Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Edit: PT a.k.a Ring.

Hủ Liên không nói lời nào ngồi một chỗ, đương sự là Điền Triết Hiên cùng Hồng Quý phi còn không lên tiếng, cô làm chi rảnh rỗi không có việc gì làm cùng nữ nhân này dông dài.

“Lan quý phi, cô đây là muốn gây xích mích quan hệ giữa ta và tỷ tỷ a?” Quả nhiên Hồng quý phi trước hết nhảy dựng lên, tự cho là thay Hủ Liên xuất đầu cùng Lan quý phi tranh chấp.

“Hồng quý phi, ta chỉ nghe được một ít lời đồn, cho nên để tránh tin đồn thất thiệt mới hướng Hoàng Hậu nương nương chứng thực.” Bên ngoài làm ra vẻ kiều nhu cùng sôi nổi, Hủ Liên như trước lẳng lặng nghe bọn họ nói, như vậy cũng có lợi khi nắm rõ tính cách các ả.


“Đúng vậy, Lan quý phi cũng chỉ là tránh tin đồn nhảm, Hồng quý phi hà tất lại tức giận như vậy chứ?” Nữ tử nhỏ nhắn một thân cung phục màu vàng nhạt cũng chen vào, xem chừng cũng bất quá mười bảy, mười tám tuổi.

“Liễu quý phi, cô đây là đang giúp đỡ khi dễ Hồng tỷ tỷ sao?” Nữ tử mặc cung phục màu lam lộ vẻ anh khí cũng mở miệng nói, xem ra là người bên phe Hồng quý phi.

“Các nàng không phải muốn hỏi Hoàng hậu sao, như thế nào lại tranh luận rồi?” Điền Triết Hiên cảm giác không đúng, trên mặt lộ vẻ tươi cười, nhắc nhở bọn họ trở về chủ đề. Đáng tiếc những nữ nhân này quá non, căn bản chỉ là một đám nóng nảy tự tranh luận.

“Hoàng thượng...” Hồng quý phi hờn dỗi, ỷ ôi trên người Điền Triết Hiên, làm như oán giận.


“Hồng quý phi tối qua bởi vì mệt nhọc quá độ mới bị ta sai người mang ra ngoài, xem ra muội muội khôi phục rất nhanh. Bất quá như vậy cũng tốt, để có con nối dòng cho Hoàng thất cần phải nỗ lực a.” Hủ Liên cầm lấy trà trên bàn nhẹ nhàng nhấp một ngụm, không nhanh không chậm nói.

“Vâng, đúng vậy. Tỷ tỷ lo lắng nhiều rồi.” Một câu nói, làm cho Hồng quý phi lập tức từ trong lòng Điền Triết Hiên nhảy dựng lên, đoan đoan chính chính ngồi ở vị trí của chính mình. Ả dù không rõ lí lẽ cỡ nào cùng biết sinh con nối dòng cho Hoàng thất có ý nghĩa lớn như thế nào, nhưng lại từ Hủ Liên thân là Hoàng hậu nói ra, ai biết có thể có ám ý gì hay không.

“Vừa sáng sớm đã khắc khẩu liên tục, các ngươi trong mắt còn có ta Thái hậu này hay không?” Thái hậu ở một bên nghe xong nửa ngày mở kim khẩu*, trong nháy mắt không còn ai dám lên tiếng.

(R: kim khẩu tức là miệng vàng, ý chỉ sự cao quý)

“Thái hậu người thân thể không tốt, nghìn vạn lần không nên nóng giận.” Tay Linh Lung vỗ ngực Thái Hậu, giúp bà thuận khí, xem ra quan hệ của Linh Lung và Thái Hậu rất mật thiết, Hủ Liên không nói gì, chỉ là yên lặng thu hết vào mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui