Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Edit: PT a.k.a Ring.

Hủ Liên hơi nghi ngờ nhìn bộ dạng bình tĩnh của Điền Triết Hiên, hắn sẽ không đưa ra quyết định kì quái gì chứ. Chẳng lẽ là bởi vì lời đồn lần trước không đạt được mục đích dụ người Nam Cung gia ra, cho nên giờ mới phải làm như vậy?

“Nàng đừng suy nghĩ nữa, tối nay chờ ta nha.” Điền Triết Hiên nói xong câu này thì nghênh ngang rời đi, để lại Hủ Liên vẫn còn đứng ngây ngốc.

Lời hắn vừa nói có giống lời một Hoàng đế nói hay không? Quả thực y chang một tên lưu manh, bất quá hắn đúng là cũng lưu manh thật.


“Điền Triết Hiên a, Điền Triết Hiên, chúng ta đều trưởng thành cả rồi, lòng dạ hẹp hòi như vậy làm gì chứ.” Thở dài, Hủ Liên từ đầu giường lấy xuống một quyển sách y “Rảnh rỗi thì đọc sách, cũng sẽ không ấu trĩ như vậy.”

Đêm đến, trong cung đều đã lên đèn. Hủ Liên đã sớm tắm rửa thay y phục, lên giường nằm. Buổi tối ở đây cũng không có chuyện gì làm, ngủ sớm xem như là cách tiêu khiển tốt nhất của cô. Vui vẻ làm một con trùng lười, việc này cũng có lợi với bảo dưỡng da.

Đối với lời nói ban ngày của Điền Triết Hiên, cô một chút cũng không để trong lòng, mặc kệ hắn. Tối nay nếu hắn thật sự qua đêm ở đây, thì cô cứ chia cho hắn nửa cái giường thôi.

“Hoàng hậu quả nhiên nghe lời, đã ở trên giường chờ trẫm rồi?” Hủ Liên vừa mơ màng ngủ đã bị Điền Triết Hiên đánh thức, cô nhích vào trong một chút, nhường nửa cái giường cho hắn.


“Hoàng thượng cứ tự nhiên, nô tì ngủ trước.” Hủ Liên miễn cưỡng ngáp một cái, tiếp tục ngủ.

“Hoàng hậu sao có thể ngủ được.” Điền Triết Hiên ngồi phía sau nhẹ nhàng chạm vào vai Hủ Liên, đầu ngón tay chạm được chính là một mảnh da thịt mềm mịn.“Hoàng hậu còn chưa có thị tẩm mà.”

Tóc đen dài tản ra trên giường như tơ lụa, bởi vì mùa hạ nóng bức nên Hủ Liên chỉ mặc một kiện đồ ngủ, bên dưới tóc đen là một mảnh da thịt trong suốt, vừa tắm rửa nên càng có vẻ trắng nõn không gì bằng.

“Điền Triết Hiên ngươi không phải muốn tạo ra lời đồn sao, ta cũng đã nhường ngươi nửa cái giường rồi, ngươi còn muốn gì nữa?” Hủ Liên nhu nhu mắt, vừa chịu đựng cơn buồn ngủ vừa nhổm dậy.

“Lẽ nào muốn tạo lời đồn thì nhất định phải giả bộ sao? Vốn muốn diễn kịch, nhưng thấy nàng mê người như vậy, xem ra chúng ta vẫn nên đem chuyện chưa làm trong ngày đại hôn trước đây bổ sung cho đủ.” Nói xong, Điền Triết Hiên nhanh nhẹn bỏ đi áo khoác ngoài, đôi mắt nhìn thẳng thẩn thể đã lộ ra một nửa của Hủ Liên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui