Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ

"Việc này..." Vạn lần không nghĩ tới hắn lại đưa ra hai cái điều kiện khủng khiếp như thế, hoàng đế Đông Thục sau khi nghe xong trợn tròn hai mắt. 

Đúng vậy, đây là đại điều kiện! 

Cô Độc Chứng muốn chính là một tòa thành, còn có cả một quốc gia! 

Ngôi vị Thái tử! 

Cái gọi là ngôi vị thái tử, vậy thì có nghĩa là hoàng đế Đông Thục tương lai cũng chính là hắn. 

Mà thái tử được cứu về, cũng chỉ có thể làm nhi tử bình thường của hắn. 

"Có thể... Có thể không làm thái tử hay không?" Hoàng đế thử bàn điều kiện với hắn. 


Vốn không nghĩ Cô Độc Chứng sẽ đáp ứng, hắn nói ra chỉ thử tìm vận may mà thôi. 

Cũng không ngờ, Cô Độc Chứng sau khi nghe xong liền lập tức gật đầu một cái, sau đó nói: 

"Có thể! Điều kiện này có thể đổi một thứ!" 

"Đổi thành thứ gì?" 

"Ta muốn Thầm Châu, bảo vật trấn quốc trong truyền thuyết của Đông Thục ngươi!" 

"Cái này..." Hoàng đế há miệng chao đảo một cái, nếu không phải thái giám bên cạnh nhanh tay lẹ mắt, sợ là đã cắm đầu ngã xuống đất. 

Như Thương cảm giác nhói lên, vạn lần không nghĩ tới Cô Độc Chứng lại trực tiếp đưa ra yêu cầu này. 


Ánh mắt nàng tập trung vào hoàng đế, hết sức mong đợi câu trả lời của hắn. 

Nếu như lần này có được Thầm Châu, vậy cũng thật là bất ngờ ngoài ý muốn. 

Nhưng hoàng đế lại tức giận không ngừng giậm chân, căm phẫn mà nói: 

"Đến cả ngươi cũng nói vật đó là trong truyền thuyết, trẫm làm sao có thể có được!" 

Như Thương nhíu mày: 

"Không phải là bảo vật trấn quốc của Đông Thục sao? Ngươi là hoàng đế, sao lại có thể không có!" 

Lão hoàng đế nặng nề than, buông lỏng tay, nói: 

"Trẫm đã tự mình đến cầu ngươi, chuyện đến nước này sao có thể giấu giếm gì nữa. Nếu như một cái quốc bảo có thể đổi về mạng Ly nhi. Trẫm nhất định ngay tức khắc sẽ sai người ra roi thúc ngựa đi lấy hạt châu kia mang đến! Thật sự là..." 

"Quả thực là trẫm không biết vật kia ở đâu! Vật đó căn bản không phải một người là có thể bảo quản được! Chỗ cất giữ Thầm châu được vẽ trong một quyển sách, cuốn sách đó cho tới bây giờ vẫn luôn để ở tàng kinh các* trong cung, nhưng cũng không ai biết quyển sách kia! Kinh các nhiều năm nay vẫn luôn nguyên dạng bất động, trẫm cũng đã kiểm tra qua hết sách ở bên trong một lần, nhưng từ đầu đến cuối không tìm ra được huyền cơ à!" (*là nơi phụ trách cất giữ đồ vật quan trọng trong cung) 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui