Hoàng Hậu Nàng Là Của Trẫm
Diêu Thư Nguyệt cười viết vào giấy :
- Cha nữ nhi nghĩ ta nên hạ giá xuống một chút. Nếu cha làm vậy coi như cũng tích chút phúc đức rồi. Mẹ trên trời có linh thiêng cũng sẽ vui lắm đấy.
Nàng cố tình nhấn mạnh chữ " Mẹ" ý muốn nhắc nhở chuyện năm xưa mà Diêu lão gia đã gây ra.Sau khi nghe con gái nhắc tới người thê tử trước đây sắc mặt lão gia tối sầm, dường như ông đang phải kìm nén sự tức giận.
Lăng Thiên Phong là người thông minh hắn chắc chắn sẽ nhận ra được sự khác biệt, chỉ có điều tại sao sắc mặt lão gia lại thay đổi như vậy thì hắn không biết.
- Diêu lão gia quan trọng không phải là đắt hay rẻ mà là ở chất lượng, tại hạ có thể kiểm tra gạo được không?
- Ta bán gạo bao năm nay chưa bao giờ có hai trách ta về phần chất lượng. Nay công tử muốn kiểm tra gạo của ta, khác nào đang nghi ngờ ta bán gạo không chất lượng.
Diêu lão gia sau khi nghe hắn nói vậy tức giận lại thêm tức giận. À không chính xác hơn là có tật giật mình. Thư Nguyệt đứng bên cạnh che miệng cười tủm tỉm, nàng vốn biết cha mình chẳng tốt lành gì , ông đem gạo kém chất lượng đem bán cho những người không có địa vị. Còn những người có quyền uy ở Dương Châu thì tất nhiên phải là gạo tốt. Nếu Lăng Thiên Phong kiểm tra toàn bộ kho gạo chắc chán bí mật sẽ bị vạch trần
- Lão gia hiểu lầm rồi a. Ta chỉ muốn kiểm tra đảm bảo thôi.
Lăng Thiên Phong vui vẻ nói chuyện dường như không để ý lời nói có phần phật ý của Diêu Lão gia
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...