Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm
Edit: PT a.k.a Ring.
“Nếu như anh và hắn đối với tôi đều lạnh nhạt, có thể lực miễn dịch của tôi đối với anh còn có thể nhiều hơn một chút” Hủ Liên thở dài, trong lòng hiểu rõ nếu tiếp tục như thế sớm muộn gì nàng cũng rơi vào tay giặc.“Nhưng cả hai người các người đều có lòng tham muốn giữ tôi, lại đều không thể cho tôi thứ tôi thật sự muốn.”
Bình ổn tâm tình lại một chút, Hủ Liên đến Từ Trữ Cung của Thái hậu, dù sao xảy ra chuyện hôm qua, Thái hậu nhất định có bất mãn đối với nàng.
“Nô tì tham kiến Thái hậu.”
“Đứng lên đi, Liên nhi đêm qua ngủ có ngon giấc không?” Hủ Liên ngẩng đầu nhìn Thái hậu vẻ mặt cười hiền từ, nghe ý tứ này chắc là hỏi chuyện thị tẩm đêm qua.
“Đã phiền Thái hậu quan tâm, hoàng thượng ngủ lại Khôn Trữ Cung là nô tì có phúc.” Hủ Liên rất nhanh đã đoán ra nguyên nhân Thái hậu vui vẻ, cô nếu đã chân chính trở thành nữ nhân của Hoàng thượng, Điền Triết Dực cũng sẽ buông tha cho cô. Như vậy cũng tốt, không cần lại phải cùng nam nhân âm trầm đó đấu đá.
Từ giờ, Hủ Liên cũng không sợ Thái hậu vì chuyện này mà lo lắng nữa. Về phần lần sau gặp Điền Triết Dực sẽ ra sao, thì để lần sau tính.
Cùng Thái hậu dùng xong bữa sáng, Hủ Liên nhớ lại lúc ở tẩm cung. Ở ngoài cửa gặp Nam Cung Diệp Lôi chờ đã lâu, Hủ Liên mỉm cười tiếp đón.
“Ca ca, có chuyện gì sao?” Để cung nữ lui ra, Hủ Liên cùng Nam Cung Diệp Lôi đi vào bên trong.
“Nghe nói muội muội đêm qua thị tẩm, hơn nữa Hoàng thượng lần đầu tiên ngủ lại Khôn Trữ Cung, này đối với Nam Cung gia chúng ta mà nói là chuyện vinh quang vô cùng. Cho nên phụ thân để ta chuẩn bị đồ ăn lót dạ mang đến cho muội, như vậy cũng tốt cho thân thể của muột.” Diệp Lôi nhìn muội muội đã ở chung hai mươi năm, ngoại trừ dung mạo bên ngoài, khí chất cùng tâm trí đã hoàn toàn khác.
“Này thật là phiền ca ca quá, phụ thân còn có nói gì không?” Đối với hành vi cáo chúc tết gà này, Hủ Liên trực tiếp bỏ qua, đi thẳng vào vấn đề hỏi kế hoạch của bọn hắn.
“Nếu muội muội đã hỏi như vậy, nhất định đã đoạn được chuyện gì. Bất quá trước đó, có vấn đề muốn hỏi muội muội một chút.” Nam Cung Diệp Lôi nhìn mỉm cười không chạm đến đáy mắt của Hủ Liên, nhàn nhạt nói.
“Ca ca có chuyện gì xin cứ nói.” Tươi cười ấm áp của Hủ Liên bắt đầu có chút thâm trầm.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao lớn lên cùng muội muội ta giống nhau như đúc?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...