Cùng lúc đó, ở một địa phương không xa Tụ Bảo các là mấy, hai tên đệ tử Long Hổ tông đang hồi báo với Ngu Thần.
- Trưởng lão, đã điều tra được thân phận người trong phòng khách khanh số ba. Hắn chính là Phương Vân, con trai của Tứ Phương hầu Phương Dận!
Vừa nói, hai người đã đem những chuyện thấy được nói ra. Vốn hai người còn tính tới bắt chuyện, nhưng không ngờ Thiên Ma công chúa lại ra gặp mặt trước.
Hai người không dám hành động thiếu suy nghĩ nên chỉ đành theo dõi từ phía sau. Sau khi Thiên Ma công chúa tiến vào phủ đại tướng quân thì hai người mới về bẩm báo.
- Thì ra là tiểu hầu gia hắn. Nhưng hắn chỉ là con một vương hầu, sao lại có nhiều Chu Tước đan đến vậy?
Ngu Thần hơi ngưng mắt lại, trong đó lóe lên rất nhiều suy nghĩ.
- Trưởng lão, người này là tiểu hầu gia của triều đình. Mà triều đình cùng tông phái chúng ta lại như nước với lửa, chúng ta còn phải tiếp xúc với hắn sao?
Một tên đệ tử nói.
- Như nước với lửa?
Ngu Thần cười lạnh một tiếng:
- Nếu như là nước với lửa thì hắn đã không tiến vào Tụ Bảo các rồi, cũng sẽ không dẫn Thiên Ma công chúa kia tiến vào phủ đệ của hắn. Tuy bổng lộc của Đại Chu hoàng triều rất nhiều, nhưng còn chưa nhiều tới mức có thể cho hắn tiêu xài nhiều như thế...người này, sợ rằng có mưu đồ không nhỏ a!
- Trưởng lão nói rất đúng. Luật định của Đại Chu hoàng triều vô cùng sâm nghiêm, nghiêm cấm quan lại giao du với người giới tông phái. Tuy Thiên Ma công chúa đã dịch dung, nhưng đoán ra thân phận của nàng không khó. Vậy mà tên tiểu hầu gia này lại dám đón nàng vào phủ đệ, hắn tuyệt đối không phải là một nhân vật chịu an phận.
Một người đệ tử khác nói.
Ngu Thần trầm ngâm không nói, một lát sau mới mở miệng:
- Long Hổ tông chúng ta cứ cách ba năm là sẽ tổ chức tranh đấu giữa các núi để quyết định quyền hạn cùng tài nguyên được phân phối cho ba năm tới. Mỗi lần các núi tranh đấu thì tông phái sẽ mời một ít tán tu tới trợ trận, các núi cũng có thể mời khách bên ngoài tới. Lần tranh đấu này còn mười ngày nữa...Trần Tường, ngươi đưa hắn một thiếp mời, nói với hắn là ta muốn mời hắn lên Long Hổ sơn xem tranh đấu.
Tên đệ tử tên Trần Tường hơi do dự một chút:
- Trưởng lão, hắn là người triều đình, sợ rằng việc này không hợp với tông quy lắm. Nếu như trưởng môn trách tội thì sẽ không hay đâu.
Ngu Thần khoát tay áo:
- Yên tâm đi, ba vị Toàn Cơ tiên sinh, Xu Cơ tiên sinh và Hành Cơ tiên sinh đã thôi diễn tinh tượng mà dự đoán thiên hạ sắp tới sẽ rơi vào đại loạn. Biết được điều này, Thiên Tà tông đã đi trước chúng ta rồi, bọn họ đã có người ở trong Đại Chu hoàng triều. Ở điểm này, chúng ta đã đi sau họ...
Dừng một chút, Ngu Thần nói tiếp:
- Cứ phát thiệp mời thử đi. Nếu như hắn tới thì cho thấy đúng là hắn có dã tâm, có mưu đồ. Người như vậy thì chúng ta phải hợp tác. Nếu như chưởng môn biết thì không những không trách tội mà còn rất là cao hứng. Nếu như hắn không chấp nhận thì chẳng có tổn thất gì với chúng ta cả. Chỉ là một phong thiệp mời thôi, có ai biết thật hay giả.
Tên đệ tử này liền hiểu ra, nói:
- Trưởng lão anh minh.
- Cái này không phải là anh minh hay không anh minh gì, nếu như người này có thể hợp tác với chúng ta thì chúng ta sẽ được lợi rất nhiều!
