“Không ổn!”.
“Tiểu cô nương, đây là muốn làm cái gì?”
Trưởng lão Quỷ Vương tông ẩn thân tại khói quỷ trên không trung thấy rõ ràng, trong lòng bị dọa cho nhảy dựng. Nàng nếu như bay về phía trước, thì vẫn là sinh lộ, mà đâm xuống mặt đất, đó chính là chỉ còn đường chết.
“Giam lại cho ta!”
Hắn cũng không quản được nhiều như vậy, ô trảo vung lên. Bách quỷ dạ hành lập tức hóa thành một đạo khói đặc cuồn cuộn, trên không trung gập lại, đuổi theo xuống phía dưới.
“Ông!...”
Mắt tháy thân thể Y Vi Lương đụng vào mặt đất, đột nhiên trong lúc đó, chỉ thấy Y Vi Lương bấm pháp quyết, khẽ quát một tiếng, thân hình lóe lên, lập tức chui vào trong đất, biến mất không thấy.
“Làm sao có thể!”
Quỷ Vương tông trưởng lão bị dọa cho nhảy đựng. Lúc này Bách quỷ dạ hành truy nhanh xuống dưới, oành một tiếng truy kích trên mặt đất, đánh ra một hố trũng, nhưng Y Vi Lương đã không thấy.
“Lão quỷ, ăn một đòn đi!”
Một thanh âm vang dội đột nhiên từ đỉnh đầu truyền đến, Trưởng lão Quỷ Vương tông còn không kịp phản ứng, đã nhìn thấy trên đỉnh đầu lôi quang lập loè, một ngọn núi cực lớn, từ đầu áp xuống, dùng thế lôi đình vạn quân mà giáng xuống.
ở phía sau ngọn núi, đứng sừng sững một quái vật khổng lồ cao gần ngàn trượng, chỉ có một mắt, từ trên cao nhìn xuống quan sát mình, tản mát ra hào quang lạnh như băng. Đây rõ ràng là một thượng cổ hung thú.
“Không ổn!”
Trong khói quỷ, Trưởng lão Quỷ Vương tông chỉ kịp tế ra một món Địa nguyên pháp khí đen kịt, hướng lên trên đỉnh đầu, rũ xuống từng đạo khói đen bao vây bản thân. Ngọn núi trên đỉnh, đã nặng nề giáng xuống.
“Ầm ầm!”
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, Trưởng lão Quỷ Vương tông cùng với pháp khí trên đỉnh đầu, toàn bộ bị Phương Vân một kích như hồng thủy, nặng nề nện vào trong lòng đất.
“Phụt!”
Khói quỷ tản mát, bên trong hiện ra một lão đầu gầy còm. Lão đầu này một thân hắc bào, trực tiếp bị Phương Vân đập thành rách nát, khuôn mặt càng trắng bệch ra, như người chết vậy. Vừa mới hiện thân Trưởng lão Quỷ Vương tông này, lập tức tựu há mồm phun ra một búng máu.
“Ồ!”
Phương Vân hóa thân hung thú, trên cao nhìn xuống, phát ra một tiếng kinh dị. Một kích này, hắn vốn cho rằng ít nhất cũng phải trọng thương trưởng lão Quỷ Vương tông này, không ngờ, lại chỉ khiến cho hắn bị ngăn cản lại, chỉ bị một vết thương nhẹ.
“Trở về!”
Phương Vân tâm niệm vừa động, lập tức triệu hồi Ngũ Ngục phong, chuẩn bị một lần nữa phát ra công kích, Ngũ Ngục phong hoàn toàn triển khai ra là một ngọn núi, nhưng lúc này năng lượng hao hết, lại thu nhỏ chỉ bằng móng tay.
“Huyết sát đại pháp!”
Ngay khi Phương Vân chuẩn bị một lần nữa huy động Ngũ Ngục phong, Huyết Y hầu cũng xuất thủ, bầu trời hồng quang lóe lên, một mảnh huyết quang mênh mông như đại dương, hướng về trưởng lão Quỷ Vương tông mà cuốn xuống.
Trưởng lão Quỷ Vương tông này đang nhìn bầu trời, ánh mắt chớp động, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, đưa ra kết luận:
“Không phải đối thủ, chạy mau!”
“Quỷ Vương độn hình đại pháp!”
Trưởng lão Quỷ Vương tông cấp Thiên tượng này, cũng không để ý tới Huyết Y hầu, trên người quỷ khí chớp động, hóa thành một đạo hào quang đen kịt, thoáng cái từ trong huyết quang thoát ra thật xa, vài cái lập loè, lập tức cuốn theo mấy đệ tử chạy đi.
Phương Vân giật mình, hắn đang muốn tế ra Ngũ Ngục phong, một lần nữa đập cho Trưởng lão Quỷ Vương tông này vài cái, không ngờ hắn lại có thể thấy thời cơ không ồn, lập tức bỏ chạy.
“Lão già này thật giảo hoạt!”
Tình huống vừa rồi Trưởng lão Quỷ Vương tông này hoàn toàn có thể ngăn cản Huyết Y hầu, nhưng kế tiếp, nhất định sẽ không kịp chạy trốn, mà bị mình đánh cho ngừng lại. Nhưng Trưởng lão Quỷ Vương tông này lại có thể không tiếp công kích của Huyết Y hầu, hơn nữa lập tức sử xuất một môn pháp môn rõ ràng cực kỳ hao tổn nguyên khí, trực tiếp bỏ chạy.
“Đáng tiếc, Vừa rồi nếu hắn không đi, hai người chúng ta phối hợp, cũng có thể chiếm được Địa nguyên pháp khí của hắn”.
Huyết Y hầu từ không trung nhẹ nhàng hạ xuống nói.
Địa nguyên pháp khí thật sự quá trân quý, mặc đù với tâm tính của Huyết Y hầu, đối mặt với loại vật này, cũng không thoát khỏi nổi lên dao động.
“Pháp khí Quỷ Vương tông, chỉ sợ ngươi chiếm được, cũng không dùng được”.
Phương Vân cười cười, thân hình nhoáng một cái, tán đi thân thể hung thú.
ở đây sương mù dày đặc tràn ngập, hầu như tất cả mọi người đều chịu ảnh hưởng. Nhưng Phương Vân sau khi thu ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo làm như tai mắt ngược lại so với những người này càng thêm như cá gặp nước.
Trưởng lão Quỷ Vương tông này chỉ lo đuổi giết Y Vi Lương, nhưng không biết sớm đã bị Kiền nguyên huyền báo của mình giám thị, Phương Vân tra được tung tích của Y Vi Lương, tự nhiên là dẫn theo Huyết Y hầu chạy tới.
“Doãn hầu, xuất hiện đi. Đã không có nguy hiểm rồi”.
Phương Vân nhìn lướt qua bốn phía, trầm giọng quát.
Hắn có ba mươi ba Kiền nguyên huyền báo ở chung quanh tuần tra, khi hắn nói an toàn, trên cơ bản chính là thực an toàn.
Mặt đất như sóng nước, hiện ra từng đạo rung động, ngay ở một chỗ mà Phương Vân cùng Huyết Y hầu không để ý tới, Doãn hầu Y Vi Lương chậm rãi từ dưới đất đi cao.
Thấy một màn như vậy, Phương Vân cùng Huyết Y hầu mí mắt cũng không khống chế mà giật giật.
Người là thân thể huyết nhục, một người nếu như muốn chui vào núi, trên cơ bản chỉ có thể ở trên núi đánh ra một cái động. Mà nếu muốn như nước chảy thấm vào, nói như vậy, hầu như là hoàn toàn không có khả năng.
Y Vi Lương biểu hiện ra loại năng lực này, gần như đã siêu thoát khỏi phạm trù võ công. Cho dù Phương Vân, cũng tự hỏi làm không được điểm này.
Không đợi hai người mở miệng, Y Vi Lương lập tức nói:
“Đây là một pháp môn đặc thù của thượng cổ Thần Hành tông ta, mong hai vị chớ nói ra ngoài”.
Phương Vân cùng Huyết Y hầu nhìn nhau, đều tự gật nhẹ đầu.
Nhìn thấy hai người gật đầu, Y Vi Lương có chút thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, vừa muốn nói chuyện, đột nhiên trên mặt ủng đỏ lên, oa một tiếng, há miệng phun ra một búng máu.
Trong lòng hai người cả kinh, lập tức tiến lên một bước, đều tự đặt tay lên vai của nàng, đem một cỗ nội lực chuyển vận qua.
“Doãn hầu, cô ngồi xuống điều tức dưỡng thương trước đi”.
Được nội lực hai người duy trì Y Vi Lương khôi phục một tia tinh thần. Nàng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược màu xanh nhạt, phát ra mùi thơm lạ lùng, nhét vào trong miệng, lập tức khoanh chân ngồi xuống.
Thượng cổ Thần Hành tông năng lực chạy trốn cùng bảo mệnh, là đệ nhất thiên hạ. Tuy lực công kích so ra không bằng người khác, nhưng đan dược bảo tàng các loại cũng không thua gì ai, Y Vi Lương tuy chỉ lấy được bảo tàng tầng thứ nhất tông phái, nhưng trong đó cũng không thiếu thánh dược chữa thương.
Chỉ có điều, người của Quỷ Vương tông đuổi đến thật sự thật gấp. Nàng ngay cả thời gian khoanh chân nghỉ ngơi trong chốc lát cũng không có.
Thời gian chừng uống cạn chung trà, Y Vi Lương toàn thân khói xanh bốc lên, sau một lát mở mắt ra lại khôi phục thần thái.
“Huyết Y hầu, tiểu hầu gia, đa tạ!”
Y Vi Lương đứng đậy, cảm kích nói.
“Mọi người hiện tại đều vì Thập Tam hoàng tử làm việc, loại lời đa tạ này, cũng không phải nói. Sau này, nói không chừng còn có lúc cần Doãn hầu trợ giúp”.
Huyết Y hầu vươn người mà đứng, lạnh, nhạt nói.
Phương Vân cười cười, không nói gì. chỉ hỏi cho rõ:
“Ta chi muốn biết, cô vừa rồi thi triển là pháp môn gì?”
Y Vi Lương cười cười đáp:
“Đây là một pháp môn cao nhất của thượng cổ Thần Hành tông ta, gọi là Hành Thổ, vốn chỉ có Thoát thai cảnh đệ lục trọng cấp Thiên Tượng, mới có thể thi triển. Bất quá ta sớm học, nhưng phải trả giá lớn, chính là cực kỳ thương tổn tới nguyên khí”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...