Theo Trương Thành suy nghĩ,ở trong trường hợp này,tốt nhất là nên đánh nhanh,kết liễu đối phương một cách gọn gàng nhất có thể.
Bởi vì đây là cả một đoàn đội người sống sót,ít nhất cũng đã có hai cái nam nhân là Vương Kiệt cùng thanh niên tóc bạc kia,một khi để cho bọn họ kịp phản ứng lại,tình hình sẽ trở nên rất khó kiểm soát,thậm chí Trương Thành hắn cũng có khả năng sẽ bại lộ,bị đám người đó truy sát ngược lại.
Nhưng là làm thể nào để kết liễu đối phương nhanh gọn nhất lại không phải là một vấn đề đơn giản.
Trương Thành hiện tại một thân một mình,không có học qua cái gì võ học,không hiểu rõ về lực lượng của đối phương,lại càng không có vũ khí nóng như súng,mìn! Muốn một lần giết chết toàn bộ đám người này mà không xảy ra sai sót gì,căn bản là suy nghĩ cực kỳ viển vông.
Bất quá,cũng không phải là không có khả năng.
Luận về lực lượng hai bên đúng là chênh lệch rất lớn.
Luận về kỹ năng chiến đấu,thiết kế bẫy rập Trương Thành cũng không có.
Nhưng,hắn vẫn có được một ưu điểm.
Trương Thành đang nấp ở trong bóng tối,còn đoàn người Vương Kiệt lại ở ngoài sáng,không biết được đến sự tồn tại của hắn.
Chính vì không biết đến sự tồn tại của hắn,đương nhiên cũng không có cái gì phòng bị.
Trương Thành chỉ cần lợi dụng tốt điểm này,vẫn là có thể giải quyết gọn gàng bọn họ trong một lần.
Bắt đầu từ ngày mai,Trương Thành sẽ tiến hành theo dõi đám người Vương Kiệt,sau khi nắm được đủ số lượng thông tin cần thiết mới tùy cơ ứng biến tiến hành các bước tiếp theo!.
Trương Thành rời khỏi khu vực hang đá,nấm móng ngựa đốt lên có lẽ chỉ còn khoảng hai tiếng,hắn phải tranh thủ thời gian này đi qua bắt thỏ rừng.
Lần trước khi quan sát đám thỏ rừng kia đi kiếm ăn,Trương Thành có nhớ được hướng đi của nó.
Đi dọc theo phương hướng đó có khả năng rất cao tìm thấy hang thỏ.
Mặc dù đạo lý nói thỏ không ăn cỏ gần hang.
Nhưng vẫn còn một vế sau mà nhiều người không biết "bên hang có cỏ cần gì chạy khắp núi".
Thực vật ở trong khu vực này rất tươi tốt,thỏ hoang không cần phải đi quá xa khỏi hang ổ của mình để tìm thức ăn.
Cũng tức là nói,trong khu rừng này,nơi nào xuất hiện thỏ hoang,thì gần đó chắc chắn là có hang của nó.
Nhưng mà cho dù là vậy,muốn tìm được hang ổ,cũng không phải việc dễ dàng.
Trương Thành lần mò mấy ngày qua đến hôm nay mới tìm ra được.
Phía dưới một hốc cây lớn có một gồ đất,trên bề mặt gồ đất lại có một cái hang cỡ ba bốn nắm tay,hiển nhiên đây chính là hang thỏ.
Tục ngữ nói,thỏ ranh đào ba cái ngách.
Nếu như muốn dùng biện pháp xông khói ép thỏ ra khỏi hang,vậy thì phải tìm được những cái lỗ khác bịt kín lại thì mới được.
Trương Thành mất thêm một chút thời gian để tìm ra các ngách khác của hang thỏ,tổng cộng có năm cái động.
Hắn dùng đá bịt kín ba cái động.
Hai cái còn lại,Trương Thành xông khói ở trong một lỗ,như vậy thỏ chỉ có thể chui ra từ lỗ còn lại.
Trương thành dùng nấm móng ngựa cùng một ít cây gỗ đốt lửa lên hun khói,tiếp đó chỉ việc ngồi đợi thỏ chui ra liền bắt lấy nó.
Mặc dù nấm móng ngựa này thuận tiện,đáng tiếc tiêu hao quá nhanh,không bao lâu đã cháy gần hết.
Sau này khi đi tìm tài nguyên,Trương Thành nhất định cần phải chuẩn bị nhiều hơn.
-Phốc!!!Chỉ thoáng chốc sau đó,một con thỏ bất ngờ từ trong hang nhảy ra,mặc dù tốc độ của nó rất nhanh,nhưng là Trương Thành đã có chuẩn bị từ trước,rất dễ dàng liền chộp được nó.
Trương Thành vừa mới cầm lên con thỏ,lại có một con khác nhảy ra,để cho hắn ngơ ngác đứng đó.
Thỏ trong hoang dã thường sống một mình,chẳng lẽ là! Trương Thành cúi xuống nhìn vào trong hang,quả nhiên còn có ba con thỏ nhỏ ở bên trong.
Mặc dù để cho một con chạy mất,nhưng đổi lại được ba con thỏ con coi như cũng không lỗ!.
Lúc Trương Thành trở về,đã là sẩm tối.
Dương Mịch cùng Cúc Tịnh Y cả ngày trời ngoài bện được một số lượng lớn dây rừng cũng làm thêm được một cái phản bằng gỗ để nằm.
Cúc Tịnh Y đang nướng cá,nàng nhìn thấy trên tay Trương Thành xách về bốn con thỏ,hai mắt sáng lên,nói.
-Oa,ở đâu ra nhiều thỏ như vậy,cho ta một con a.
Nàng lập tức chạy đến cầm lấy một con thỏ con ở trong tay hắn,ôm lấy ở một bên chơi đùa dùng mặt cạ cạ vào nó,bộ dáng giống như cực kỳ yêu thích.
Đối với tiểu nữ nhân yêu thích động vật đáng yêu,Trương Thành cũng không để ý nhiều,dù sao thỏ rừng này còn nhỏ,ăn cũng chả được bao nhiêu,cần phải nuôi lớn một chút rồi mới thịt,có thể để Cúc Tịnh Y tùy ý thỏa thích,chỉ cần nàng không để cho chúng nó chạy mất là được.
No bụng lại nghĩ dâm dục,Trương Thành sau khi ăn xong,tự sấn đến bên cạnh Dương Mịch,không nói không rằng đè nàng ra làm.
Vì sao lại là Dương Mịch mà không phải là Cúc Tịnh Y,đương nhiên là vì mới nếm qua Dương Mịch cái này mỹ phụ ngon ngọt,Trương Thành tạm thời không có cách nào chống lại dụ hoặc.
Về phần Dương Mịch,nhìn thấy Trương Thành hắn quấn quýt lấy mình như vậy,trong lòng âm thầm đắc ý,nam nhân suy cho cùng vẫn chỉ là động vật dùng nửa thân dưới suy nghĩ,khó mà có thể qua được nữ nhân khôn khéo,vì thế muốn điều khiển được hắn cũng chỉ là một sớm một chiều mà thôi.
Dương Mịch nghĩ như vậy,trong mắt toát ra một tia thù hằn,lại liếm liếm môi,trèo lên trên người Trương Thành,hai tay chống ở ngực hắn,mông bự lên bắt đầu nhún nhảy.
Mà Cúc Tịnh Y ở một bên nhìn đến hai người Trương Thành cùng Dương Mịch thế mà lại không biết xấu hổ như vậy,nhất là Mịch Mịch tỷ bộ dáng phóng đãng kia,đến mức làm cho nàng đỏ mặt.
Âm thanh hạ thể va chạm "ba ba" cùng Dương Mịch âm thanh rên rỉ,thở dốc không ngừng truyền đến làm cho Cúc Tịnh Y cơ thể theo đó rất nhanh đã nóng lên,tình dục ngầm sinh,bắt đầu có chút ham muốn.
-Đáng ghét.
Cảm nhận được tiểu huyệt nhớp nháp,Cúc Tịnh Y mắng nhỏ một tiếng,được một lúc thì không còn nhịn nổi,lập tức cởi quần dạng chân ngồi ở trên mặt Trương Thành,mặc dù tư thế này rất xấu hổ,nhưng là cái chỗ côn thịt kia Mịch Mịch tỷ ngồi lên rồi,chỉ còn trên mặt Trương Thành là có thể ngồi lên đấy!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...