Bắc Đẩu quân vương Bàng Cự Nguyên, ngươi tới đây làm gì?
Con ngươi Vạn Nguyên co lại, lạnh giọng quát lên. Tình huống bên trong Tây Nhị thành bọn họ vô cùng hiểu rõ, hơn nữa họ cũng đã từng đọc qua Thanh Niên Tài Tuấn Bảng nên cũng biết vị đạo nhân trước mắt này.
- Người ở trong Vạn Tượng châu này là bạn tốt tại hạ, mong hai vị giơ cao đánh khẽ, thả người bạn này ra!
Bàng Cự Nguyên lạnh nhạt nói.
- Hừ!
Vạn Nguyên cười lạnh một tiếng.
- Bàng Cự Nguyên, đừng tưởng rằng ngươi được đạo thống của Bắc Đẩu tinh cung là đã thành một phái. Hơn nữa ba nghìn tông phái thượng cổ sớm đã bị diệt sạch, ngươi mới chỉ nhận được đạo thống của Bắc Đẩu tinh cung mà dám ở trước mặt chúng ta vuốt mũi? Thật không biết sống chết!
-Tại hạ đã sớm nói, người bị phong ấn trong Vạn Tượng châu này là bạn tốt của tại hạ, không có liên quan gì đến đạo thống tông phái cả! Hai vị hãy thả hắn ra trước đi!
Bàng Cự Nguyên tiến lên một bước, bộ dáng thong dong nhàn nhã nói ra.
- Bàng Cự Nguyên, nếu như những người khác thì thôi. Nhưng người này lại diệt Phong Lôi môn do Sâm La Vạn Tượng tông chúng ta xây ở Tây Nhị thành. Trong tông đã có lệnh phải mang hắn về, nếu như ngươi còn ngăn trở thì ta sẽ bắt ngươi luôn!
Vạn Thái trầm giọng nói.
- Không cần nói nhiều với hắn. Chỉ có ba mươi lăm con phi long lực mà cho rằng muốn làm gì thì làm ư!
Âm thanh vừa phát ra thì Vạn Nguyên liền phun một ngụm tinh khí vào trong Vạn Tượng châu để ổn định sự biến hóa trong đó. Đồng thời tâm niệm vừa động, Vạn Tượng châu lập tức bị khu động. Chỉ thấy có một bàn tay khổng lồ biến thành núi, mây, biển, gió, lôi điện hướng Bắc Đẩu quân vương mà tới.
Bàn tay Bàng Cự Nguyên phất một cái, một cái pháp khí hình vòng tròn từ trong ngực bay ra. Trên bên mặt của cái hình tròn này có mười hai cái ô vuông, còn có vô số ngôi sao ở bên cạnh tạp thành mười hai cái văn tự bùa cổ xưa.
Oong!
Ngón tay của Bàng Cự Nguyên khẽ điểm, cái pháp khí này lập tức phát ra ánh sáng khắp nơi. Chung quanh Bàng Cự Nguyên lúc này xuất hiện mười hai điểm sáng hơi mờ ảo, bên cạnh còn có vô số ngôi sao.
Ầm!
Bàn tay xám màu tro do Vạn Tượng châu hóa ra khi còn cách Bàng Cự Nguyên khoảng ba trượng thì lập tức ngừng lại. Vô số hư ảnh ngôi sao ở bên ngoài khẽ chấn động một cái rồi chấn nát bàn tay to này.
- Mệnh Bàn Thập Nhị Cách!
Vạn Nguyên, Vạn Thái kinh hô một tiếng, lập tức nhận ra cái pháp khí này của Bắc Đẩu tinh cung. Cái pháp khí này không chỉ có thể thôi diễn Tử Vi đấu sổ mà còn là một chí bảo có năng lực công kích cùng phòng ngự.
- Bàng Cự Nguyên, xem ra ngươi muốn đối nghịch với Sâm La Vạn Tượng tông chúng ta rồi!
Thần sắc Vạn Nguyên âm trầm, lạnh giọng quát lên.
- Ta nói rồi, các ngươi nhốt bạn của ta, ta chỉ vì bạn mà xuất thủ!
Bàng Cự Nguyên lại nói, vừa nói vừa tiến thêm một bước.
- Không biết sống chết!
Hai người giận quát một tiếng, đồng thời hóa thành một cỗ khói đen cuồn cuộn, một trái một phải giáp công tới Bàng Cự Nguyên. Chỉ nghe rống một tiếng, trong hai luồng khói đen chia ra bay ra một bàn tay màu đen khổng lồ cùng một khuôn mặt ma thần cùng đánh tới Bàng Cự Nguyên.
- Ha hả.
Bàng Cự Nguyên nhẹ giọng cười một tiếng, đứng đó chắp tay. Tay áo của hắn khẽ run lên thì bên cạnh đã xuất hiện vô số ngôi sao tinh tượng lượn lờ chung quanh. Hai người Vạn Thái, Vạn Nguyên vừa mới tấn công vào thì lập tức đã cảm giác thân mình như đang ở giữa một cái xoáy nước vô cùng lớn. Quanh ảnh ở trước hơi biến ảo, chờ sau khi phục hồi tinh thần lại thì mới phát hiện công kích của hai người đã bị đối phương hóa giải.
Ầm!
Gương mặt khổng lồ cùng bàn tay đều đồng thời tiêu tán. Vạn Nguyên, Vạn Thái cùng hừ một tiếng rồi thối lui. Ánh mắt nhìn Bàng Cự Nguyên gắt gao.
- Bắc Đẩu tinh cung quả nhiên lợi hại!
Hai người có thể nhận ra chiêu mà Bàng Cự Nguyên vừa xuất ra chính là bí pháp Di Tinh Hoán Đấu của Bắc Đẩu tinh cung. Hai người cũng chỉ mới bước nửa chân vào Địa Biến cảnh, thực lực tuy mạnh hơn Bàng Cự Nguyên, nhưng khi đứng trước Di Tinh Hoán Đấu thì cũng không thể làm gì.
- Di Tinh Hoán Đấu phải mượn lực công kích của chúng ta thì mới phát huy ra được tác dụng, đừng để ý đến hắn nữa, chúng ta mau trở về tông!
Vạn Thái trầm giọng nói.
Trong mười vạn tông phái thượng cổ thì Bắc Đẩu tinh cung thuộc về những đại tông phái có thực lực mạnh nhất, thuộc về tông phái cấp lãnh cho nên sự ảo diệu trong đó vô cùng vô tận. Trong lòng hai người Vạn Thái biết rõ nếu cứ dây dưa nữa thì cũng không có kết quả gì cả. Bàng Cự Nguyên chỉ có ba mươi lăm con phi long lực, so với hai người kém hơn rất nhiều, công kích của hắn cũng không có uy hiếp gì, vậy thì cách làm hay nhất bây giờ là không để ý tới hắn, trực tiếp về tông môn.
- Ừ!
Vạn Nguyên gật đầu, cũng không muốn ở lại nơi này. Thân hình hai người khẽ động, lập tức vòng qua Bàng Cự Nguyên rời đi.
Bàng Cự Nguyên lắc đầu, nếu như bí pháp của Bắc Đẩu tinh cung chỉ có như vậy thì làm gì có tư cách là một trong những đại tông phái đứng đầu của ba nghìn đại tông phái, mười vạn tông phái lớn nhỏ khác ở thượng cổ khác chứ.
( Chỗ này phải giải thích một chút: Thời thượng cổ có hơn mười vạn tông phái lớn nhỏ, trong đó lại có ba nghìn tông phái được xưng là đại tông phái, còn Bắc Đẩu tinh cung lại thuộc một trong những đại tông phái mạnh nhất.)
Hô!
Thân hình thoáng một cái, Bàng Cự Nguyên lập tức nhảy vào giữa hai người, hai người thấy thế thì liền phân thành hai chưởng tấn công vào Bàng Cự Nguyên. Chỉ nghe ầm một tiếng, nhưng rõ ràng là hai người tung chưởng đánh Bàng Cự Nguyên, nhưng lại biến thành hai người đánh nhau, lẫn nhau tấn công đối phương. Một chưởng này làm cho khí lãng quay cuồng, khí huyết của hai người cũng sôi trào lên, hơi bị thương nhẹ.
- Tách ra!
Vạn Thái quát lên, âm thanh vừa phát ra thì hai người cũng tách ra hai bên.
Bàng Cự Nguyên hơi do dự một chút, cuối cùng vẫn chọn Vạn Nguyên trên người có Vạn Tượng châu.
Ầm!
Bàng Cự Nguyên tung ra một chưởng, làm cho Vạn Nguyên phải tung chưởng ra đối kháng. Song chưởng tương giao, nội lực Vạn Nguyên nhất thời như đá chìm đáy biển, giống như là chảy vào trong cơ thể Bàng Cự Nguyên vậy. Trong nhát mắt, nội lực của Bàng Cự Nguyên tăng lên mãnh liệt rồi đánh vào trong cơ thể Vạn Nguyên.
Ầm Ầm Ầm!
Vạn Nguyên lui liền về sau đến năm bước! Lực lượng của hắn rõ ràng mạnh hơn Bàng Cự Nguyên nhưng không bao giờ đánh được. Chưởng lực không đả thương được Bàng Cự Nguyên thì không nói đi, nhưng lại bị hắn dịch chuyển đánh lại chính mình.
- Đạo hữu, đi đâu đấy, cứ để lại Vạn Tượng châu rồi nói sau!
Thần sắc Vạn Nguyên biến ảo, rồi lại rơi vào trong khổ đấu với Bàng Cự Nguyên. Giao thủ xong thì khí huyết lại sôi trào, bị Bàng Cự Nguyên bức lui tới năm sáu bước.
- Ghê tởm, nếu như không phải ta đánh sâu vào Địa Biến cảnh thất bại, bảy mươi hai huyệt địa sát bị phá hủy hết năm mươi sáu cái thì hôm nay cũng không tới phiên một Bắc Đẩu quân vương lộng hí!
Vạn Nguyên cực kỳ buồn bực. Hắn có một thực lực cường đại, nhưng lại không thể đánh ra được. Càng xuất thủ nặng thì mình càng bị thương nặng hơn, cứ đánh như vậy thì cho dù là ai cũng không thể chịu được.
- Vạn Nguyên, ngươi đi đi. Để ta giữ hắn!
Ánh mắt Vạn Thái chuyển động, đột nhiên quay đầu lại đánh tới Bàng Cự Nguyên!
- Đạo hữu, cứ lui lại đi!
Tay áo Bàng Cự Nguyên rung lên. Vạn Thái ngay lập tức cảm thấy hoa mắt cả lên, lập tức thối lui ra sau hơn mười trượng.
- Tuyệt học Bắc Đẩu tinh cung lại lợi hại như vậy sao!
Vạn Thái thầm run sợ trong lòng. Tuyệt học Di Tinh Hoán Đấu lúc này đã phát huy ra tác dụng cực lớn. Nhưng vì Vạn Thái đánh một lần, Vạn Nguyên lập tức tranh thủ thời gian kéo dài khoảng cách ra với Bàng Cự Nguyên!
- Lui!
Vạn Nguyên lui ra sau hơn mười trượng, đột nhiên cắn răng một cái, lấy ra một cái pháp khí hình quả táo, sau đó há mồm phun ra một búng máu. Cái pháp khí hình quả táo này sau khi nhận được búng máu thì bỗng nhiên phát ra tiếng kêu của kình ngư, sau đó chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một cái quang thuyền!
- Sư huynh, đi lên!
Vạn Nguyên tay bấm miệng niệm chú, khu động quang thuyền, hóa thành một đạo cầu vồng, rồi đón lấy Vạn Thái nhảy lên. Tay áo run lên, chuẩn bị phá không rời đi.
- Quang thuyền di động!
Sắc mặt Bàng Cự Nguyên hơi đổi, loại thuyền phi hành này so với việc võ giả bay đi còn mau hơn rất nhiều. Trong nội cung của Bắc Đẩu tinh cung không phải là không có loại thuyền này nhưng nó được giấu sâu trong Bắc Đẩu tinh cung, thực lực của Bàng Cự Nguyên còn yếu cho nên không thể lấy ra được.
Mắt thấy hai người chuẩn bị phá không rời đi, đột nhiên trong lúc này từ trong hư không truyền đến một tiếng quát.
Uống!
Trên quang thuyền, Vạn Cự Châu trong tay Vạn Nguyên bỗng nhiên dao động. Trong nháy mắt một đạo đao khí đã phá tan Vạn Tượng châu xông thẳng lên bầu trời, sau đạo đao khí đó lại có một thân ảnh bay vút ra. Đây chính là Phương Vân mượn lúc Vạn Nguyên, Vạn Thái giao thủ với Bàng Cự Nguyên liền bài trừ ảo ảnh bên trong Vạn Tượng châu, hồn phách trở về cơ thể, sau đó thi triển Luân Hồi đao pháp phá châu mà ra.
- Không tốt, Vạn Tượng châu!
Vạn Nguyên kinh hô một tiếng, đây là Nhân cấp khí, vật này cùng với hai người tâm khí tương liên, nay bị một đao của Phương Vân bổ ra, hai người lập tức bị tổn thương nguyên khí.
Lê-eeee-eezz!!!!
Vạn Tượng châu bị đao khí của Phương Vân phá vỡ một vết rách, lập tức phát ra tiếng kêu chói tai.
Vạn Nguyên, Vạn Thái lập tức đánh ra từng đạo bí quyết, trấn an khí linh.
- Thì ra là hai người các ngươi ám toán ta!
Phương Vân huyền phù trong không trung, hơi thở mỗi lúc một tăng cao. Chân mày hắn giương lên, không nói hai lời liền lập tức đánh ra thức thứ ba của Luân Hồi đao pháp, Nhật Nguyệt Luân Hồi đao. Một đao này vừa đưa lên thì lập tức đao khí phóng thẳng lên cao, trong đao khí còn thấp thoáng có bóng hình của nhật nguyệt.
Vạn Nguyên, Vạn Thái mặc dù đánh sâu vào Địa Biến cảnh thất bại, nhưng thực lực vẫn vượt qua Bàng Cự Nguyên, có khoảng bốn mươi con phi long lực. Nhưng Phương Vân vừa ra tay thì lại khác trước rồi, bản thân hắn cũng có đến bốn mươi con phi long lực, hơn nữa còn có Luân Hồi đao pháp vô cùng bá đạo. Một đao này vừa chém xuống thì lập tức có khí thế đánh vỡ cả núi sống, ngay cả Vạn Thái, Vạn Nguyên biến sắc.
- Đồng loạt ra tay!
Hai người liên thủ đồng thời phát ra một chưởng. Chỉ thấy có một luồng kình khí màu xám tro xông thẳng lên trời, kình khí như trường giang đại hà, càng lúc càng mênh mông. Ầm một tiếng, cả đao khí cùng chưởng lực đều tiêu tán đi.
Quang ảnh trong hư không chợt lóe lên, Vạn Nguyên và Vạn Thái ngồi trên quang thuyền hóa thành vạn cầu vồng đi mất.
- Phương Vân, ngươi hủy Phong Lôi môn của ta, lại phá hư Vạn Tượng châu, chúng ta sẽ còn tới tìm ngươi.
Âm thanh nghiến răng, nghiến lợi của hai người từ xa truyền đến.
- Đáng tiếc, để cho hai người này chạy thoát rồi!
Phương Vân nhìn hai người bỏ chạy mà có chút tiếc nuối, nói ra. Tốc độ quang thuyền của hai người quá nhanh, nếu không lấy tác phong của Phương Vân thì nhất định sẽ không bỏ qua, làm sao cũng phải lấy Vạn Tượng châu của hai người để lấy lời.
- Bàng huynh!
Phương Vân phục hồi tinh thần lại, lập tức thấy đứng Bàng Cự Nguyên ở cách đó không xa.
Bàng Cự Nguyên cười cười:
- Đi ra là tốt rồi
- Đa tạ Bàng huynh kiềm chế bọn họ, nếu như không phải là ngươi, sợ rằng, ta còn nhất thời phá không được châu này!
Phương Vân nói.
Hai người nói chuyện một hồi rồi đáp xuống phủ của Bàng Cự Nguyên lại.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...