Hoàng Phủ Vô Tấn lạnh lùng ra lệnh nói:
- Tra xét phòng họ, đào ba tấc đất cho ta!
Mấy chục quân sĩ Mai Hoa vệ chạy vào trong phòng, bắt đầu cẩn thận điều tra.
Lát sau trong phòng có quân sĩ hô to:
- Tướng quân, tìm được rồi!
Bọn lính từ góc tường đào ra rất nhiều y phục và lệnh bài đánh số, đưa chúng đến trong viện.
- Tướng quân, đây là quân phục và bài đánh số của Phượng Hoàng hội, nơi này là cứ điểm của chúng ở Giang Ninh.
Hoàng Phủ Vô Tấn đi tới trước mặt Lưu Tứ Quân, dùng chân chuyển mặt y hướng lên trời, có chút thương hại nhìn y.
Nửa ngày sau hắn thản nhiên nói:
- Tối hôm qua ta truy tra Phượng Hoàng hội một đêm, thì ra họ đều trốn tại đây.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, có quân sĩ bẩm báo:
- Tướng quân, Thân huyện lệnh huyện Giang Ninh đến!
Hoàng Phủ Vô Tấn không ngờ Thân Kỳ Võ đột nhiên xuất hiện tại đây. Hắn xoay người, ngoài cửa truyền đến tiếng cười sang sảng của Thân Kỳ Võ.
- Nhân sinh hà xử bất tương phùng, từ biệt ở kinh thành, Hoàng Phủ điện hạ có xuân phong đắc ý không?
Hoàng Phủ Vô Tấn lộ ra ý cười nhu hòa, chắp tay nói:
- Thân huynh vẫn xuất quỷ nhập thần như trước, luôn xuất hiện vào thời gian và trường hợp người ta không ngờ được.
Thân Kỳ Võ thản nhiên nói:
- Điện hạ đang châm chọc ta hôm nay bất lực giải quyết nguy cơ đúng không?
- Ta nào có ý châm chọc, Thân huynh hiểu lầm.
Vô Tấn mỉm cười nói:
- Thật ra hôm nay Mai Hoa vệ cũng thất trách trong việc giải quyết nguy cơ. Chúng ta đều là mới đến, còn chưa quen thuộc tình huống mà.
Hai người nhìn nhau, ngầm hiểu bật cười. Có một số việc không cần nói rõ, hai người thầm hiểu là được. Hôm nay Thân Kỳ Võ xử lý nguy cơ đúng là bất lực, gã đem nha sai chia thành năm mươi tiểu đội rải rác khắp nơi trong huyện, lý do là phải đi khuyên bảo các hộ gia đình. Về mặt đạo lý thì không tồi, nhưng như vậy thì điểm quan trọng là trước cửa các đại tiền trang đều không có bóng dáng nha sai vốn nên xuất hiện.
Từ chuyện này Hoàng Phủ Vô Tấn liền biết, Thân Kỳ Võ có suy tính riêng. Còn về là tính toán gì thì hắn không thể biết được.
Thân Kỳ Võ nhìn xác nằm đầy đất và quân phục Phượng Hoàng hội, cười cười nói:
- Ta đến là muốn cùng điện hạ nói chuyện một bữa về hải tặc Phượng Hoàng hội này, điện hạ muốn trò chuyện với ta không?
Vô Tấn nhìn thấy trong mắt gã lóe tia gian trá liền biết gã đã nhìn ra sơ hở, gật đầu chỉ vào buồng trong.
- Chúng ta vào trong nói đi!
- Mời điện hạ!
Hai người vào trong phòng, Vô Tấn ra lệnh mấy thân vệ thủ tại cửa.
Thân Kỳ Võ lập tức không ngại ngần nói thẳng:
- Điện hạ, những người này là đặc sứ Tề vương phái tới, người dẫn đầu tên Lưu Tứ Quân, chắc hắn từng là nhị sư huynh của ngươi, ta không nói sai chứ?
Vô Tấn cười, không nói lời nào, đợi Thân Kỳ Võ tiếp tục.
Thân Kỳ Võ lại nói:
- Sự việc tiền trang Giang Ninh phủ lần này phải nói là Tề Thụy Phúc may mắn, được điện hạ trợ giúp tránh cho một kiếp. Nếu không thì Tề Thụy Phúc tại Sở Châu triệt để tiêu đời rồi. Lần này Nam Sơn phái và Tề vương bắt tay nhau, có chuẩn bị mà đến. Theo ta được biết, sau khi họ công kích Tề Đại Phúc rồi, bước tiếp theo sẽ đối phó các cửa tiệm của Tề Thụy Phúc. Chỉ tiếc họ chưa bước ra bước đầu tiên liền bị điện hạ trước tiên ra tay, tổn thất trầm trọng. Những việc này ta đều biết rõ, từ khi Mai Hoa vệ vào thành bao vây Bách Phú, Đông Lai tiền trang thì ta đã hiểu thấu hết.
Vô Tấn chăm chú nhìn gã, chậm rãi nói:
- Thân huynh thật thông minh, không biết Thân huynh nói những việc này là có ý gì, muốn uy hiếp ta?
- Không!
Thân Kỳ Võ vội vàng nói:
- Ta tuyệt đối không có ý uy hiếp điện hạ. Ta chỉ muốn cùng điện hạ làm một phần giao dịch.
- Giao dịch cái gì?
Thân Kỳ Võ chỉ bên ngoài cửa sổ:
- Ta có thể ở trong tấu chương giúp điện hạ chứng minh những người này là người của Phượng Hoàng hội, cũng có thể chứng minh Mai Hoa vệ của điện hạ hết sức giúp bình ổn náo động trong thành. Thậm chí có thể ám chỉ chuyện này là Bách Phú và Đông Lai tiền trang có dự mưu, mục đích là đè ép Tề Thụy Phúc để giảm thuế phần mình. Những việc này ta đều có thể khiến phụ thân nói với hoàng thượng, nhưng ta có một điều kiện nhỏ.
- Điều kiện gì?
- Điều kiện của ta là hy vọng điện hạ giúp chúng ta triệt để đánh đổ Bách Phú thương hành, hoặc ít nhất là khiến họ không còn chỗ đứng tại Sở Châu.
Vô Tấn trầm ngâm một lúc, nói:
- Ta không hiểu, dù sao Nam Sơn phái cũng là hoàng tộc quan trọng ủng hộ Sở vương, Thân huynh lại muốn ta đánh ngã Bách Phú thương hành, đây là vì sao?
- Cái này…
Thân Kỳ Võ chần chờ một lát, nói:
- Từ sau khi Hoàng Phủ Anh Tuấn bị cắt chức, Hoàng Phủ Dật Biểu căm hận phụ thân ta thấu xương. Lần này Nam Sơn phái và Tề vương hợp tác, họ bắt đầu chuyển hướng Tề vương. Phụ thân ta hy vọng có thể dạy họ một bài học.
Vô Tấn lắc đầu:
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...