Hoàng Hậu Ư Cao Lắm Muội Không Với Tới FULL


Chiều hôm nay vì Tử Long đã sớm giải quyết xong chuyện chính sự, hắn cho người gọi Tiểu Nhi cùng đến vườn thượng quyển, đi đến nơi Tiểu Nh nhìn thấy trong đình của hoa viện.

Tử Long trên người mặc long bào đang ngồi lau kiếm, nàng trên người khoát một y phục màu đỏ, nhìn thấy hắn ngồi đó liền mỉm cười nhất vấy đi đến.

Tiểu Nhi đi đến trước Tử Long hương hắn hàng lễ: "Thần thiếp tham kiến hoàng thượng.

"
Tử Long nghe tiếng nàng hắn đặt kiến xuống, đi đến nắm lấy tay nàng nâng nàng đứng dậy: "Tiểu Nhi nàng không cần phải đa lễ.

"
Tiểu Nhi thuận theo tay hắn nâng nàng mà đứng dậy, nàng nhìn lên bàn gỗ trầm hương thấy cây cổ cầm, nàng mỉm cười sao nàng lại không nghĩ ra hắn gọi nàng đến, đàn để hắn múa kiên.

Nàng nhìn hắn mỉm cười hiểu chuyện liền nhẹ nhàng đi đến ngồi bên cổ cầm, hai tay của nàng vuốt nhẹ lên những sợi dây đàn mỏng, nàng khẽ khải vài cái rồi cười.

Nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Hôm nay hoàng thượng lại có nhã hứng múa kiến sao?"
Tử Long cười đi đến bên nàng: "Đúng vậy, hôm nay trẫm xong chính vụ sớm nên mới tìm nàng, khải đàn bài hồ điệp mộng cho trẫm nghe.


"
Tiểu Nhi khẽ gật đầu, hắn thấy nàng đã đồng ý cũng cầm kiếm lên, nàng nhìn hắn đi ra khỏi đình một lúc thì nàng bất đầu đàn, tiếng đàn vừa vang lên kiếm trong tay hắn cũng bắt đầu rung theo điệu nhạc.

Tiếng đàn lúc trầm lúc bỗng nhẹ nhàng du dương, hắn cũng không theo tiếng nhạc mà vun kiếm, lúc thì vun lên thật cao lúc thì hạ xuống thật thấp.

Trong lúc nàng đàn luôn để ý đến hắn, dù là chém ngang hay xoay vòng nàng lúc nhìn ngắm hắn, có khi còn mỉm cười trong hạnh phúc Tử Long trong trong y phục màu vàng kim, tôn lên khí chất cao quý của vị quân vương.

Tử Long đang hăng say vun từng đương kiếm vừa cương lại vừa nhu, hắn chẳng hay biết rằng nàng đang nhìn ngắm hắn, khi tiếng đàn kết thúc thì hắn cũng thu kiếm lại.

Nàng thấy hắn thu kiếm cũng đứng dậy bước xuống đi đến cạnh hắn, náng lấy chiếc khăn tay ra lau giúp hắn những giọt mồ hôi, hắn nắm lấy tay nàng nhìn say đắm tựa như nơi này chỉ có nàng và hắn.

Tiểu Nhi nhìn hắn hỏi: "Bộ kiếm pháp ngài mới vừa múa, là bộ kiếm pháp mới sao?"
Tử Long nhìn nàng với đôi mắt yêu chiều mà gật đầu: "Phải đấy là bộ kiếm pháp mà trẫm mới tạo ra, nàng thấy thế nào?"
Nàng ngẫm nghĩ một lúc, nàng đang nhớ lại bộ kiếm pháp lúc nãy: "Thần thiếp thấy rất tốt, rất hòa với tiếng đàn của thiếp.

"
Hắn nắm lấy tay nàng rồi đi vào đình: "Là trẫm cố ý nghĩa ra bộ pháp này là để hòa tấu cùng nàng mà.

"
Nàng và hắn đi vào đình ngồi xuống, nàng nhẹ nhàng nói: "Ngài thật là dụng tâm, vậy mà trước giờ thiếp lại không biết.

"
Phương Nghi nhìn thấy Tiểu Nhi và Tử Long ngồi xuống, liền rót trà cho hai người, rồi lùi về sau quạt cho nàng.

Hắn cười nắm chặt tay nàng: "Trẫm chỉ dụng tâm với mình nàng thôi,"
Khi nàng nghe hắn nói xong liền bật cười, hắn thấy nàng vui cười hắn cũng vui theo nàng, cả hai đang vui cười thì có Yến phi đi đến, nàng ta đang đi dạo ngự hoa viên nghe thấy tiếng đàn.


Nàng ta hiểu kỳ đi qua xem Yến phi thấy Tử Long thì múa kiếm, nàng ta nhìn sang thì thấy Tiểu Nhi đang khãi đàn tranh, Yến Phi thấy như thế liền đi qua.

Yến Phi đi đến trước đình hướng nàng và hắn nhúng người: "Thần Thiếp tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu nương nương.

"
Tử Long đang cùng Tiểu Nhi tâm sự vậy mà, nàng ta lại đến quấy rầy hắn nhíu mày, nhưng rất nhanh trở lại bình thường: "Yến phi nàng đứng lên đi.

"
Nàng nghe hắn đã cho phép, nàng liền đứng dậy: "Tạ hoàng thượng.

"
Yến phi nhìn cổ cầm rồi hướng Tiểu Nhi: "Thần thiếp đang đi dạo, không ngờ lại nghe được tiếng đàn của tỷ tỷ, nên thần thiếp mạo muội qua xem.

"
Tiểu Nhi mỉm cười nhìn nàng ta: "Yến phi vào đình ngồi đi.

"
Nghe được lời mời nàng hiểu chuyện nhúng người một cái, rồi nhấc váy áo đi vào trong đình ngồi xuống.

Tiểu Nhi tiếp tục nói tiếp: "Yến phi quá khen rồi bổn cung nghe nói, Yến phi rất giỏi cầm ghệ mà.


"
Yến phi nghe Tiểu Nhi khen ngợi trong lòng nàng có chút đắc ý, nàng cũng không phải không biết trước khi Tiểu Nhi nhập cung, nàng không hề biết cầm kỳ thi họa, nhưng nàng ta lại không ngờ tiếng đàn của Tiểu Nhi lại hay đến như vậy.

Yến phi khẽ cười nhẹ nhàng đáp: "Tỷ tỷ đã quá lời rồi, thần thiếp cũng chỉ biết sơ thôi, với ở nhà gia phụ cũng dạy vỗ rất kỹ.

"
Nói đến đó nàng ta bắt đầu thực hiện giả tâm của mình, Yến phi nhìn sang Tử Long đang lâu kiếm: "Nếu được thần thiếp có thể đàn thử, để hoàng thượng múa kiếm.

"
Nàng ta nói như vậy tất cả mọi người điều hiểu nàng ta đang có ý gì, Tiểu Nhi nói gì chỉ uống một ngụm trà, nếu như nàng đã không khuyên được hắn vậy thì để các phi tử tự lên.

Nhưng nàng không ngờ hắn lại nói: "Trẫm cảm thấy Tiểu Nhí đán tốt rồi, không cần phải thử tài nàng.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui