất chính là sung sướng mà! Ha ha ha ha, tới, Thập tứ đệ, ta lấy chiếc đũa dính một chút rượu cho ngươi nếm thử."
"Thất ca!" Hôm nay Thất Hoàng tử chắn rượu giúp Bùi Thanh Thù, chắn rồi chắn lại thành uống nhiều quá, bắt đầu dạy hư tiểu hài tử. Bùi Thanh Thù nhanh chóng nhắc nhở hắn: "Thập tứ đệ còn nhỏ đấy!"
"Có sao đâu, lúc ngươi còn nhỏ không trộm uống rượu à?" Thất Hoàng tử vừa lẩm bẩm, vừa cho Thập tứ nếm rượu.
Trong tiếng ho khan của Thập tứ, Bùi Thanh Thù bất đắc dĩ mà nhìn về phía Tứ Hoàng tử: "Tứ ca, sao huynh cũng mặc kệ không quản Thất ca như vậy chứ?"
"Kệ hắn đi thôi." Tứ Hoàng tử cười cười, cho Bùi Thanh Thù xem Phật châu trên tay hắn: "Gần đây ta đang học Phật, không đáng tức giận với hắn."
Bùi Thanh Thù nghe xong, trong lòng đột nhiên thấy hoảng —— hắn còn đang trông cậy vào Tứ Hoàng tử có thể giữ vững phong cách hành sự lúc trước, lấy thủ đoạn lôi đình tra rõ án rối loạn kỷ cương lần này dấy. Đang yên đang lành sao người này lại đột nhiên tu thân dưỡng tính rồi?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...