Hoàng Tử Ác Ma Và Thiên Thần Băng Giá

_ “ Rose ! Cậu có thích cái này không ? “
_ “ A ! Là một quả cầu tuyết ! Đẹp quá ! “ Cô bé 4 tuổi có mái tóc xoăn như búp bê reo lên vui sướng : “ Cảm ơn Jack nha ! “
_” Nè ! Tớ đã nói sẽ cho cậu đâu ! “ Cậu bé giấu quả cầu ra sau lưng , bĩu môi cười khanh khách.
_ “ Híc híc … “ Mắt của cô bé bắt đầu đỏ hoe.
_ “ Được rồi ! Con gái đúng là chúa rắc rối ! Tớ sẽ cho cậu , nhưng phải có 1 điều kiện … “
_ “ Điều kiện á ?? “ Cô bé ngây ngô hỏi.
Cậu bé dí sát khuôn mặt búng ra sữa của mình lại gần , chớp chớp đôi mắt :
_ “ Cậu phải thơm tớ 1 cái ! “
_ “ Được thôi ! Dễ như ăn bánh á ! “

Cô bé cười tít mắt , ôm lấy mặt cậu bé rồi đặt một nụ hôn lên đó.
_ “ Nè … cầm lấy đi . “ Cậu bé có chút ngại ngùng , dúi quả cầu vào tay cô bé rồi quay ngoắt đi.
_ “ Woaa , đẹp quá ! “ Cô bé giơ quả cầu lên cao ngắm nghía rồi vui sướng chạy khắp căn phòng .
_ “ Chị ơi ! Jack vừa tặng em quả cầu tuyết nè ! “
_ “ Hô hô … 2 đứa nhóc này thật tình ! Cái gì mà Jack với Rose chứ , cười đau cả ruột ! “ Cô gái 15 tuổi tháo tai nghe ra , nhìn dáng vẻ ngây thơ của cô em gái rồi lăn bò ra cười ngất .
_ “ Mai Vy … con thật là ! Hai đứa tụi nó từ hồi còn quấn tã đã thân thiết với nhau. Gọi là Jack với Rose thì co gì không đúng chứ ! “ Người phụ nữ trẻ ngồi gần đó mỉm cười trìu mến : “ Gia đình mình và gia đình cô chú Trương đã đồng ý rồi, nếu lớn lên mà hai đứa nhóc vẫn quấn quit như vậy , thì 2 nhà sẽ cho bọn chúng thành 1 đôi luôn ! “
_ “ Xì… hồi còn cuốn tã thì đã biết gì mà thân với chả thiết ! “ Cô gái bĩu môi tỏ vẻ không đồng tình với mẹ , rồi quay sang hai đứa nhóc :
_ “ Nè … 2 đứa có biết định mệnh là gì không vậy ? “
Hai đứa nhóc tròn xoe mắt , ngồi ngơ ngác nhìn nhau .

_ “ Nó là cái gì hả chị ?? “
_ “ Có ngon như kẹo Alpenliebe không ? “ Cậu bé mồm dính đầy kem , ngây ngô hỏi .
_ “ Con nhỏ này , lại bắt đầu vớ vẩn rồi ! Đừng có tiêm nhiễm mấy thứ không đâu vào đầu hai đứa chúng nó chứ ! “ Người bố bắt đầu khó chịu , gườm gườm nhìn cô gái .
_ “ Nếu sau này hai đứa mà thành đôi thật thì mấu chốt chính là cái đó còn gì . “ Mai Vy tinh nghịch vuốt cằm , rồi ôm chặt hai đứa trẻ : “ Sau này lớn 2 nhóc sẽ hiểu thôi … “
_ “ Ồ ! Thế thì chắc chắn là ngon hơn keo rồi ! “
_ “ Sau này chúng mình sẽ vừa đi ngắm núi tuyết vừa chia nhau ăn nhé ! “
_ “ Nằm mơ đi nha ! Lêu lêu… “ Cậu bé làm mặt xấu rồi ù té chạy.
_ “ Á … không được chạy ! Chờ Rose với ! “
_ “ Ha ha ha ….. “
~ Đó chưa phải là một cái kết có hậu cho câu chuyện của chúng ta . Hạnh phúc không bao giờ tồn tại mãi mãi , trừ khi chúng ta biết trân trọng và cố gắng níu giữ lấy từng khoảnh khắc , từng kỉ niệm , luôn cố gắng để giành lấy niềm vui và chia sẻ nó cho những người mà chúng ta yêu quý…
Hành trình giải cứu tình yêu bắt đầu !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận