Mật Hồ là hồ nước trong kinh thành, cảnh sắc mỹ lệ, dân chúng thường xuyên đến đây chơi đùa du ngoạn.
Khi trời nắng đẹp, không ít những người thế gia tới đây chèo thuyền trên hồ.
Đến ban đêm, âm thanh trúc tơ kéo dài, đốm lửa điểm nhỏ như tạo thành một hương vị tình cảm khác.
Chỉ là dân chúng đi phần lớn là phía đông, mà nhà gác này đối diện chính là phía tây, có bờ hồ, không thấy được du khách nào.
"Tô tỷ tỷ thích tầng nhà này?""Thích.
" Quả thực giống như một một vùng đất thuần khiết yên tĩnh giữa sự ồn ào và náo nhiệt.
Hoàng Phủ San nhíu mày: "Luận lớn nhỏ, mở tửu lâu ngược lại là đủ rồi nhưng vị trí không đủ tốt, ta sợ không hấp dẫn được khách.
"Tô Nghênh Xuân bỗng nhiên hỏi: "San nhi, nếu như muội cùng một hai người bằng hữu gặp nhau, muốn tìm một nơi vừa thưởng thức những món ngon vừa tán gẫu, là sẽ lựa chọn đi đường phố hay là nguyện ý đến nơi yên tĩnh này?""Ý của Tô tỷ tỷ là trong náo loạn chọn yên tĩnh, mở một tửu lâu độc lập.
"Nàng gật đầu: "Tất nhiên, điều kiện ưu tiên quyết định làm như vậy phải có các món ăn ngon đủ đặc trưng, vì vậy hãy tìm một đầu bếp giỏi.
""Mời một đầu bếp nổi tiếng không có vấn đề gì nhưng tầng nhà này thoạt nhìn bị bỏ trống đã lâu.
Nếu Tô tỷ tỷ vừa ý, chúng ta nên nhanh chóng hỏi một chút có bán hay không.
" Hoàng Phủ San cười nói: "Đương nhiên, không cần nhị ca tiết kiệm bạc.
"Giá trị của tòa nhà này tự nhiên không thể so sánh với những tòa nhà vừa rồi, nhất định sẽ rẻ hơn không ít.
Xung quanh tầng nhà không có thương hộ, phần lớn là nhà ở, các nàng đang định đi hỏi lão bà bà ngồi ở cửa kia.
Đột nhiên, cửa nhà bị đẩy ra, một phụ nhân lôi kéo một tiểu nha đầu mười hai mười ba tuổi, đẩy cô nương bước ra ngoài.
"Mẫu thân, mẫu thân, ta không muốn đi làm nha hoàn ——"-Tiểu Phúc nghe lời, Trương phủ bên kia ăn no mặc ấm, vì sao không đi?Tiểu Phúc khóc nói: "Trương phủ ở rất xa, hài nhi không muốn rời khỏi phụ mẫu! "Phụ nhân thở dài nói: "Nhưng phủ đệ có đầu có mặt trong thành này đều không thu loại cô nương diện mạo bình thường như ngươi làm nha hoàn a.
"Tiểu Phúc vội vàng nói: "Vậy hài nhi đi tửu lâu, phục vụ khách, rửa chén, chạy việc vặt! "Phụ nhân lắc đầu: "Ngay cả nha đầu thô sử phải có ngũ quan thanh tú, gia thế trong sạch.
Dưới chân hoàng thành này, quý nhân quá nhiều, nhà nghèo chúng ta khó sống"Tiểu Phúc nhất thời bật khóc, phụ nhân vẻ mặt khó xử.
Tô Nghênh Xuân nhìn không nổi nữa, sải bước tiến lên nói: "Ai nói không ai muốn, chờ tửu lâu của ta mở ra, người phụ cận* đều có thể đến ứng tuyển.
"Nghe vậy, một lớn một nhỏ đều ngây ngẩn cả người, Hoàng Phủ San phía sau cũng sửng sốt.
Phụ nhân đánh giá từ trên xuống dưới một lát, cảm thấy vị tiểu thư này đẹp như tiên nữ trên trời, thật cẩn thận hỏi:- Vị quý nhân này nói là thật?Nàng nghiêm túc nói: "Ta họ Tô, đừng gọi quý nhân, lời này tự nhiên không sai, ta đã nhìn trúng tòa nhà gác này.
Nếu thuận lợi sẽ rất nhanh sẽ khai trương, đến lúc đó phải mời rất nhiều người đến hỗ trợ.
Nói xong cúi người ôn nhu cười với tiểu nha đầu: "Tiểu Phúc có thể đến thử xem, đương nhiên ta có yêu cầu, tay chân lanh lợi, có thể chịu khổ.
"Tiểu Phúc cao giọng nói: " Muội không sợ khổ, muội làm việc rất chăm chỉ!"Phụ nhân lau khóe mắt: "Thật sự là quá tốt, thật ra ta luyến tiếc Tiểu Phúc đi xa như vậy làm nha hoàn.
"Nàng nhẹ giọng trấn an: "Đợi vài ngày nữa ta dán thông báo, liền dẫn Tiểu Phúc tới đây.
" Dừng một chút, lại ngượng ngùng cười nói : "Đúng rồi, không biết đại nương có biết hay không, nhà gác nhỏ này là nhà ai?"Người phụ nữ chỉ vào phía trước và nói: "Nhà của Lâm gia, sống trong ngôi nhà ngói xanh ở phía trước.
""Được, tạ ơn đại nương.
""Tô tiểu thư, lão Lâm ghét nhất những người trực tiếp cầm bạc khoe khoang, cô nương ngàn vạn lần đừng đụng vào kiêng kị của hắn.
" Người phụ nhân có tâm tốt nhắc nhở.
Hoàng Phủ San dở khóc dở cười nói: "Cám ơn đại nương.
"*phụ cận: nơi gần khu vực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...