Hoàng Thượng!! Sói Già Đến Đây!!

Đang làm "phát thanh viên" miễn phí cho hoàng huynh của mình thì Quân Thần chợt khựng lại,cứng nhắc nâng mắt lên nhìn Quân Hiên. Quả nhiên!! Hắn đã thấy có cái j đó nó sai sai rùi mà,làm sao mà hoàng huynh chịu ngồi nghe hắn....khụ "hát cải lương"dài như vậy mà ko nói j đc,hắn cũng nói nhiều lần như thế này mà thấy hoàng huynh của hắn có thể "hiền" như vậy đc,đã nghi lắm cơ mà,hoá ra....hoàng huynh đã thả hồn ra ngoài cửa sổ rùi. Công nhận hắn nói nhiều như thế mà ko thấy khát nc, nên cho hắn sáu chữ "phát thanh viên giỏi của năm". Chờ đã!! Hoàng huynh hắn nhìn ra cửa sổ cứ thất thần mãi có cái j đó gây thú vị với huynh ấy vậy. Ngoài kia chỉ có một đám lúc nhúc xem kịch với "diễn viên" thôi mà,có cái quái j để hoang huynh ngắm đâu nhỉ!? Có ngắm cũng phải ngắm cảnh trời mây trôi lững lờ,phía dưới là một thảm cỏ xanh mơn mởn,dải nắng vàng lấp ló sau vòm cây đầy sức sống đang vươn lên từng ngày(tg:lên hứng tả cảnh,thông cảm). KHOAN KHOAN!!!! Lạc đề rồi,tự nhiên hoàng huynh lại đi ngắm cảnh ko chút mỹ quan nào như thế này!? "Diễn viên"!? Chả nhẽ...hoàng huynh ngắm hai ng đang cãi nhau kia sao!? Nhỡ hoàng huynh nhìn trúng một trong hai ng đó thì sao!? Nhỡ đó là vợ của hắn,mẹ của con hắn thì sao!? Hoàng huynh ưu tú như vậy,thì nhỡ nàng "cảm nắng" hoàng huynh hắn thì làm sao đây!? Hắn chưa muốn mất vợ nhanh đến thế đâu!! Ko đc hắn phải nhanh nhanh bắt vợ hắn về mới đc,ko thể để cô long nhong mãi bên ngoài xong rồi thì "cảm nắng"ng khác thì ko đc!! Vợ hắn chie có thể thích hắn mà thôi!!!(tg:trí tưởng tượng của ảnh bay cao thật!!!)



End


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận