Diệp Thiên Di mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm nam nhân da trắng như bột , mày đen , môi đen , tóc đen , một bộ y phục đen ,tay cầm 1 bông hoa hồng đen , tóm lại nam nhân chỉ có một màu trắng và đen đang tiến về phía mình . Nàng hoảng sợ nhìn bông hoa hắn cầm liên tưởng ngay ba chữ " Hái hoa tặc " , mắt thấy hắn tiến càng gần về phía mình Thiên Di chỉ nghĩ bản thân quả thật quá xui xẻo đi .
Mẫu thân mất được hai năm nàng và đại tỷ bị đại phu nhân gáng hai chữ mệnh xấu đuổi ra khỏi tướng phủ , cứ nghĩ phụ thân sẽ lo cho các nàng ai ngờ bóng dáng cũng không thấy , đại tỷ vì lo cho nàng phải đi tìm việc làm .
Hôm nay nàng thật muốn ra phụ tỷ tỷ , tuy nàng mới 12 tuổi nhưng ko thể cứ bám vào tỷ tỷ được , nàng ko thể để tỷ tỷ vì mình chịu khổ ,vừa đi qua cầu thì tự nhiên lọt xuống sông một cách khó hiểu , mở mắt ra thì thấy tên hái hoa tặc đen xì này rồi , thật không thể a , nàng còn nhỏ mà , tuy mọi người đều nói nàng rất xinh đẹp nhưng dù sao cũng là một con nhóc , hắn ko thể ỷ mình là hái hoa tặc mà làm bậy nha .
Nàng liều chết hỏi hắn " Vị công tử vừa hoàn tục này tìm tiểu nữ có việc gì không ? "
Hắc vô thường nhìn nàng trợn mắt , gì mà hoàn tục , ta thích sát sinh , ta ko có cứu chúng sinh nha , ta và mấy lão sư suốt ngày mô phật có chỗ nào giống nhau chứ .
Diệp Thiên Di ko hiểu , rõ ràng mình có nói gì sai đâu , sao hắn trợn mắt nhìn nàng như vậy . Nàng đành giả vờ hỏi tiếp " Ta ... ta bị té xuống hồ , có phải công tử cứu ta không ? "
" Không phải , ta ẩn thân đạp ngươi xuống hồ đấy " hắn vẫn trợn mắt nhìn nàng .
" Hả,ta... ta cùng công tử không thù oán gì sao lại đối xử với ta như vậy " bình tĩnh bình tĩnh , nhịn hắn đi nhịn hắn đi , thù có thể từ từ trả , bảo vệ bản thân quan trọng hơn . Nhịn nhịn nhịn .
" Thọ của ngươi đã tận , ta theo ngươi từ sáng tới giờ đợi mãi vẫn không thấy ngươi chết , đành phải tự ra tay , ngươi đó chết cũng không tự chết được , làm ta vừa phải đạp ngươi vừa phải đẩy hồn ngươi tới đây , thiệt phí sức của ta mà "
" Hả,không phải thầy chùa cứu người sao , dù công tử đã hoàn tục cũng không thể như vậy nha " mà .... mà bắt hồn là sao , nàng nhìn khắp thân mình một lượt " áaaaaa chân ta đâu , sao ta lơ lững vậy nè , ngươi là công tử cái quái gì , yêu tinh , yêu quái , ngươi ... ngươi trợn mắt đủ chưa , mắt hí xị cứ cố mở cho to làm gì "
Diệp Thiên Di quăn hết sự yểu điệu giả bộ nãy giờ trở về bản tính thật của mình .
Hắc vô thường trợn mắt còn to hơn nhìn nàng " Ngươi nói gì , ai bảo ta là sư , ta là hắc vô thường chuyên đi bắt hồn người chết hiểu chưa , chỗ nào giống sư chứ , mà mắt ta to lại long lanh , hí gì mà hí "
" Ngươi rõ ràng tóc mới mọc được mộtchút , không phải trước giờ cạo trọc là gì ? "
" Đây là kiểu tóc mohican , thịnh hành của thế kỷ 21 hiểu chưa , đồ nữ hài lạc hậu " Nam tử thu hồi sắc mặt không thèm đôi co với nàng , hừ lạc hậu .
Thiên Di không hiểu , gì mà thế kỷ 21 , gì mà mô hi cân , cân gì mà cân . " Ngươi mau đưa hồn ta về , ta mặc kệ ngươi là ai đầu trọc hay không trọc ".
" Ta nói rồi ngươi thọ đã tận phải theo ta xuống địa phủ , đi nhanh nào .... à không , bay nhanh nào " .
Diệp Thiên Di bị gom lại chung với một đám người , ai cũng rũ rượi , từ xa nàng nhìn thấy1 nam tử đúng trắng , quần áo trắng , da trắng , tóc trắng,trắng đến kỳ cục . Nhưng nhìn thì có thể biết là bạch vô thường , xoay qua nhìn tên đứng kế mình , nghiêng đầu nói nhỏ " Nhìn ,đi nhìn đi , xem người ta ra dáng chưa , ai như ngươi , tóc tai không giống ai , còn cầm hoa , đúng là ..... Haizzzzz " .
Bạch vô thường ngước lên nhìn nàng " Hắn a , sau khi đến giao lưu với địa phủ thế kỷ 21 thì như thế đấy , vừa đi tắm trắng còn cắt tóc nửa vời , ta nói ngươi sao không cạo trọc luôn đi cho rồi , lại suốt ngày cầm hoa , ngươi biết không hôm qua phán quan hỏi ta có phải ngươi thích nam nhân không , hắn sợ làm việc chung với ngươi bị ngươi lợi dụng đấy , mà ta cũng hơi lo đó nha ".
Hắc vô thường môi run run , bọn người lạc hậu này đúng là không biết thưởng thức mà , lão thiên ta rất đẹp trai có biết không ?.
Diệp Thiên Di đứng vào nhóm người , bạch vô thường bắt đầu đếm đếm , quái thật sao dư một người nhỉ , nhìn xuống danh sách lại nhìn lên nhóm người . " Ta đọc tên ai người đó bước ra bên này ".
- " Lại Nguyên Văn " " có "
-"Đại Thất Thu " "dạ"
-"Tiểu Long Não" " dạ vâng"
-" Mộ Dung Không Phục "....." Chu Bá Đạo "....."Đông Phương Thất Bại " ... ...
- " Diệp Thiên Di " " có ta "
- " Lạc Hoa Y Tử " " ...."
" Quái thật sao dư một người nhỉ , tên đọc đủ cả mà danh sách thì có 12 người thôi mà ". Bạch vô thường day day cái trán , khó hiểu thật .
" Dạ , thiếp hiểu " cô nương cất tiếng sợ sệt ngước mặt lên " Thiếp tên là Diệp Thiên Di Lạc Hoa Y Tử " .
Im lặng , hoàn toàn im lặng. Hắc vô thường vỗ tay cái chát ra vẻ đã hiểu rõ " Hèn chi đợi hoài không thấy người chết , thì ra là nhầm a " .
Diệp Thiên Di ngước mặt , liếc mắt nhìn cái tên vừa trắng vừa đen la to" Tên chết tiệt , bà đây sẽ xử đẹp ngươi " .
Bạch vô thường nhìn hắc vô thường ánh mắt lung linh khẽ giọng ngọt ngào " Việc do ngươi tự mà giải quyết , ta đưa bọn này xuống địa phủ trước , ngàn lời chúc gửi tới ngươi " nói xong quay lưng không chút lưu tình , bỏ chạy ....
Hắc vô thường chớp chớp mắt nhìn Thiên Di " Ta nói ngươi nè , dù sao cũng đã lỡ , xin lỗi ngươi nhé ! " .
" Ngươi tên họ là gì a hắc ca ca " Thiên Di bày bộ mặt đáng yêu hỏi hắc vô thường .
" Ta họ Tư Mã tên Phong , ngươi hỏi làm gì vậy " .
" Tiên sư nhà ngươi , bà đây muốn chữi 18 đời tổ tông nhà ngươi thì cũng phải biết ngươi tên gì chứ , giết bà xong rồi xin lỗi hả , bà sẽ kiện chết ngươi , bà đến miếu diêm vương gia đây " .
Hắc vô thường hoàn hồn sau cơn chấn động vội cản trước Thiên Di " đừng mà đừng mà , ta sẽ hoàn hồn cho ngươi , đợi 5 năm sau ngươi tụ lại đủ phách ta sẽ giúp ngươi sống lại " .
" 5 năm , lúc đó rã hết xác còn đống xương hoàn hồn làm gì , thi chạy với cẩu à , mà chưa kịp chạy chúng đã nhào tới ta rồi " .
" Không không , 5 năm chỉ là mình ngươi đợi thôi , cũng chỉ một mình ngươi trải qua , ta hứa , chỉ cần ngươi chịu lượn lờ 5 năm là có thể sống lại ,hay ta đưa ngươi tới thế kỷ 21 nhé, ở đó ta sẽ tìm cho ngươi một thân xác tốt cho ngươi an nhàn sống qua 5 năm , đừng cáo trạng ta mà "
Diệp Thiên Di nhìn hắc vô thường quan sát từ trên xuống dưới ". Cái tên bạch vô thường kia nói ngươi đến thế kỷ 21 liền biến thành chẳng giống ai như vậy còn muốn đưa ta tới đó à " .
" Hắn thì biết gì chứ , một tên lạc hậu , ta chắc chắn ngươi sẽ thích , con gái ở đó toàn được cưng chiều , ăn rồi ngủ lại có quần áo đẹp , tại ta chỉ quen có vài tên ở đó có thể giúp ngươi thôi , nếu không đi ngươi chỉ có thể lượng lờ ngoài vô định thôi ."
"Ngươi cho ta lợi ích vậy làm gì , ngươi có ý đồ gì hả " .Diệp Thiên Di đánh cho hắn ánh mắt dò xét
Haizzz , sao lại thông minh thế kia chứ ,thật ra hắn chỉ muốn kiếm cớ quay lại đó chơi vài năm thôi mà , hiếm khi có lý do chính đáng để tên mặt trắng kia thay hắn làm việc chứ .
"Ta có lỗi với ngươi nên muốn chịu trách nhiệm với ngươi mà " .
Diệp Thiên Di rùng mình , gì mà trách nhiệm , nói cứ như thân thiết lắm nhưng thôi đành vậy , dù sao hắn cũng muốn giúp mình " Được " .
... ........Ta là khoảng thời gian 5 năm ... ........
Trời tuy chưa sáng nhưng có một bóng dáng cặm cụi chăm chỉ ngồi chăm chú ngó tivi không chớp mắt ....
Sai Sai Sai nói như thức dậy sớm lắm nhưng thật ra là luyện phim từ đêm qua tới giờ chưa ngủ mới đúng . Cuộc sống từ khi đến đây vô cùng sung sướng , nàng ra sức học làm các món ăn để có quay về cũng có thể mở quán ăn a , nên biết các món ăn của nơi này vừa đẹp lại ngon hơn hẳn cổ đại của nàng , ôi nàng còn muốn học nhiều thứ nhưng tên hắc phán quan chết tiệt kia lại rũ nàng mò ipad nha , làm nàng bây giờ toàn xem phim , với đọc truyện thôi , huhuhu nàng rất oan nha .
Cũng như hôm nay nàng xem phim cả đêmnhưng phim cũng không xấu a , dạy nàng rất nhiều thứ ( thôi thôi , ghiền thì nói ghiền còn lấp liếm nữa , ~_~ ta chỉ giải thích tí thôi)
" Thiên Di , ngươi có thể theo ta trở về rồi , mau lên mau lên " Hắc vô thường kéo bay chiếc mền ấm áp của nàng ra .
" Không a , huhuhu ta chưa muốn về , ta còn đợi xem Hoa ca đóng hãy nhắm mắt khi anh đến a , cho ta thêm vài tháng nữa đi huhuhu , đừng đưa ta đi " Diệp Thiên Di vứt hết mặt mũi ôm chặt tay hắc vô thường . 5 năm nay nàng và hắn rất thân a , lúc đầu cứ nghĩ hắn khó ưa nhưng thật ra vô cùng dễ dụ chỉ cần khen hắn đẹp là gì hắn cũng giúp nàng
" Tiểu hắc đẹp trai , nha nha , xem xong ta sẽ theo ngươi về " xuất tuyệt chiêu luôn rồi , hắn không thể từ chối đâu .
" Không không đừng dụ ta , ta không nhẹ dạ nữa đâu , tên mặt trắng kia bắt phải về rồi , ngươi biết hắn mà , rất khó chịu a " hắn không thể cho nàng biết thật ra nàng có thể về từ 4 tháng trước , tại hắn ham chơi nên ráng ráng cố cố nhưng hôm nay tên mặt trắng điên lên rồi , không thể không về a .
" 3 tháng thôi mà ! "
" Không thể , hắn nói nếu ta không về ngay lập tức sẽ cạo trọc ta , ngươi biết mà a , trọc rất xấu , ta không thể chịu được đâu , về thôi " ...
Một luồng sáng làm mắt Diệp Thiên Di loà đi ,khi mở mắt ra đã cảm thấy một áp lực không thể chịu được , ọc ọc sao nàng lại ở dưới nước a , tiểu hắc chết tiệt không cứu nàng lên rồi hãy cho nhập xác được sao , may mà nàng đã có học bơi nha , nếu không thật sự phải gặp lại hắn rồi . Cố gắng bơi vào bờ lại trầy trật mấy lượt mới leo lên được , ai da quần áo tiêu hết rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...