Ngu Thần nói xong liền phất tay áo một cái, sau đó đi về hướng tây bắc.
Mấy tên đệ tử lưu lại một người xong thì cũng lần lượt đi theo.
*****
Trong phủ đại tướng quân, Phương Vân nhắm mắt ngồi yên, dường như đang đợi điều gì đó.
Vèo!
Đột nhiên có một đạo tàn ảnh màu hồng từ bên ngoài điện bắn vào. Đạo tàn ảnh này lượn vòng một hồi rồi rớt trên đại điện Phương Vân đang ngồi.
Dường như Phương Vân đã sớm đoán được sẽ có điều này, thần sắc bình tĩnh vô cùng. Hắn đưa tay ra, phong thiệp mời lập tức bay vào lòng bàn tay.
- Mười ngày sau, mời lên Long Hổ sơn xem các núi tranh đấu?
Phương Vân nhìn lướt qua, trên mặt hiện lên thần sắc đã đoán được từ trước.
- Nói với Ngu trưởng lão các ngươi, ta nhất định sẽ đúng hẹn đến gặp.
Phương Vân lạnh nhạt nói. Âm thanh không cao, nhưng lại vang lên rõ ràng bên tai tên đệ tử đang chuẩn bị đi kia. Thân thể Trần Tường hơi chấn động, sau đó liền phá không rời đi.
Tuy cũng là cường giả Địa Biến cảnh, nhưng tu vi của Trần Tường lại kém Phương Vân quá xa. Đối với Phương Vân, nếu như muốn giết Trần Tường thì chẳng khác gì giết một con kiến cả.
- Thiên Ma công chúa xuất hiện, Ngu Thần cũn xuất hiện. Hiện tại. chỉ còn có tên Ẩn Bạc kia.
Phương Vân nắm lá thư của Ngu Thần trong tay, khẽ chấn nát.
Lúc này ở trong Hoài An thành có đại Nho trấn giữ, hẳn Ẩn Bạc còn không dám xuất hiện. Hơn nữa, Phương Vân cũng không cảm giác được khí tức của hắn. Đạt đến cảnh giới Địa Biến cảnh, các cường giả đã có thể thu liễm khí tức của mình.
Đồng thời, bởi vì ở Hoài An thành có Tụ Bảo các, cho nên có rất nhiều cường giả Địa Biến cảnh tới đây. Phương Vân cũng không thể thông qua phương pháp Vọng Khí để tìm ra hành tung của tên Ẩn Bạc này được.
- Huyết Tinh hiện đang ở trong tay ta. Nếu như hắn muốn luyện chế Viêm Ma thượng cổ thì phải tới tìm ta để lấy. Ta dám khẳng định hiện hắn còn đang ở quanh đây, đang đợi thời cơ thích hợp để ra tay.
Phương Vân ngồi ở trên ghế chánh điện, ánh mắt hơi híp lại. Đồng thời cũng có vô số ý nghĩ hiện lên trong đầu hắn, suy nghĩ làm sao để đối phó với tên Ẩn Bạc này.
- Để cho hắn sống thêm vài ngày nữa đi.
Phương Vân đứng dậy rồi bước vào thư phòng. Vung tay lên, bảy tên Yêu Quân lập tức xuất hiện bên cạnh, sau khi để cho cả bọn thu liễm yêu khí lại thì cho bảo vệ chung quanh mình.
Những tên Yêu Quân này đã bị Phương Vân khống chế, nếu so với bất cứ ai thì cũng đáng tin hơn cả.
Làm xong những việc này, tâm niệm Phương Vân khẽ động, lập tức triệu hồi mười khối Thâm Hải Thủy Mẫu Tinh trong túi không gian ra. Một đống tinh thể màu xanh biếc chồng chất tại một góc trong thư phòng, bên trong có vô số con sứa chen chúc ở chung một chỗ, huyễn lệ vô cùng.
- Nếu như tế luyện Ngũ Ngục Phong đến đại viên mãn thì lập tức sẽ đề thăng lên thành tuyệt phẩm Địa Nguyên pháp khí, nhưng muốn đạt đến cảnh giới đó thì không biết phải tốn bao nhiêu thời gian cùng tinh lực nữa, ngoài ra còn phải tốn một lượng lớn tài liệu. Mặc dù nơi này có mười khối Thâm Hải Thủy Mẫu Tinh, nhưng nếu muốn ngưng luyện ra được Thủy Ngục Phong thì còn kém quá xa. Sợ rằng sau này phải cố gắng thu thập thêm tài liệu luyện khí thuộc tính thủy.
Phương Vân khẽ bấm tay, Ngũ Ngục Phong ở trong đan điền lập tức bay ra. Ngũ Ngục Phong sau khi bay ra thì lập tức huyền phù phía trên mười khối Thâm Hải Thủy Mẫu Tinh.
Ngũ Ngục Phong là Địa Nguyên pháp khí, nếu muốn luyện chế Thủy Ngục Phong thì ngoại trừ việc tiêu hao Thâm Hải Thủy Mẫu Tinh, cũng cần phải có lượng lớn Đại Địa Chi Tinh mới được. Phương Vân liền triệu ra một chút Đại Địa Chi Tinh, sau đó để ở phía trên mười khối Thâm Hải Thủy Mẫu tinh ở phía trước.
- Thủy chi quý, Địa chi mẫu*, luyện hóa!
Hai cái bùa chân long trong cơ thể Phương Vân liền bay ra, sau đó bao trùm lấy Thâm Hải Thủy Mẫu tinh cùng Đại Địa Chi Tinh để luyện hóa. Một chút chất dịch từ bên trong Thâm Hải Thủy Mẫu tinh cùng Đại Địa Chi Tinh lập tức chảy ra ngoài.
- Thượng thiện nhược thủy, bất diệt nhật dạ, Địa Thủy tương hỗ, chuyển dời càn khôn. Tế luyện!
Phương Vân bấm quyết bí pháp tế luyện Thủy Ngục Phong trong Ngũ Ngục Phong. Vừa bấm thì Lôi Ngục Phong ở bên cạnh bỗng nhiên xoay tròn lại, hóa thành một vòng xoáy. Đúng lúc này, nội lực của Phương Vân bỗng nhiên tuôn ra rồi điên cuồng cuốn vào bên trong vòng nước xoáy đó.
Đồng thời, bên trong vòng xoáy đó sinh ra một cỗ hấp lực hút hết tinh khí Thủy chi quý cùng Địa tinh mẫu ở dưới. Nhất thời, cả không khí bị một màu xanh biếc nhuộm thẫm lại.
Tế luyện tài liệu luyện khí là một quá trình lâu dài, muốn tế luyện toàn bộ cần rất nhiều thời gian. Đây cũng là nguyên nhân vì sao luyện khí lại khó đến như vậy.
Thời gian chầm chậm trôi qua. Ba canh giờ sau, mười khối Thâm Hải Thủy Mẫu Tinh đã bị hòa tan gần toàn bộ, mà Thủy chi quý ẩn chứa bên trong tinh thể đã không ngừng dung nhập vào bên trong Ngũ Ngục Phong. Cùng lúc này thì Lôi Ngục Phong ở bên cạnh cũng dần bị ngã màu, từ màu lam nhạt, đã dần biến thành một màu xanh biếc, cuối cùng đã biến thành xanh thẫm.
Ào ào!
Giữa thư phòng, một cỗ ánh sáng màu xanh thẫm biến ảo không ngừng, chiếu xạ lên vách tường. Trong đó, dường như còn có âm thanh "ào ào" của sóng biển.
Phương Vân biết đây là dấu hiệu sắp tế luyện thành công trụ cột của Thủy Ngục Phong.
Uống!
Phương Vân hét lớn một tiếng, rồi đột nhiên phun ra một ngụm tinh khí màu trắng. Địa Nguyên pháp khí Ngũ Ngục Phong được cỗ tinh khí này thì lập tức xoay tròn, vòng nước xoáy cũng phát ra hấp lực lớn hơn.
- Khởi!
Phương Vân chỉ một ngón tay, Ngũ Ngục Phong lập tức bành trướng ra gấp mấy lần. Chỉ trong chốc lát đã hóa thành một ngọn núi nhỏ, chiếm gần cả nửa căn phòng.
- Lên!
Phương Vân dùng nội lực lượng Thâm Hải Thủy Mẫu tinh cùng Đại Địa Chi Tinh còn sót lại đưa vào bên trong vòng nước xoáy. Lập tức, hai ngọn núi tinh thể này bị vòng nước xoáy đó bao lấy lại. Phương Vân có thể cảm giác được là hai tòa tinh thể này đang được "hòa tan" một cách nhanh hơn, giống như đang bị nước biển cọ rửa vậy.
Đây chính là tác dụng của Thủy Ngục Phong. Một khi đã ra được hình thức ban đầu thì năng lực tế luyện sẽ được tăng lên. Nếu như có được một ngọn Thủy Ngục Phong đầy đủ thì Phương Vân cũng không cần phải có lò luyện đan dùng để tế luyện gì như người trong Đạo Môn, cả tòa Thủy Ngục Phong lúc đó đã là một lò luyện đan tốt nhất rồi, dùng để tế luyện tài liệu luyện khí hay dùng để đối địch đều được cả.
Một khi Thủy Ngục Phong được tế luyện đầy đủ, nếu như gặp phải đối thủ mà người đó không có thủ đoạn bảo vệ tính mạng thì chỉ cần đem Thủy Ngục Phong ném lên trên đỉnh đầu của đối thủ. Ngay lập tức, vòng nước xoáy của Thủy Ngục Phong sẽ bao vây đối thủ lại, tế luyện đối thủ thành một vũng bùn. Một thân tinh khí cũng sẽ bị Ngũ Ngục Phong hấp thu đi, vô cùng bá đạo!
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, hai tòa tinh thể cuối cùng đã bị tế luyện hoàn toàn rồi. Rốt cuộc Thủy Ngục Phong đã tế luyện ra được hình thức ban đầu. Đồng thời, ở ngay bên cạnh lôi quang của Lôi Ngục Phong lúc này đã có thêm một vòng nước xoáy màu lam. Vòng nước xoáy này tuy nhỏ nhưng lại làm cho người ta có cảm giác uy lực của nó rất lớn. Nếu như chú ý lắng nghe thì có thể nghe thấy ở bên trong có âm thanh vang dội của sóng biển, giống như vòng nước xoáy đó là biển rộng vậy, không ngừng có sóng đánh vào bờ.
Những con sứa của biển sâu chính là sinh vật phổ biến nhất trong đại dương. Trong cơ thể của chúng nó có ẩn chứa thủy nguyên tố vô cùng phong phú, sau khi chết đi thì bọn chúng sẽ hóa thành tài liệu luyện khí thuộc tính thủy tốt nhất.
Tôn Thế Khôn tuy chỉ đưa cho Phương Vân có mười khối Thâm Hải Thủy Mẫu Tinh, nhìn qua không nhiều lắm, nhưng lượng nguyên tố thủy ở bên trong lại vô cùng nhiều. Cho nên, sau khi tế luyện xong thì trong thư phòng mới có âm thanh của sóng biển.
Thủy Ngục Phong tế luyện ra một vòng nước xoáy nhỏ mới chỉ là bước ban đầu, cũng là bước cơ bản nhất. Sau này, cần phải làm cho vòng nước xoáy này rộng lớn thêm, sau đó từ bên trong xuất ra một ngọn núi, khiến cho ngọn núi này trở thành một vật có thực, biến hóa thành hình dáng như Lôi Ngục Phong thì mới được coi là hoàn chỉnh.
Uy lực của mỗi một ngọn núi Ngũ Ngục Phong cũng không mạnh lắm, chỉ tương đương với một kiện Địa Nguyên pháp khí mà thôi. Nhưng nếu gia tăng uy lực của từng ngọn núi thì uy lực của Ngũ Ngục Phong sẽ tăng thêm rất nhiều.
Sau khi tế luyện ra được vòng nước xoáy nhỏ thì cả đầu Phương Vân đầy mồ hôi. Việc quán thâu nội lực vào Ngũ Ngục Phong suốt mấy canh giờ làm cho nội lực của hắn tiêu hao rất lớn. Nếu như không phải hắn đã đột phá được một con thiên long viễn cổ thì sợ rằng sẽ không làm được như thế.
- Mạnh hơn ư?
Sau khi việc tế luyện ra vòng nước xoáy xong thì lập tức Phương Vân cảm thấy uy lực của Ngũ Ngục Phong đã tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, lôi quang trên tòa Lôi Ngục Phong còn tự động bắn vào trong vòng nước xoáy, sau đó trở về bên trong Lôi Ngục Phong. Tuy diễn biến rất nhanh, nhưng Phương Vân có thể thấy được trên lôi quang của Lôi Ngục Phong lại có thêm một màu xanh biếc...Xem ra uy lực của Lôi Ngục Phong cũng được đề thăng a!
----------------------
* Thủy chi quý, Địa chi mẫu: Cách gọi chất dịch có được sau khi tế luyện Thâm Hải Thủy Mẫu Tinh cùng Đại Địa Chi Tinh trong truyện
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...