Khốn Tiên Thằng được ném ra, không có chút khó khăn nào, đem Cửu Nhãn Ma Hổ đã bị Thiên Thanh Mãng Ngưu đánh ngã, đang nằm dưới đất trói lại.
Tu vi tăng lên, Hoàng Long đem Khốn Tiên Thằng luyện chế, đã trở thành bảo khí đỉnh cấp, tài liệu bên trong cũng được thay đổi. Cửu Nhãn Ma Hổ bị trói lại, toàn lực giãy dụa, nhưng không có cách nào thoát ra được. Kim quang của Quần Tiên Các chụp xuống, thu lấy Cửu Nhãn Ma Hổ, trấn áp ở trong Đại Diễn Thần Lôi trận.
Sau đó, Cửu Nhãn Ma Hổ được hưởng thụ đãi ngộ của Thiên Thanh Mãng Ngưu hai năm trước.
Trong đại trận, bầu trời đầy Lôi Hỏa, Liệt Yên. Ma Hổ liên tục kêu lên thảm thiết. Năm đó thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu, Hoàng Long còn cần Ma lực của Bác Cách hỗ trợ. Nhưng hiện tại, Quần Tiên Các có U Minh Thần thụ thu nạp thiên địa linh khí, tự vận hành. Căn bản là không cần Hoàng Long động tay vào.
Ma Hổ ở bên trong Quần Tiên Các rống giận. Hoàng Long cũng không thèm để ý tới, trực tiếp quay về tiên phủ, ngồi xuống. Sau khi để cho Thiên Thanh Mãng Ngưu và Tô Lệ Tư trở về phòng mình tu luyện, Hoàng Long lấy ngọc phù ra, đưa vào một tia thần niệm, hướng Bác Cách hỏi thăm tình hình gần đây.
Sau khi thần niệm của Hoàng Long được đưa vào, không bao lâu sau, Bác Cách liền có hồi âm.
Theo thông tin Bác Cách đưa đến, Hoàng Long cũng nắm được tình hình gần đây ở trang viên.
Hơn một tháng trước, hai tiểu gia hỏa Hoàng Lượng và Hoàng Dịch tham gia khảo nghiệm thiên phú tân sinh của Học viện Thần Phong. Tất nhiên, kết quả khảo nghiệm thiên phú so với Hoàng Long còn làm toàn trường khiếp sợ hơn. Rồi sau đó, Hoàng Lượng được Âu Dương Hải thu làm đệ tử, Hoàng Dịch thì bái làm môn hạ Du Tề.
Sau đó, các lão sư và sinh viên ở Học viện biết được hai người là đệ đệ và muội muội của Hoàng Long, hai người lại càng trở thành nhân vật phong vân của Học viện.
Hai tiểu gia hỏa được mấy người Đường Vô Địch nhìn trúng, hoàn toàn nằm trong dự liệu của Hoàng Long. Đối với chuyện thu đồ đệ, Hoàng Long cũng không phản đối. Con đường tu luyện sau này của hai tiểu gia hỏa này, Hoàng Long cũng không muốn can thiệp quá nhiều. Dù sao đây cũng không phải là việc xấu.
Về phần Dong binh đoàn Thú Nhân, tuy có phát triển nhưng cũng gặp chút chuyện nhỏ.
Hai năm qua, Dong binh đoàn Thú Nhân lập nhiều kỳ tích, danh tiếng nổi lên, phát triển nhanh chóng đã khiến một số Dong binh đoàn có thực lực lớn chú ý. Thậm chí, có một số Dong binh đoàn còn đánh chủ ý lên Dong binh đoàn Thú nhân.
Trong danh sách Bác Cách đưa ra, có tên của Dong binh đoàn Dã Lang, làm cho Hoàng Long có chút ngạc nhiên.
Nhớ tới hai tháng trước, trên Thiếu chủ của Dong binh đoàn Dã Lang bị Thiên Thanh Mãng Ngưu đạp chết. Đúng là oan gia ngõ hẹp. Có điều, Hoàng Long nghĩ, hiện tại không nên xung đột với Dong binh đoàn Dã Lang. Dù sao, ở Đại lục Hằng Nguyên, Dong binh đoàn Dã Lang được xếp hạng ba, thực lực không yếu.
Cuối cùng, ở trong danh sách, Hoàng Long chọn hai cái Dong binh đoàn cấp B có thực lực không tệ, để Bác Cách phân phó cho Thú nhân Nạp Đặc, lúc cần thiết có thể tiêu diệt hết.
Thứ nhất có thể thị uy. Thứ hai là để danh tiếng của Dong binh đoàn Thú nhân vang xa. Đã có người đánh chủ ý lên Dong binh đoàn Thú nhân, vậy thì muốn ẩn thân cũng không được nữa rồi. Chi bằng cho Dong binh đoàn Thú nhân lộ ra một phần thực lực, sẽ có lợi cho sự phát triển sau này.
Hai năm trước, sau khi đăng ký Dong binh đoàn Thú nhân, Hoàng Long đã lên kế hoạch một cách chi tiết. Cho nên, dù có người điều tra, cũng khó có thể biết được mối quan hệ giữa Dong binh đoàn Thú nhân với Hoàng Long.
Và Đế quốc Long Ngữ cũng không có động tĩnh gì. Ả Đỗ Mộng kia cũng thật biết nhẫn nhịn.
Quang Minh Giáo Đình cùng Đế quốc Long Ngữ, vì chuyện của hai tiểu gia hỏa Hoàng Lượng và Hoàng Dịch, đội ngũ phái tới bị hai Đại Tu La cùng ba thú tiêu diệt, hiện rất huyên náo.
Bất quá, trong suốt hai tháng qua, dù Quang Minh Giáo Đình cùng Đế quốc Long Ngữ liên tục phái người điều tra, vẫn không tìm ra chút dấu vết nào.
Hai năm qua, Hoàng Long cũng chú ý đến Công chúa Ma tộc. Có điều, hai năm qua đi, hình như nàng ta đã quên mất chuyện ở Biển Tử Vong.
Hoàng Long xem xét lại một lần, sau đó, thông qua ngọc phù, nói Bác Cách chú ý một số chuyện. Kết thúc mọi việc, Hoàng Long lại tiếp tục bế quan tu luyện.
Lần này bế quan tu luyện, thời gian không ngắn. Cửu Nhãn Ma Hổ thật thảm.
Lúc đó, Thiên Thanh Mãng Ngưu khí thế ngất trời, ở bên trong Đại Diễn Thần Lôi trận cũng chỉ có thể chịu được hai canh giờ là có thể đoán được kết quả của Cửu Nhãn Ma Hổ.
Một tháng sau, Hoàng Long ngừng bế quan. Khi đó, Cửu Nhãn Ma Hổ bị hành hạ đến mức không còn hình hổ
Ra khỏi Quần Tiên Các, nhìn thấy ánh mặt trời được một khắc, Cửu Nhãn Ma Hổ quay sang nhìn Hoàng Long, nước mắt lưng tròng, miệng không mở, răng nanh không lộ, nằm co ro trên mặt đất, toàn thân run lên.
"Chủ nhân, ta sai rồi!"
Giọng nói Cửu Nhãn Ma Hổ run run.
Xem ra, trải qua một tháng bị hành hạ, đã khiến nó hoàn toàn khuất phục.
Nó không bao giờ dám nghĩ về cái địa phương kia nữa.
Hoàng Long đem Linh Thú Hoàn bỏ vào trong đầu Cửu Nhãn Ma Hổ. Từ đó, Ma Cô Tiên động có thêm một Linh thú gác cửa, còn Thiên Thanh Mãng Ngưu có thêm bạn chơi.
Sau khi thu phục Cửu Nhãn Ma Hổ, Hoàng Long liền cưỡi lên Thiên Thanh Mãng Ngưu, sai Cửu Nhãn Ma Hổ dẫn đường, đi dạo một chút trong lãnh địa của nó.
Lãnh địa của Cửu Nhãn Ma Hổ không nhỏ, có đến mấy trăm dặm vuông.
Non xanh nước biếc, rất yên bình. Nhìn thế nào cũng không giống với dải đất trung tâm của Ma thú sơn mạch mà mọi người mỗi khi nhắc đến đều tỏ ra kinh sợ.
“Được a, lão hổ huynh đệ. Ngươi chọn nơi này không tệ, so với ta ở Biển Tử Vong thì tốt hơn nhiều.” Nhìn lãnh địa của Cửu Nhãn Ma Hổ, Thiên Thanh Mãng Ngưu nhớ tới cuộc sống trước đây ở Biển Tử Vong, trong lòng cảm khái nói.
“Hắc hắc, dọc theo dải đất trung tâm của Ma thú sơn mạch, chỗ của ta tuyệt đối là nhất.” Nghe được lời của Thiên Thanh Mãng Ngưu, Cửu Nhãn Ma Hổ có chút đắc ý, lung lay đầu, đang muốn rống lên, biểu hiện chút uy phong của Hổ Vương. Có điều, vừa nhìn thấy Hoàng Long, nó lập tức ngậm miệng lại.
Biển hiện Hổ uy trước mặt chủ nhân, không phải là muốn bị đánh sao?
Đi dạo một vòng, Hoàng Long hỏi: “A Hổ, nói qua một chút tình huống xung quanh lãnh địa của ngươi đi.”
Mắt Cửu Nhãn Ma Hổ sáng ngời, biết ý tứ của chủ nhân, vội vàng cung kính nói: “Vâng, chủ nhân. Ở phía Bắc lãnh địa của ta, đi tới khoảng ba trăm dặm, có một cái hàn đàm, nơi đó có một đầu Tử Hoàn Phi Thiên mãng. Đầu Tử Mãng này rất lợi hại.”
“Ở phía Nam, đi khoảng hai trăm dặm, có một cái thảo nguyên, đó là lãnh địa của Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang. Đầu lang này, cứ mỗi đêm trăng tròn lại đứng ở đỉnh núi tru lên. Làm cho lão Hổ ta rất khó chịu.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...