Hoa Tử Đằng khinh thường nhìn lam tôn cao thủ vừa mới lên tiếng.Nhận được ánh mắt khinh thường,lam tôn cao thủ tức giận,chỉ là một con nhóc mà dám lên mặt với ta,vậy đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Nghĩ rồi lam tôn cao thủ ra hiệu cho những người còn lại,đồng loạt xông lên hướng Hoa Tử Đằng đánh.
Nhìn sự ngu ngốc này,Hoa Tử Đằng khẽ cười.Tay phải của nàng giơ lên cao,miệng hô lớn:
-Thiên nhiên chi linh,tầng thứ nhất,Hồng lệ vũ.
Dứt lời,bông hoa hồng ở đằng sau nàng bay lên cao,từ bên trong những cánh hoa hồng như những hạt mưa bắn ra,nhanh chóng bay tới phía các lam tôn cao thủ đang bay đến.
Cánh hoa hồng nhìn mềm mại nhưng lại vô cùng sắc bén,lam tôn cao thủ nhìn thấy chúng thì khinh thường,dựng lên một màn chắn màu xanh tiếp tục hướng Hoa Tử Đằng bay tới.
Cánh hoa sắc bén làm cho tấm chắn vỡ vụn,lam tôn cao thủ sửng sốt,trong lòng thầm kêu không ổn,muốn phi thân thoát khỏi trận mưa hoa.Nhưng không kịp nữa rồi,cánh hoa sắc bén từng chút từng chút một xẻ thịt của các cao thủ lam tôn.Trầm Hương các ngập tràn mùi máu tanh.
Hoa Tử Đằng hiên ngang khoanh tay nhìn một màn này,khuôn mặt bình tĩnh không mang sợ hãi.Chờ cho đến khi hồng lệ vũ kết thúc,lam tôn cao thủ chẳng còn một ai,còn chính là một Trầm Hương các máu thịt lẫn lộn.
Đây chính là sự trừng phạt đầu tiên của nàng dành cho Hoa phủ,chờ nàng có đủ thực lực,sẽ quay lại trả đủ cho Hoa gia.
Hoa Tử Đằng xoay người,rời khỏi Trầm Hương các.
Khi nàng vừa rời đi,thì người của Hoa gia mới lục tục chạy tới.Mọi người vừa đặt chân vào Trầm Hương các liền nhìn thấy máu thịt vung bừa bãi,một số nha hoàn yếu đuối,nhát gan hét ầm lên,thậm chí là chết ngất.
Hoa gia gia chủ Hoa Đĩnh mặt trắng bệch,hai bàn tay giấu dưới tay áo nắm chặt.
Hoa gia phu nhân,Trầm Liên Ca nhìn thấy thì sợ hãi,A lên một tiếng lùi về phía sau,may mà nhờ Hoa Thủy Tiên đứng ngay gần đó đỡ được không thì đã ngã xuống đất rồi.
Hoa đại công tử,Hoa Kiến Thược lấy lại bình tĩnh đầu tiên,lập tức bảo quản gia đưa những nha hoàn rời đi.
Chẳng mấy chốc,trong sân Trầm Hương các chỉ còn lại Hoa Đĩnh,Trầm Liên Ca,nhị di nương Vân Huệ,tam di nương Tây U.Đại công tử và tam tiểu thư do TRầm Liên Ca sinh,Hoa Kiến Thược,Hoa Thủy Tiên,nhị công tử do Vân Huệ sở sinh,Hoa Lạc cùng với ngũ tiểu thư Hoa Ngọc Lan,lục công tử do Tây U sinh,Hoa Định.
-Cha,lam tôn cao thủ trú ngụ tại Hoa phủ đều đã chết hết-Hoa Kiến Thược mặt xanh mét báo cáo lại kết quả điều tra.
Hoa Đĩnh cả người run lẩy bẩy,lúc này như nhớ đến điều gì liền hô:
-Thược nhi mau vào trong xem Tiểu Đằng thế nào.
Hoa Kiến Thược nghe vậy liền chạy vào trong,Hoa Thủy Tiên thấy cha mình vẫn cứ lo lắng cho con tiện nhân kia thì giận run người.
Ở bên cạnh,thấy nữ nhi mình biến hóa,Trầm Liên Ca khẽ vuốt ve tay Hoa Thủy Tiên biểu hiện sự an ủi của mình.
Hoa Kiến THược vào trong nhưng không tìm thấy Hoa Tử Đằng,tìm một lúc rồi mới chạy ra nói:
-Cha,không tìm thấy tứ muội.
-cái gì?
Hoa Đĩnh kinh hô.
Hoa Thủy Tiên nghe thấy không tìm thấy tiện nhân kia thì mừng thầm trong lòng,tiện nhân kia tốt nhất là chết luôn đi.
Sáng ngày hôm sau:
-Ngươi có biêt gì không?-Một người qua đường Giáp nói.
-Có chuyện gì sao?-Người qua đường Bính tò mò.
-Hôm qua Hoa phủ cao thủ lam tôn bị giết hết,phế vật tiểu thư cũng biến mất luôn.-Người qua đường Giáp hào hứng nói.
-thật sao?-Người qua đường Bính không tin.
-Vô cùng chính xác,ta nói cho mà nghe,nhà ta có một đứa cháu làm trong Hoa phủ,sáng sớm nay gửi tin về nhà.-Người qua đường Giáp thấy người đường Bính không tin liền vội vàng thanh minh.
Vậy là câu chuyện lam tôn cao thủ bị người giết chết cùng với phế vật tiểu thư biến mất của Hoa phủ được truyền khắp đế đô của Lâu Tinh quốc,thậm chí còn truyền vào tận trong hoàng cung.
Dưỡng Tâm điện,bên trong Lâu Tinh hoàng đế đang phê duyệt tấu chương nghe tin này từ người con trai của mình thì giật mình:
-Người có thể giết bằng đó lam tôn cao thủ chỉ sợ đấu khí đã lên tới bạch tôn đi,Hằng nhi,con mau điều tra xen,từ khi nào mà đế đô lại xuất hiện một cao thủ như vậy.
Hàng vương,Nam Dạ Hằng cung kính:
-Đã biết,phụ hoàng,nhi thần sẽ cố gắng điều tra.
Nói rồi thi lễ,xoay người rời khỏi.
Lâu Tinh hoàng đế để bút lông xuống nghiên mực,tứ tiểu thư biến mất sao?
2 năm sau,Đế đô Lâu Tinh quốc,trên đường cái một chiếc xe ngựa trông có vẻ bình thường chạy băng băng qua dòng người.
Người đánh xe là một cô gái mặc váy màu lục,trên tay roi liên tiếp đánh vào mông ngựa.
Bên trong xe,một thiếu nữ khoảng 15 tuổi,dung mạo trong suốt,tinh xảo câu hồn người đang nhắm mắt dưỡng thần.
Chiếc xe ngựa mau chóng đi đến đường Thiên hoa,nơi Thiên Hoa lâu một trong số các thanh lâu nổi tiếng nhất ngự trụ.
Chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa Thiên Hoa lâu,từ bên trong,một cô nương khoảng tầm 18 tuổi,dung mạo xinh đẹp quyến rũ ra tiếp đón.
-Tiểu thư đã đến.-Cô gái mặc áo lục nói.
-Ừ.
Bên trong xe ngựa,một giọng nói ngọt ngào lại mang chút lạnh nhạt đáp.
Hoa Tử Đằng lấy một chiếc khăn che mặt đeo lên,sau đó mới vén rèm đi ra ngoài.
-Mẫu Đơn tiếp đón chủ nhân.
Cô nương xinh đẹp kia khẽ nhún người,giọng nói đủ để chỉ cho ba người nghe thấy.
-Đứng lên.
-Tạ chu nhân,chủ nhân ngài theo ta đi hướng này.
Dứt lời Mẫu Đơn bày ra tư thế thỉnh để cho Hoa Tử Đằng đi vào trước mình đi vào sau.
Hoa Tử Đằng cũng không khách khí,đi thẳng vào trong Thiên Hoa lâu.Thiên hoa lâu chỉ mở cửa vào giờ thân,buổi sáng đóng cửa cho nên trong đại sảnh không hề có người.
Hoa Tử Đằng đi thẳng lên tầng 4,tìm lấy Điệp vũ hiên của mình liền đi vào.
Mẫu Đơn và Sơn Trà đi đằng sau cũng ăn ý không tiếng động đi vào Điệp Vũ hiên.
Khi hai người đi vào,chỉ thấy chủ nhân nhà mình đang nằm trên ghế quý phi,cả người lười biếng chống tay.
-Chủ nhân,việc hôm trước ngài bảo ta làm ta đã làm xong rồi.Hiện nay,Hoa gia đang xuống dốc trầm trọng,nếu không phải Hoa Thủy Tiên là Hàng vương phi thì Hoa gia chỉ sợ đã sớm biến mất.-Mẫu Đơn cung kính báo lại kết quả của mình.
2 năm trước khi rời Hoa phủ,nhờ vào số tiền tích lũy,Hoa Tử Đằng mau chóng tạo lập nên Thánh Hòa cung.Nhờ vào trí thông minh cùng với kiến thức của người hiện đại,trong 2 năm này,nàng ra sức xây dựng thế lực của mình.
Vậy nên bây giờ sản nghiệp của nàng vô cùng lớn,các chi nhánh được giăng khắp nơi trong tứ quốc,mà trong đó có Thiên Hoa lâu này.
-Tốt lắm,Mẫu Đơn,ngươi đi tập hợp hộ hoa sứ giả về đây,sắp tới sau khi đánh bại Hoa gia,ta muốn khởi hành nhập học vào Học Viện Quân Sự.
-Học viện quân sự?-Mẫu Đơn nghi hoặc.
Hoa Tử Đằng không trả lời,quay người vào trong ngủ.
Sơn Trà nhận được nghi hoặc của Mẫu Đơn liền cười,kéo tay Mẫu Đơn đi ra ngoài.Khép cửa vào,lúc này Sơn Trà mới giải thích:
-Học viện quân sự có đồ tốt cho nên tiểu thư mới muốn vào đó.
Mẫu Đơn à một tiếng tỏ vẻ đã hiểu,sau đó thì đi làm nhiệm cụ mà Hoa Tử Đằng giao cho.
Mấy ngày hôm sau,từ trong phủ Hàng vương truyền tới,Hàng vương phi Hoa Thủy Tiên mưu sát Hàng vương.Hoàng thượng tức giận,ra chỉ chém đầu toàn bộ nhà họ Hoa.Từ đó nhà họ Hoa hoàn toàn biến mất khỏi Lâu Tinh quốc.
Thiên Hoa lâu:
Mẫu Đơn gõ cửa Điệp Vũ hiên,từ bên trong một tiếng nói lười biếng truyền ra:
-Có chuyện gì?
-Tiểu thư,hộ hoa sứ giả đã quay về,chỉ chờ ngài triệu tập.Mẫu Đơn cung kính trả lời.
-Ngươi bảo bọn họ nghỉ ngơi,sáng mai khởi hành đi học viện quân sự.
Tiếng nói nhàn nhạt truyền ra.
-Đã biết,tiểu thư.
Sáng hôm sau:
Hộ hoa sứ giả chính là 6 hộ pháp của Thánh Hàn cung gồm:Mẫu Đơn sứ giả,Sơn Trà sứ giả,Diên Vĩ sứ giả,Anh Túc sứ giả,Bỉ Ngạn sứ giả và Cẩm Tú sứ giả.6 người mỗi người đều có một tài năng riêng biệt,được nàng chọn lựa ra từ 1000 của Thánh Hòa cung,là 6 người ưu tú nhất.
Hoa Tử Đằng bước xuống lầu liếc mắt nhìn 6 người,khuôn mặt được che khuất bởi khăn che,cả người tỏa ra khí chất lạnh nhạt,cao quý.
6 người nhìn thấy chủ nhân của mình đi xuống thì đều quy củ xếp thành hai hàng,cung kính nói:
-Chủ nhân.
-Chúng ta xuất phát sớm,các người chuẩn bị chưa?-Hoa Tử Đằng nhàn nhạt hỏi.
-Dạ,đã chuẩn bị.-Cả 6 người đồng thanh nói.
-Tốt,chúng ta đi.-Hoa Tử Đằng hài lòng,xoay người đi ra ngoài.
6 người nhìn nhau sau đó cũng nhanh chóng đi theo.
7 người bọn họ đi được 3 ngày liền đến được học viện quân sự,may mắn,khảo hạch tiến vào học viện cũng diễn ra vào ngày hôm nay.
Hoa Tử Đằng cho Sơn Trà đi đăng ký,lần này nàng một người tiến vào,để lại các hộ hoa sứ giả ở bên ngoài làm việc.Lần này nàng tới đây cũng không phải chỉ vì muốn tiến vào học viện mà còn muốn tham gia vào buổi đấu giá Linh Không nữa.
Hoa Tử Đằng cho 6 hộ hoa quay trở về căn cứ ở gần đây,một mình nàng tiến vào là ổn.
Đợi cho 6 người rời đi,từ trong tay áo của nàng,một con vật nhỏ khẽ ló đầu ra.
Hơn một năm trước,lúc nàng cho xây dựng Thánh Hòa cung,trong một hôm đi qua ma thú sâm lâm liền tò mò đi vào,lăn lộn trong đó một tháng trời thì tìm ra một mật đạo.
Mật đạo dẫn tới một căn phòng,trong đó có chứa một quả trứng lớn bằng nắm tay cùng với một cây trâm cài hình hoa tử đằng.
Hoa Tử Đằng yêu thích cây trâm,vì vậy nàng chỉ xuất ngày đeo nó,không đeo bất kì cây trâm nào khác.Còn trái trứng,sau một tháng được nàng giữ ấm đã nở ra con vật này.
Con vật này chỉ lớn bằng một nắm tay,toàn thân trắng muốt,trên trán có một nhúm lông màu tím bạc,hai mắt đen lay láy,linh tính không khác gì người.Nàng gọi nó là Tử nhi,Tử nhi rất thông minh,đi theo nàng từ năm ấy cho đến bây giờ.
Nhìn một hàng dài người chờ khảo hạch,Hoa Tử Đằng có chút buồn chán,nghịch nhúm lông trước trán Tử nhi.
Học viện quân sự là nơi tiếp giáp giữa 4 quốc gia,là học viện chung có địa vị cao nhất 4 quốc gia:Lâu Tinh quốc,Nam Hải quốc,Thiên Đăng quốc và Phượng Vũ quốc.
Người sáng tạo ra nó cũng không hề đơn giản,sinh ra tại Thiên Đăng quốc,học đấu khí tại Nam Hải,luyện tập thăng cấp tại Phượng Vũ và thành danh tại Lâu Tinh.
Người này không chỉ lợi hại mà còn có mối quan hệ sâu sắc với cả 4 quốc gia.
Hàng năm tại học viện quân sự có rất nhiều thiên tài đều xuất thân tại đây,chiêu mộ nhân tài đào tạo ra tinh anh tuyệt diễm.
Ánh mặt trời ban trưa có chút gay gắt nhưng cũng không làm cho người tham gia khảo hạch nản lòng.Chỉ ần ngươi có thể bước vào học viện,cho dù chỉ là ngoại viện đệ tử cũng có thể nở mày,nở mặt.
Hoa Tử Đằng không quan tâm nhiều cho lắm,nàng vẫn chăm chú nghịch ngợm Tử nhi ở trong tay.Thật lâu sau mới đến lượt nàng khảo hạch.
Tại bàn chiêu sinh là một lão giả lớn tuổi,nhìn thấy tiểu cô nương ở trước mặt liền nhíu mày.Ông không thể nhìn được cấp bậc của Hoa Tử Đằng.
Nhìn lão giả cứ chăm chú nhìn mình như vậy,Hoa Tử Đằng chỉ nhẹ nhàng không kiêu ngạo cũng không sủng nịnh nói:
-Xin hỗ trợ giùm.
Lão giả nghe thấy liền giật mình,ho khan vài tiếng che dấu sự luống cuống.
-Khụ khụ,Tên của ngươi?
-Hoa Tử Đằng.
-Bao nhiêu tuổi?
-15.
-Được rồi,ngươi đặt tay lên đây kiểm tra đi.
Lão giả chỉ tay vào khối pha lê tròn ở trước bàn.Ông cũng thật hứng thú xem tiểu cô nương này thực lực cao tới đâu.
Thủy tinh, được cho là một tinh thể tinh khiết nhất.
Không ngờ mọi người ở thế giới này lại dùng nó để kiểm tra năng lực.
Nàng liếc nhìn sang những người xung quanh.Có người chạm vào không có gì xuất hiện,có người chạm vào liền hiện ra màu hồng.
Nàng chuyển mắt nhìn thủy tinh cầu trước mặt.Thì ra cách hoạt động là như vậy.Bất quá...nàng không có đấu khí nha.
Hoa Tử Đằng đặt tay lên thủy tinh cầu,không có gì xảy ra.Lão giả nhìn thấy vậy có chút thất vọng,thì ra là không có chút đấu khí nào.
Lúc lão giả định tuyên bô nàng trượt thì từ trong thủy tinh cầu xuất hiện dị tượng.Thủy tinh cầu không hiện ra màu sắc nhưng nếu để ý thấy thì sẽ nhìn thấy,bên trong thủy tinh cầu đang chuyển động.
Lão giả và mọi người xung quang đứng hình,là đấu khí trong suốt sao?
Có loại đấu khí này sao?
Tuy nghi hoặc nhưng lão giả vẫn tuyên bố nàng qua cửa,sau này khi nàng tiến vào học viện thì điều tra thử đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...