Hoàng Thượng!! Sói Già Đến Đây!!
Một cái chớp mắt đã đến mùa xuân. Cái mùa mà ai cũng phải vui mừng,phấn khởi khi nó đến và buồn bã,nuối tiếc khi nó đi...Trái lại với không khí vui vẻ,ồn ã ngoài kia thì trong một thủ phủ nào đó....
TIỂU TỔ TÔNG CỦA TÔI!!!DẬY ĐI MÀ~~~
Nếu nghe qua,ai cũng ko khỏi mê mản vì giọng nói trong trẻo ấy...Nhưng có một con ng ko hề hiểu phong tình là j vứt tiếng nói đó ra sau đầu...Ôm chăn và...ngủ!!!
Giờ thì Nhu Nhu hối hận rồi,sao hôm qua lại chuốc tiểu Di say đến độ đấy chứ,đứa làm bạn này thật đáng khinh mà!!!(tg:thật là cmn cảm động cho một tình bạn đẹp*lấy khăn chấm nc mắt*)
Bây giờ...Thì lấy ai ngồi tám với Nhu Nhu bây giờ!? Lấy ai đưa Nhu Nhu ra khỏi phủ chơii đây!? Nhu Nhu ko muốn bị ca ca bắt lại giữa chừng đâu... Có bắt đc cũng sẽ có đôi có cặp...Hu Hu Nhu Nhu sai rùi...oa oa~~~ Bạn nhỏ ngây thơ nào đó đang vô tư ngời kể lể oán than (tg:em xin rút lại câu nói vừa nãy*lấy tay lau mồ hôi lạnh*thì thầm:Mình có con bạn còn hiền chán!!!) mà ko biết tử thần đang đợi mình(tg:chúng ta cùng lập đàn cầu siêu cho chị ý nào~~ahihi'v').
DẠ LAM NHU!!Muội muốn chết!!!!
Tiểu Nhu của chúng ta từ một cái loa phường trở thành một con thỏ đế chính hiệu,nhẹ nhàng quay người về phía sau,nói:
C..a ca,ng về từ lúc nào thế!?
Ng nam tử đc tiểu Nhu gọi bằng ca kia trả lời:
Đủ lâu để nghe lời thú tội của muội!! Đi về chép lễ nghi 12 lần cho ta!!!
KHÔNGGGGG!!!!!!
Đến con lợn ngủ say trên giường còn nhíu mày vì tiếng hét ai oán đó,trông đầu lơ mơ nghĩ:
Ngu thì chết chứ bệnh tật j!!(tg:thánh ăn j em cúng!? Khả Di:một đĩa gà rán!!tg:Ok,có ngay!!)
end chap
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...