Trốn được đám người canh gác. Cả đám chạy bán sống bán chết theo Hoàng Vũ.
May mắn thay cũng ra đến xe. Nhưng đúng lúc bà ta đi về nhà. Bà ta đã trông thấy bọn chúng. Chen vào trên chiếc xe bảy chỗ. Chiếc xe bà ta bỗng quay đầu lại. Cả đám nhận ra điều đó, bắt đầu lo sợ.
_Đừng lo - Hoàng Vũ ở trên vô lăng, móc ra từ dưới gầm ghế một đống súng đủ loại xế quăng xuống cho Tinh Kỳ, Gia Vệ, Gia Hoành, Tuệ Châu, mỗi đứa một cây, anh cũng giữ một cây. Hoàng Vũ phóng chiếc xe đi với tốc độ chóng mặt. Bọn chúng đuổi theo sau, tiếng súng vang động cả vùng đất cao vắng vẻ. Một chiếc taxi đọ với một chiếc Saleen, thật khập khiễng. Chẳng bao lâu, chiếc Saleen đã đuổi kịp cái taxi quèn. Hai bên xô xát một hồi. Chiếc taxi như sắp nát. Tiếng kính xe vỡ nổ ra liên hồi. Mấy tên áo đen sát bên kia trồi ra hẳn ngoài cửa sổ. Tinh Kỳ, cũng không thua, để Tinh Vân nằm trên đùi anh. Anh cúi xuống để hắn bắn liên hồi vào bên khoảng không phía sau cửa sổ bên kia. Lúc hắn ngừng bắn để thay đạn, anh lập tức trồi ra, bắn hắn một cái ngọt xớt. Một tên chết. Gia Vệ ngay sau đó cũng ghi công, sau đó là Hoàng Vũ. Bên đó còn tất cả ba tên. Một phát nữa, cửa kính kế bên Tuệ Châu bị bắn toang hoang. Cô cũng liều, một phần muốn để Hoàng Vũ lo lắng, một phần là muốn để ghi điểm với anh. Cô bắn lằng nhằng, trúng được một tên. >”< Hoàng Vũ nhìn cô, cười rồi nháy mắt một cái. Đúng ý nguyện!
Tinh Kỳ đang bắn thì:
_Tinh Kỳ… - Tinh Vân bắt đầu nói mớ.
Tiếng súng liên tục át hết tiếng người, làm cho chỉ Tinh Kỳ mới nghe thấy cô đang nói gì. Anh lấy tay áp lên má cô, nóng hổi. Bàn tay cô lập tức nắm lấy bàn tay anh _Em yêu anh… - Tinh Kỳ như không còn tin vào được chính tai mình đang nghe thấy gì – Em yêu Tinh Kỳ… - Tinh Kỳ nửa ngỡ ngàng, nửa hạnh phúc. Đã lâu lắm rồi, anh không cười nụ cười làm tan chảy cả mặt trời ấy nữa. Nhưng hôm nay anh đã lấy lại được nụ cười ấy
_Tinh Kỳ, coi chừng! – Gia Vệ hét lên. Theo phản xạ, Tinh Kỳ nép sát vào ghế. Gia Vệ giơ tay lên bắn, rồi nhanh chóng nép vào. Viên đạn ngay lập tức bay qua sát mặt cả hai, phóng thẳng ra ngoài. Viên đạn mà Gia Vệ vừa bắn ra lại giết thêm được một tên nữa. Tinh Kỳ nhắm thẳng, chỉ còn mỗi tên lái xe là còn sống, nhưng nó khôn hồn đã quay xe trước khi Tinh Kỳ cho hắn một phát.
_Bây giờ đi đâu? – Hoàng Vũ hỏi
_Ra siêu thị trước đã, tao cần mua ít đồ cho Tinh Vân – Tinh Kỳ hét – rồi về nhà tao. Ở đấy, an ninh chặt không lo bị con mụ ấy tóm. Tụi bay gọi điện về bảo thắt chặt an ninh ở nhà đi, tao lo bọn chúng sẽ tìm đến nhà.
_Được rồi! – Hoàng Vũ trả lời – tao báo hết rồi, giờ ra siêu thị.
Chiếc xe taxi đỗ phịch trước cổng siêu thị
_Tuệ Châu, em lên canh Tinh Vân giùm anh, Gia Vệ đi xách đồ cho tao – Tinh Kỳ ra lệnh rồi lập tức ra khỏi xe, Gia Vệ đuổi theo sau. Tuệ Châu ngay lập tức lên hàng ghế thứ hai, liếc mắt đưa tình với Hoàng Vũ.
Gia Vệ ngạc nhiên khi thấy Tinh Kỳ vào trong cửa hàng đồ lót. Anh quăng một đống đồ lót ra cho Gia Vệ.
_Mày mua cho ai vậy?
_Tinh Vân – Tinh Kỳ đáp cụt lủn
_Sao lại to thế này được? – Gia Vệ giơ cái áo ngực màu xanh biển lên – Tao thấy đâu đến cỡ này, Tinh Vân nhỏ con thế mà. Tinh Kỳ lơ luôn.
_Tao cá thế nào cô bé cũng không mặc vừa vì rộng
_Để rồi xem – Tinh Kỳ vác thêm một chồng áo ngủ ra chỗ quầy tính tiền, rút cái thẻ tín dụng của Hoàng Vũ mới đưa cho quẹt một cái.
Gia Vệ còn đang loay hoay với một đống đồ cho vào bịch thì đã thấy Tinh Kỳ đang ngắm nghía mấy cái váy ở cửa hàng đối diện.
_Kiểu này, lấy hết sai S cho tôi – rồi anh quăng ra một xấp váy mới lựa cho bà bán hàng
Rồi, anh ta đi qua cửa hàng giày, lựa lấy 3 đôi, một đôi giày, một đôi sandal và một đôi guốc. Gia Vệ thì cứ như ôsin đi thu bãi chiến trường của Tinh Kỳ với cái thẻ tín dụng. Tinh Kỳ giờ thì đang ở trong khu tự chọn kiếm lấy mấy liều thuốc hạ sốt và một chai nước suối. Anh vừa ra quầy thu ngân là Gia Vệ cũng vừa chạy đến, quẹt thẻ tín dụng
_Ra xe – Tinh Kỳ tiếp tục ra lệnh
Hai người mau chóng mở cửa xe taxi rồi chui vào. Tuệ Châu ngậm ngùi xuống hàng ghế dưới.
_Ái chà, nhanh ghê, 5phút đúng. Tinh Kỳ có khác! – Hoàng Vũ khen ngợi với vẻ móc méo
Tinh Kỳ đưa lại cái thẻ tín dụng cho Hoàng Vũ
_Tổng cộng là 25 triệu 3 trăm 86 ngàn đồng, tao sẽ trả mày 30 triệu sau – Tinh Kỳ nói trong khi lấy trong bịch ra chai nước suối và một viên thuốc cho Tinh Vân uống.
Chiếc xe taxi phóng đi, về căn biệt thự của Tinh Kỳ, một dọc xe cảnh sát đang đứng ở đó.
Ông Âu hồ hởi khi thấy con trai duy nhất của mình trở về an lành. Nhưng lại lo lắng khi thấy những vết thương trên người Tinh Vân. Tinh Kỳ thì chỉ nói đúng một câu: “Gọi bác sĩ”, bế Tinh Vân lên phòng luôn. Ông Âu ở dưới thu xếp cho những người khác ở phòng nào. Tuy chỉ có hai bố con nhưng nhà họ Âu có hơn 10 phòng ngủ!?
_Mọi người lên tắm rửa đi, đồ đạc đã được quản gia của các cháu mang tới rồi, để trên phòng sẵn đấy! – Ông Âu niềm nở.
Tinh Kỳ khua Tinh Vân dậy, bảo cô đi tắm thay đồ. Đồ cô mới mua đã được sắp gọn gàng từ lúc nào. Đúng lúc Gia Vệ cùng những người khác xuống phòng Tinh Kỳ réo ầm ĩ
_Phòng anh Tinh Kỳ rộng quá, còn rộng hơn cả phòng khách – Tuệ Châu thốt lên
_Rồi Tinh Vân đâu? Thay đồ chưa? Có vừa không – Gia Vệ nháy mắt
_Sao anh lại hỏi vậy? – Tuệ Châu ngây thơ ngồi trên bộ salon ở giữa phòng hỏi
_Vì vừa nãy Tinh Kỳ đi mua một đống đồ cho Tinh Vân chứ sao, có cả … nội y – Gia Vệ nói làm cả đám ngỡ ngàng
Đúng lúc Tinh Vân tắm rửa xong đi ra.
_Mọi người ở đây cả à? – mặt cô tỉnh bơ, không biết chuyện gì đang xảy ra – sao vậy? Sao mọi người nhìn em chằm chằm thế?
_Đồ mới… vừa không … em? – Mãi Hoàng Vũ mới rặn ra được từng chữ
_Ò, vừa như in… Có vấn đề gì sao? - Tinh Vân xoay một vòng.
Cả đám trố mắt nhìn nhau. Có mỗi Tinh Kỳ là cười thầm thì. Tinh Vân như ngờ ngợ ra điều gì đó
_Tinh Kỳ, sao anh biết cỡ của em? – Tinh Vân chạy tới trước mặt Tinh Kỳ
_Lẽ nào, đêm qua, mày … lợi dụng…. nên … biết? – Gia Hoành lắp bắp
_Chuyện gì vậy anh? – Tuệ Châu hỏi
_Chuyện là vầy, tối hôm qua trời mưa,…. – Gia Hoành kể hết cho Hoàng Vũ và Tuệ Châu nghe.
Hoàng Vũ và Tuệ Châu nhìn nhau, ánh mắt khó đỡ _Vì vậy nên anh biết phải không? – Tinh Vân lí nhí, mặt cô đỏ ửng
Tinh Kỳ cười, không nói gì cả, đặt cô ngồi vào lòng, anh đưa tay lên trán cô
_Đỡ sốt nhiều rồi – Tinh Kỳ đánh trống lảng
_Vậy là…. – Hoàng Vũ bắt Tinh Kỳ quay lại chủ đề chính
_Ừ - Tinh Kỳ tỉnh bơ
_Không phải anh Tinh Kỳ có chị Á Mỹ rồi sao? – Tuệ Châu thắc mắc
_Sẽ sớm chia tay thôi! – Tinh Kỳ toe toét
_Không được! – mọi người đồng thanh. Tinh Vân ngay lập tức rời khỏi đùi Tinh Kỳ, ngồi đánh phịch xuống chỗ ghế trống kế bên Tuệ Châu
_Mọi người làm sao thế? – Tinh Kỳ gắt – Rốt cuộc mấy người đang giấu tôi chuyện gì?
Tinh Kỳ kéo phắt tay Tinh Vân đứng dậy rồi chồm ra hôn cô. Tinh Vân đấm vào ngực anh thùm thụp nhưng anh nhất quyết không buông. Bất chợt, Tinh Kỳ buông cô ra, quỳ xuống, móc trong túi quần ra một cái hộp hình vuông nhỏ. Tim cô bật lên từng tiếng thịch thịch thịch. Anh mở chiếc hộp ấy ra, trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người.
_Hoàng Uyển Tinh Vân – Tinh Kỳ dùng hai tay đỡ lấy chiếc hộp – Em đồng ý làm vợ anh chứ?
Tất cả mọi người đều bất động. Chiếc nhẫn đẹp quá! Ba viên đá Sapphire màu xanh dương to đùng được đính mặt nhẫn trước cùng với những viên đá trắng nhỏ tô điểm nổi bật thật kiêu sa.
_Cậu chủ, bác sĩ đến rồi – tiếng mấy cô người làm vang lên làm cả đám giật mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...