Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm
Edit: PT a.k.a Ring.
Sáng sớm hôm sau,lúc Điền Triết Hiên tỉnh dậy mới phát hiện cánh tay hắn đã tê rần. Đây là trả giá cho ôn hương nhuyễn ngọc sao, Điền Triết Hiên cẩn thận di chuyển cánh tay của mình.
“Cánh tay Hoàng thượng vô lực chẳng lẽ là do ‘ra sức’ nên mới như vậy sao?” Trước khi Điền Triết Hiên tỉnh dậy, Hủ Liên đã thức. Cô lẳng lặng nhìn nam nhân đã ôm mình cả một đêm, cho đến khi thấy hắn vì tay bị tê mà nhíu mày mới mở miệng.
“Hoàng hậu nói như vậy chẳng lẽ là đang trách trẫm tối hôm qua sau khi tắm rửa không tiếp tục cùng Hoàng hậu triền miên sao?” Điền Triết Hiên tất nhiên biết rõ ‘ra sức’ mà Hủ Liên nói là chỉ cái gì. Bất quá hắn lần này phản ứng nhanh hơn trước không ít, đáp lại cũng tương đối sắc bén.
Dù sao trước đây quả thật không ngờ Hủ Liên sẽ thỉnh thoảng nói ra mấy câu tà ác như vậy, nhưng bây giờ quen rồi lại thấy thú vị. Thỉnh thoảng vui đùa một chút như vậy, làm Điền Triết Hiên thân là vua một nước cũng có cảm giác giống như người bình thường.
“Hoàng thượng nếu không sớm rời đi, ca ca kia của ta chắc sẽ chờ không được mất.” Khi Hủ Liên đã quần áo chỉnh tề, đứng dậy cầm lấy hai bên long bào. Tuy rằng đây là lần đầu tiên giúp hắn mặc loại y phục này, bất quá Hủ Liên năng lực lĩnh ngộ tương đối cao cuối cùng cũng giúp hắn áo mũ chỉnh tề.
Hủ Liên biết chuyện Điền Triết Hiên hôm qua ngủ lại nhất định sẽ được cơ sở ngầm của Nam Cung gia báo lại, như vậy Nam Cung Hoành Văn lòng nóng như lửa đốt nhất định sẽ để Nam Cung Diệp Lôi đến tìm cô ‘tâm sự’.
“Nàng luôn đuổi ta như vậy, ta hình như không đủ sức quyến rũ để nàng lưu lại thì phải?” Ngữ khí tuy rằng nhẹ nhàng, thế nhưng ánh mắt hắn nhìn về phía Hủ Liên lại có thêm một phần chăm chú.
“Hoàng thượng nên đem tâm trí đặt vào triều chính đi, ta chỉ là một nữ nhân bình thường, không có suy nghĩ chuyện khác.” Hủ Liên làm sao không biết quan tâm thỉnh thoảng có thêm phần dục vọng giữ lấy của Điền Triết Hiên, chỉ là thân phận hiện tại của cô không thích hợp cùng hắn thân cận. Hơn nữa, chưa từng nghe Điền Triết Hiên có lòng thương người, nói khó nghe chính là lạm tình, nam nhân như vậy thật không thể yêu.
“Hủ Liên, nàng phải đáp ứng ta một việc.” Điền Triết Hiên cầm lấy tay ngọc thon dài đang chỉnh sửa quần áo.
“Cái gì?” Hủ Liên ngẩng đầu nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của hắn. Chẳng lẽ liên quan tới việc nàng sắp ứng phó Nam Cung Diệp Lôi sao?
“Nàng ngàn vạn lần không thể theo Hoàng huynh Điền Triết Dực bỏ trốn.” Nói xong nhìn Hủ Liên thật sâu một lần, sau đó rời khỏi Khôn Trữ Cung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...