Cho tiểu hộ vệ lui xuống, Hạ Lan Chi xoay người nhìn về phía những thị nữ đang đứng chờ ở trong phòng, "Các ngươi cũng đừng đứng đó, đều lui xuống cả đi."
Tuy rằng có chút nghi hoặc thừa tướng đại nhân hành xử không giống bình thường, nhưng các tỳ nữ cũng không dám hỏi đến, sợi hãi mà hành lễ: "Nô tỳ cáo lui."
"Ra ngoài nhớ đóng cửa lại."
"Vâng, đại nhân."
Sau khi nhìn thấy cửa gỗ chạm khắc tinh xảo đóng lại rồi, thần kinh căng chặt của Hạ Lan Chi mới chậm rãi thả lỏng, "Rốt cuộc không còn ai nữa......thừa tướng này lúc thường thái độ đối người khác là có bao nhiêu kém a, phân phó gia nhân tiểu cô nương lui xuống là có thể làm các nàng sợ hãi như nhìn thấy Diêm Vương."
Nhớ tới lúc trước tiểu Hoàng Đế, tiểu hộ vệ còn có những thị nữ kia cùng có chung một biểu tình hoang mang khó hiểu, hắn không kiềm được lại thở dài.
Hôm nay bắt chước thừa tướng xem như thất bại tuyệt đối.
Phàm là người cùng hắn nói chuyện điều thiếu chút nữa liền đem "Thừa tướng hôm nay đầu óc hư rồi sao?" những lời này viết lên trên mặt, phỏng chừng hình tượng của nguyên thân thừa tướng đã bị hắn phá nát hết rồi.
Aizz, thời buổi này người xuyên không hẳn là có bàn tay vàng còn hắn một cái cũng không có.
Hắn cũng muốn có hệ thống thông minh phán định OOC làm tan băng, bình thường còn có thể cùng trò chuyện một chút, thương lượng đối sách gì đó.
Ít nhất như vậy vẫn tốt hơn một người côi cút cô tịch mà đứng lặng ở một vương triều xa lạ.
Loại cảm giác cô độc này không khi nào là không siết chặt cổ hắn, làm hắn có chút thở không nổi.
Hạ Lan Chi đột nhiên có chút bàng hoàng, lại có chút bất lực.
"Không được không được! Bây giờ không phải là lúc để thương cảm!" Hạ Lan Chi vỗ vỗ mặt, cưỡng bách chính mình chấn chỉnh tinh thần, "Nguy cơ sống sót còn chưa qua đi, phải nghĩ biện pháp không làm mất hình tượng của nguyên thân thừa tướng."
Muốn bắt chước một người, nếu như sớm chiều ở chung, cũng không phải một chuyện quá khó khăn.
Nhưng mà hắn căn bản không quen biết nguyên thân thừa tướng.
Muốn bắt chước một người, nếu như có thể tiếp nhận kí ức của người đó, cũng không phải một chuyện quá mất sức.
Mà hắn lại không thể nhớ được gì.
Muốn bắt chước một người, nếu như có nhiều nguồn tin, cũng không phải một chuyện quá gian nan.
Nhưng mà hắn chỉ có một quyển nhật ký, là ký sử phạm tội của thừa tướng đại nhân.
......thật khổ a.
Hạ Lan Chi nhịn không được vì chính mình đau lòng, còn chưa từng nghe thấy ai xuyên không phải khổ như vậy.
Quả thực chính là khổ hơn cả chiến đấu cơ trung.
Sau này hẳn là có thể để nguyên thân thừa tướng làm một câu nói thương hiệu cho mì ăn liền, sau đó dùng để quảng cáo "Có người bắt chước mặt ta, còn có người bắt chước thói quen của ta, nhưng cho dù ngươi là người xuyên không cũng không bắt chước được vị của ta......"
Nghĩ vậy Hạ Lan Chi lại nhịn không được ở trong lòng yên lặng cho mình một cái tát, giờ là lúc nào còn tâm trí chơi cường ngạnh với nhân gia lão sư, thật là không sợ bị người báo cáo quảng cáo ở trên diễn đàn bị đánh đến mềm.
Nói đơn giản việc duy nhất hắn có thể làm hiện tại chính là thu thập các nguồn tin về nguyên thân thừa tướng.
Nếu thừa tướng là kế thừa nhật ký, như vậy nhật ký thừa tướng đời trước cũng nên ở trong phòng mới đúng.
Sau khi xác định ý nghĩ, Hạ Lan Chi liền bắt đầu hành động ở trong phòng.
Bắt đầu tìm kiếm ở phía trước, đầu tiên hắn hoàn chỉnh mà đi dạo một vòng.
Sau khi xác định trên sàn nhà không có che giấu mật đạo, Hạ Lan Chi đặc biệt chú ý nơi có khả năng nhất chính là chỗ giấu sổ nhật ký, theo đó mà tìm tòi từng nơi.
Thời gian của hắn vẫn là có hạn, còn muốn dành ra chút thời gian để nghĩ xem nên xử lý tấu chương như thế nào, vì thế chỉ có thể từ nơi có khả năng cao nhất bắt đầu tìm.
Đây là kinh nghiệm thời còn đi học khi làm bài của hắn.
Để có thể sử dụng thời gian tìm phương hướng tốt nhất khi thi, hắn lúc làm bài thường sẽ không trực tiếp tính đáp án, mà là thông qua phương pháp loại trừ để chọn ra đáp án có khả năng đúng cao nhất.
Sự thật chứng minh loại phương pháp này tính chính xác rất cao, có thể giúp hắn luôn luôn giữ vững thành tích học tập.
Bởi vậy hiện tại tình huống cần tìm kiếm đồ vật khi thời gian có hạn, Hạ Lan Chi cũng là ưu tiên sử dụng phương pháp loại trừ.
Hạ Lan Chi đem ánh mắt dừng ở dưới giường, cúi người đem hộp gỗ được khảm phỉ thúy mã não giấu bên dưới kéo ra.
"Còn có chút trọng lượng......quả nhiên là giấu ở nơi này."
Hạ Lan Chi phủi xuống tro bụi trên người, chậm rãi mở ra nắp hộp tản ra mùi gỗ đàn hương.
Không có như dự đoán của hắn từng cuốn nhật ký chất chồng, mà là một đống tản ra ánh sáng chói mắt —— ngọc thế.*
Ngọc thế làm ra là dùng cho việc không thể nói rõ tác dụng.
Hơn nữa còn có nhiều loại hình dạng không giống nhau.
Hạ Lan Chi: "............"
Ai mẹ nó có thể đoán được thừa tướng đại nhân sẽ đêm đồ.vật.tình.thú đặt ở trong rương gỗ tốt như vậy a!!!
Vì sao hắn lại xuyên đến trên người thừa tướng có mạch não quỷ dị như vậy a!!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...