Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ
Khi tất cả khôi phục như thường, lúc này nàng mới phát hiện ra nữ tử đang gọi tên mình có giọng nói rất quen thuộc, tướng mạo cũng quen thuộc.
Nhưng quen thuộc lại có chút kỳ quái, bởi vì nàng tin chắc mình không hề quen nữ nhân nào như vậy.
Có điều đầu óc rất thanh tỉnh lại, vừa nghĩ nàng lập tức hiểu được, vì vậy mở miệng, nhẹ giọng nói:
"Mai Mai?"
Cô gái cười kiều mỵ:
"Tạm được! Ngủ ba tháng cũng không bị ngốc!"
Lời vừa nói ra, Như Thương hoàn toàn ngơ ngẩn, động tác ngồi dậy vốn làm được một nửa, lại cứng đờ.
Mai Mai than nhẹ, chủ động tiến lên đỡ nàng dậy, sau đó lẩm bẩm:
"Vốn không muốn lắm mồm, ngươi đã tỉnh thì tốt rồi. Nhưng ba tháng chính là ba tháng, thời gian rõ ràng ra đó, dù ta có lòng gạt ngươi, sợ cũng không lừa được ngươi quá lâu."
Vừa nói vừa nhìn về phía Như Thương, thấy nàng nhíu mày tựa như đang suy nghĩ điều gì, nên cũng không vội vã nói tiếp.
Nàng vừa mới tỉnh, rất nhiều chuyện hãy để cho chính nàng tự sắp xếp thì hơn.
......
Tỉnh lại một ngày, Như Thương rất bận, vội vàng tắm rửa, vội vàng thay y phục, vội vàng ăn cơm, cũng bận rộn tiếp đãi rất nhiều người chạy đến thăm nàng.
Quỷ Đồng, Vạn Sự Thông, Linh Nhi, phụ thân của Mai Mai. Thậm chí còn có hoàng đế Đông Thục, và người vẫn ủng hộ bọn họ - Ngũ hoàng tử.
Dĩ nhiên, bận nhất, là đi tiêu hóa những tin tức Mai Mai tiết lộ cho nàng về ba tháng qua.
Lúc đó Như Thương mới biết, hóa ra một trận đại chiến kia, cuối cùng đúng là bên mình lấy mấy trăm người đại thắng chín vạn đại quân của thái tử tiền nhiệm.
Là hai người Tiêu Phương và Chử Thiên Minh nổi điên lên đảo loạn lòng quân đối phương.
Lúc ấy nàng đã hôn mê, không may mắn nhìn thấy. Nhưng theo Mai Mai nói, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy Tiêu Phương có bộ dáng như thế.
Một khắc kia, hắn là một chiến thần, không còn là người ngày thường nhẹ nhàng nho nhã.
Người chết trong tay hắn vô số, cách giết vô cùng tàn nhẫn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...