Hóa ra trong hang động ấy chính là một con trăn đen khổng lồ!
Thân mình to lớn như thùng nước, cuộn tròn dưới đáy hang, vảy đen bóng loáng tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, toát lên vẻ tà ác vô tình.
Con trăn khổng lồ ấy há miệng rộng như chậu máu chuẩn bị nuốt chửng Chúc Đại Bảo và Chúc Tiểu Bảo, thứ đang quấn quanh người hai đứa nhỏ chính là chiếc lưỡi đỏ dài của nó!
Chúc Đại Bảo thấy mình sắp bị nuốt sống, dáng vẻ xinh đẹp như tuyết trắng liền lập tức hóa lại hình dáng cương thi đao thương bất nhập, dùng móng vuốt sắc bén của cương thi cắt đứt chiếc lưỡi đỏ dài đang quấn chặt lấy mình.
Chỉ cần có công đức kim quang bao phủ, chúng có thể tùy ý biến đổi giữa hình dáng người và cương thi, khác hẳn với A Chúc, khi đã trở lại làm cương thi thì rất khó hóa trở lại thành người.
Chẳng mấy chốc Chúc Đại Bảo đã thoát khỏi hiểm nguy.
Tuy nhiên nó quên mất rằng, đệ đệ mình Chúc Tiểu Bảo lại là một kẻ mê rắn! Chỉ cần nhìn thấy rắn là mắt sáng lên.
Khi trông thấy con trăn đen khổng lồ trước mặt, Chúc Tiểu Bảo vui sướng vô cùng, đôi mắt sáng lấp lánh như sao trời, miệng thốt lên một tiếng: "Oa~ Bé Ngoan to quá~"
"Ôm ôm, bế cao cao~"
Chúc Tiểu Bảo vừa nói vừa dang rộng hai tay nhỏ, chủ động muốn ôm con trăn.
Giây tiếp theo, một tiếng "ối" vang lên, cả người nó đã bị con trăn đen khổng lồ vô tình nuốt chửng vào bụng!
Chúc Tiểu Bảo: Muốn ôm.
Con trăn đen há miệng: Đến đây, ôm vào bụng này.
Thấy vậy, Chúc Đại Bảo: "! "
Đệ đệ ngốc của ta ơi!
Nó bất đắc dĩ chống trán, chẳng còn cách nào khác ngoài việc cứu đệ đệ, không thể đợi đến khi con trăn đen tiêu hóa rồi mới moi nó ra, thế thì ghê tởm lắm.
Cùng lúc ấy, con trăn đen cảm thấy đau đớn, nó nhận ra mất đi một lễ vật tế thần, đuôi liền quét mạnh về phía Chúc Đại Bảo.
Thân trăn thô ráp, vảy cứng, cho dù cương thi đao thương bất nhập, đến cả móng vuốt cũng sắc bén cũng khó mà gây tổn thương được cho nó, dùng răng cắn thì Chúc Đại Bảo lại thấy buồn nôn, nó vốn không ăn đồ bẩn.
Sợ lây ký sinh trùng.
May thay, con trăn đen khổng lồ cũng không làm gì được Chúc Đại Bảo, thân hình nó to lớn nặng nề, trong khi Chúc Đại Bảo lại nhanh nhẹn, linh hoạt như khỉ, nhảy nhót khắp nơi trong hang động, đuôi trăn quét tới không kịp, dùng lưỡi đỏ muốn cuốn người lại bị Chúc Đại Bảo chém đứt.
Con trăn đen cũng không phải kẻ ngốc.
Chẳng mấy chốc trận chiến rơi vào bế tắc!
Hai bên đều không thể hạ gục đối thủ.
Tuy nhiên, tiếng động dữ dội từ hang động sau núi truyền ra làm trưởng thôn Giản Nhân và dân làng cảm thấy bất an, trong lòng đầy lo lắng.
---
Trong bụng con trăn đen.
Chúc Tiểu Bảo bị nuốt vào trượt dài xuống, xung quanh đầy xương cốt trẻ em, mùi tanh tưởi hôi thối khiến nó rùng mình.
Dịch dạ dày trong suốt nhanh chóng bao phủ lấy toàn thân khiến Chúc Tiểu Bảo cảm thấy không thoải mái, nó liền hóa thành tiểu cương thi.
Mặc dù dịch dạ dày có sức ăn mòn mạnh, nhưng chẳng làm gì nổi tiểu cương thi.
Song Chúc Tiểu Bảo vẫn bực mình, bởi vì Bé Ngoan khổng lồ này chẳng chịu nghe lời chút nào!
Hừ, nó tức giận rồi! Sắp quậy tung lên đây!
Chúc Tiểu Bảo giơ móng vuốt cương thi sắc nhọn đâm mạnh vào thành bụng con trăn đen, từng nhát như muốn đục thủng một lỗ.
Bé Ngoan từ đâu xuất hiện, nó vốn lo sợ bị thất sủng nên không vui, nhưng thấy cảnh này liền hí hửng làm theo chủ nhân, hung hăng cắn sâu vào nội tạng con trăn, tiêm hết nọc độc dữ dội vào đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...