Hoàn Mỹ Ly Hôn



Edit + Beta: Ruby

----------------

Viên Tinh Châu không biết Hoắc Dương Thanh rốt cuộc tán gẫu cái gì cùng vị này, chẳng lẽ bắt đầu liền tự bạo?

Không đến nỗi chứ... Lúc đó nhìn cũng không giống mà?

Bất quá cũng không nhất định, Hoắc Dương Thanh từ trước đến giờ tùy tâm sở dục, cũng là người không đi đường thường, làm không tốt cố ý ghẹo gan Diệp Hoài đi.

Diệp Hoài nhìn bộ dạng không muốn nói chuyện, Viên Tinh Châu suy nghĩ một chút, hay là ngày mai hỏi Hoắc Dương Thanh tốt hơn.

Không biết người này ngày mai còn có đi xem hay không, may là sau đó không có màn ảnh thân mật, mình không đến mức làm cái bánh quy kẹp nhân ở trong.

Viên Tinh Châu vừa nghĩ tới Diệp Hoài đang giám sát liền cảm thấy đau đầu.

"Đúng rồi, cái ghế tựa của đạo diễn ngồi..." Viên Tinh Châu nhớ tới màn này ở trường quay phim, nhắc nhở, " Đạo diễn chúng tôi dễ tính, mà rất nhiều người coi trọng, nghệ sĩ ngồi ghế tựa của đạo diễn liền bị mắng không quy củ."

Trong đoàn phim cấp bậc rõ ràng, quy củ cũng nhiều, lui tới đều là ân tình. Viên Tinh Châu thấy Diệp Hoài tựa hồ cảm thấy rất hứng thú đối với diễn xuất, vừa nghĩ mình cũng tính là có chút kinh nghiệm, vì vậy kiên trì truyền đạt nói: "... Đoàn phim là nơi thích nói truyền thống quy củ cùng luân lý. Các diễn viên thói quen phần theo già vị lớn nhỏ, ghế tựa vật này chính là tượng trưng cho thân phận, ghế tựa đạo diễn khẳng định không thể ngồi, ghế tựa của người sáng tạo cũng không thể ngồi, đó đều là đồ chuyên dụng của bọn họ. Của những người khác nếu như trống, cố gắng hết mức đừng đi qua, thứ nhất là tránh khỏi gây cho người ta hiềm nghi, thứ hai cũng là miễn cho gây ra phiền toái, bằng không ai ngã chạm vào, việc này giải thích không rõ."

Diệp Hoài hiển nhiên không nghĩ tới cậu đột nhiên nói cái này, nghiêng mặt sang một bên nghi hoặc mà nhìn về phía Viên Tinh Châu.

Viên Tinh Châu cười nói: "Tôi xem cậu khá cảm thấy hứng thú đối với diễn xuất, cậu trời sinh điều kiện tốt, tiến vào đoàn phim là chuyện sớm hay muộn. Chỉ là trong đoàn phim nhân viên hỗn tạp, tính nết hai bên bất đồng, nội tình cũng chưa chắc rõ ràng, cho nên cẩn thận một chút cũng không sai."

Trong lúc đoàn đội bọn họ hoạt động, kỳ thực nội bộ tính toán cũng không ít, chỉ là Diệp Hoài không lọt mắt những người khác, sức lực lại dồi dào, tựa hồ trong nhà cũng có chút trợ lực, cho nên người khác cũng không dám trêu chọc, ngược lại đi đút lót hắn.

Mà nếu như Diệp Hoài sau này diễn xuất, tính khí như vậy thì phải hơi hơi thu liễm một chút. Cùng so với mấy người nhân viên đoàn làm phim ở đoàn đội nhỏ của bọn họ, tuổi tác, từng trải, bối cảnh không giống nhau, hiển nhiên phải phức tạp nhiều hơn.

"Như vậy." Diệp Hoài gật gật đầu, hỏi cậu: "Vậy cậu mệt thì làm sao?"

Viên Tinh Châu: "Tôi tự mình mang theo cái ghế nhỏ, lấy bút lông dầu ghi tên mình lên, như vậy thời điểm đợi lên sân khấu có thể ngồi một hồi. Nếu như ghế không cẩn thận mất rồi, liền tìm một chỗ, bậc thang, gốc cây gì đó ngồi một chút, đương nhiên lúc mặc diễn phục không được, làm dơ sẽ bị mắng."

Diệp Hoài "Ừ" một tiếng, lúc này không cần phải nhiều lời nữa.

Tối nay là đạo diễn để cho hắn ngồi kia nghỉ ngơi, trong mắt đối phương tràn đầy mừng rỡ khó có thể che giấu, liền hỏi thăm hắn có ý nguyện đóng phim hay không, người đại diện là ai.

Diệp Hoài đối với ân cần như vậy tập mãi thành quen, chuyện đương nhiên liền ngồi đó. Nhưng hắn vô ý nói rõ nguyên nhân cùng Viên Tinh Châu, Viên Tinh Châu nhắc nhở hắn hoàn toàn là hảo ý, chỉ là người này quá dễ ức hiếp, cũng không có tiền bối hoặc trợ lý, không biết quy củ đoàn phim là như vậy như vậy, là cậu đã bị mắng bao nhiêu để tổng kết ra.

Hai người trở lại khách sạn.

Viên Tinh Châu ở chính là gian phổ thông tốt nhất, gian phòng ngược lại rộng rãi, thế nhưng thiết bị phần cứng không tốt, vào cửa chỉ có 2 cái giường 1m50, đối diện giường là TV, trong hộc tủ có một cái ấm đun nước. Cửa gỗ toilet bên cạnh bị ẩm phồng lên, đóng không sát, bởi vậy vẫn luôn mở quạt thoát khí.

Khoảnh khắc Diệp Hoài vào cửa liền hối hận rồi, giường đệm quá cứng, trong phòng không ghế sô pha không tủ lạnh không có bình pha cà phê, mấu chốt là trong toilet vẫn không có đồ rửa mặt!


"Này làm sao mà ở?" Diệp Hoài ghét bỏ nói " Dụng cụ một lần đều không có sao?"

"Đoàn phim bao hết làm ký túc xá, khách sạn sẽ không quản những thứ này." Viên Tinh Châu giải thích, "Tôi đây có đồ dư, đợi lát nữa lấy cho cậu là được rồi."

Diệp Hoài sửng sốt một chút: "Cậu còn có đồ dư?" Nơi này cũng không phải trong nhà? Ra ngoài còn mang để dành trước?

"Lúc trước tôi không phải đi Châu Âu chặn người sao, " Viên Tinh Châu bình thường nhàn rỗi ở trên giường để chút quần áo cùng tạp vật, lúc này vội vàng dọn dẹp, cũng không quay đầu lại giải thích, "Khi đó đi vội vàng, không biết bên kia nghỉ trọ không cung cấp đồ rửa mặt cùng máy sấy tóc, ngày thứ hai lại muốn gặp người quan trọng, cho nên phí không ít công phu, cũng tốn không ít tiền. Bị đánh một lần liền ghi vào trí nhớ rồi."

Cậu thu dọn sạch sẽ giường chiếu của Diệp Hoài, trải bộ chăn mền cùng bao gối không dùng ra, sau đó từ trong túi nhỏ của rương hành lý lấy ra vài món đồ dùng một lần.

"Lần trước lúc chạy tuyên truyền, đi theo người khác ở khách sạn 5 sao, xin nhân viên phục vụ nhiều chút. " Viên Tinh Châu nói "Cậu muốn tắm rửa trước không?"

Diệp Hoài nhận lấy, quay người đặt trên giường, sửng sốt một chút, sau đó liền xoay người lại.

"Tôi hay là trở về thôi?" Diệp Hoài nói " Chìa khóa xe cậu đâu?"

Viên Tinh Châu ngơ ngác: "Cậu muốn trở về?"

Diệp Hoài ừ một tiếng.

"Không được." Viên Tinh Châu liếc nhìn bên ngoài, cau mày nói, "Sớm bảo cậu đi cậu không đi, lúc này sương mù nặng, sao có thể cho cậu đi đường núi? Xảy ra chuyện làm sao bây giờ?"

Diệp Hoài hiển nhiên không ngờ tới cậu từ chối, có chút buồn bực: " Lại chuyện không liên quan tới cậu, tôi đi thì tôi đi thôi."

"Đại ca, cậu lái chính là xe của tôi." Viên Tinh Châu ngữ khí kiên định nói: "Không được là không được, nhìn tôi làm gì? Tuần trước mới vừa có một người nước ngoài đi ngược chiều có chuyện. Cậu mới trở về, lại không quen, vạn nhất trên đường đi thất thần thì sao?"

Diệp Hoài: "..."

"Đồ rửa mặt không hài lòng?" Viên Tinh Châu hỏi, "Còn có những vấn đề khác?"

"Cái giường này làm sao ngủ?" Diệp Hoài cau mày nói, "Cậu ngửi một chút, chăn đều có mùi mốc."

Viên Tinh Châu bình thường đều chất đống bộ chăn đệm không dùng tới treo ở trong tủ quần áo, lúc này lấy ra là có chút mùi lạ.

Cậu đành phải tốt tính đưa ra kiến nghị: "Hỏi thử khách sạn có bộ mới không, thay một chút?"

Diệp Hoài vẻ mặt ghét bỏ, hiển nhiên đối với thiết bị thanh tẩy cùng tiêu độc của khách sạn tràn ngập nghi vấn.

"Vậy dùng của tôi?" Viên Tinh Châu nói.

Cậu theo bản năng mà muốn đưa đồ đạc của mình, mà lập tức nghĩ đến, gra trải giường của mình không phải mới, đã ngủ qua một lần.

"Vậy khăn mặt đâu?" Diệp Hoài lại trực tiếp nhảy vọt qua cái đề tài này, "Tắm rửa làm sao bây giờ? Ngủ cũng không thể trần truồng đi?"


Viên Tinh Châu: "..." Vị này dĩ nhiên không chê?

"Đều dùng của tôi." Viên Tinh Châu triệt để không còn cách nào khác, "Cậu dùng tôi, tôi dùng của khách sạn."

Cống nạp từng loại đồ đạc của mình lên xong, Viên Tinh Châu rốt cuộc chiếm được một tý an bình. Cậu lấy đùi gà cùng rau dưa trong hộp cơm ra ăn, âm thầm phun tào Diệp Hoài quả thực là bệnh công chúa điển hình, cũng may tính khí không quái, thuận theo hắn vuốt vuốt lông liền có thể hữu hiệu.

Bất quá ai có thể nghĩ tới nam thần bình thường cao lãnh sẽ nghe lời như vậy? Viên Tinh Châu đã tự động quên phần bị làm khó dễ, trực tiếp nhảy tới đoạn ngắn phía trên Diệp Hoài nghe lời ở lại, đàng hoàng đi tắm. Cậu không nhịn được nghĩ, mình bây giờ lại như thuần long kỵ sĩ, bây giờ Diệp Hoài này là vẩy ngược của công chúa rồng đã bị mình nắm giữ, sau đó mình chỉ cần động động đầu ngón tay, đối phương có thể bé ngoan nghe lời.

"Chết tiệt a a a!" Diệp Hoài trong buồng tắm kêu to, "Viên Tinh Châu!"

Viên Tinh Châu sút nữa giật mình từ trên ghế nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy tới: "Làm sao vậy?"

Diệp Hoài: "Nước nóng... Không được vào!"

Viên Tinh Châu đã đẩy cửa phòng tắm, bị rống mà sững sờ, vội lặng lẽ quay về.

"Làm sao vậy?" Ảo tưởng Viên Tinh Châu bị đánh phá, như tiểu thái giám nghe lệnh, khom người ở ngoài cửa nghiêng tai lắng nghe.

"Không có nước nóng, " Diệp Hoài ở trong buồn phiền nói, "Cậu hỏi mau hỏi khách sạn chuyện gì xảy ra!"

Viên Tinh Châu: "..."

Đây cũng không phải vào đông trời đông giá rét, nước ấm nguội rồi nhiều lắm sững sờ một chút, còn kêu thảm thiết sao...

Viên Tinh Châu nhanh chóng gọi điện thoại cho phòng khách, đối phương trả lời là lò nước nóng của khách sạn bị trục trặc, nhân viên kỹ thuật đang sửa chữa, đại khái nửa giờ có thể được.

Viên Tinh Châu liền gõ cửa, thuật lại giải thích của khách sạn một lần nữa.

Diệp Hoài: "... Cho nên tôi phải đứng lỏa thể một mình trong đây hơn nửa giờ?"

"Cậu nếu muốn hai người, tôi cũng không ngại." Viên Tinh Châu nói.

Diệp Hoài: "..."

"Cậu có muốn trước tiên lau khô đi ra chờ hay không?" Viên Tinh Châu nói lãng sang chuyện cười, nhanh chóng khôi phục nghiêm chỉnh, "Hoặc là tôi cho cậu cái ipad, cậu ở trỏng chơi một lát?"

Diệp Hoài ở trong không lên tiếng. Sau một lát, cửa toilet mở ra khe hở, một cái tay thon dài đẹp đẽ đưa ra ngoài, năm ngón tay mở ra, như Sadako xuất hành.

(*) Sadako Yamamura nhân vật ma trong phim The Ring

Viên Tinh Châu thấy hắn trốn ở sau cửa, trong lòng thấy buồn cười, vội đưa vào ipad của mình đang xem.


Diệp Hoài lại liền đóng cửa lại.

Nửa giờ sau, nước nóng quả nhiên khôi phục.

Trong hành lang cũng nhiều hơn tiếng nói chuyện, đi lại của rất nhiều người, Viên Tinh Châu đi ra ngoài dạo qua một vòng, từ dưới lầu mua lên cho Diệp Hoài hai cái bánh mì. Lúc xuống lầu cậu nhìn bên ngoài sương mù nặng, lục tục có người trở về, liền đoán là sương mù quá nồng ảnh hưởng tới quay phim, cho nên đoàn phim sớm kết thúc công việc.

Viên Tinh Châu âm thầm ngóng trông ngày mai có thể trời mưa, cậu đặc biệt yêu thích ngày mưa nhỏ, tưởng tượng thấy chính mình vùi trên cửa sổ, bên cạnh đặt thức uống nóng, ngoài cửa sổ là vạn gia dương liễu, cậu ở trong phòng gảy đàn ghita, người cậu thích ở nhà bếp rửa tay làm canh, nóng hôi hổi.

Suy nghĩ một phút chốc, cảm thấy hình ảnh có chút không hòa cảm, liền đổi thành người cậu thích gảy đàn ghita, chính mình ở nhà bếp rửa tay làm canh, bận bận rộn rộn.

Hình ảnh tốt đẹp rất nhanh bị đánh phá, điện thoại Viên Tinh Châu kêu lên, tiếng chuông rất sốt ruột.

Lý Ngộ gọi điện thoại đến.

Viên Tinh Châu do dự một chút. Cậu vẫn luôn chưa trả lời tin nhắn cho Lý Ngộ, theo lí trước đây, cậu đều là nỗ lực đi biểu hiện tốt, tranh thủ nghe lời một chút bớt lo một chút, chỉ sợ làm cho Lý Ngộ phiền. Hiện tại vừa vặn, liên tiếp làm chút chuyện cho người ta căm tức.

Đại khái là ngày đó mình kích động phân tích khiến người khác cảm thấy xấu hổ.

Viên Tinh Châu hít sâu một hơi, sờ sờ gò má, ấn xuống nút gọi.

Lý Ngộ thói quen đi thẳng vào vấn đề, bắt đầu nhân tiện nói: "Tinh Châu, cậu nói qua cùng Diệp Hoài chưa?"

"Ừm." Viên Tinh Châu đáp một tiếng.

"Được, show tạp kỹ《 Thần Tượng Mùa Yêu Đương》cậu cũng biết chớ?" Lý Ngộ nói " Show tạp kỹ này là biểu diễn phim ngắn của minh tinh ghép CP, cậu cùng Diệp Hoài làm khách quý phi hành, một là phải show ân ái, hai là phải tham diễn quay chụp phim ngắn. Cậu đã có kinh nghiệm, mà Diệp Hoài vẫn không có, cho nên khoảng thời gian này cậu mang theo hắn."

"Đúng rồi, Tinh Châu!" Ôn Đình ở bên kia hô "Diệp Hoài là nhờ cậy cậu nhiều nha!"

Viên Tinh Châu không nghĩ tới Ôn Đình cũng ở đó, tâm tình trong nháy mắt khá hơn nhiều, cười đáp một tiếng, "Là phim ngắn gì, có thể biết sớm không?"

"Tôi sẽ sớm hỏi." Ôn Đình tiếp lấy, nói với cậu "Cậu không cần có áp lực, lúc tôi hỏi một chút có thể để cho Diệp Hoài diễn tổng tài tự luyến, học trưởng mặt than gì đó hay không, cái này bản sắc biểu diễn của hắn."

Quả nhiên, chính chủ phun tào là trí mạng nhất. Tổng kết của Ôn Đình với Diệp Hoài còn rất chuẩn xác.

Viên Tinh Châu nhịn không được cười lên.

"Còn có một việc " điện thoại lại bị Lý Ngộ lấy qua, nói với Viên Tinh Châu "Hai cậu hiện tại cũng phải chuẩn bị, từng bước làm nền, chuẩn bị ngày sau cởi trói."

Viên Tinh Châu ngẩn người: "làm nền ra sao?"

"Ảnh hậu trường cảnh hôn của cậu cùng Hoắc Dương Thanh tôi đã nhận được." Lý Ngộ nói "Ý đoàn phim là, xét tình hình cụ thể xào CP hai cậu một chút. Người đại diện của Dương Thanh đã tỏ rõ thái độ rồi, hắn bên kia không có ý kiến. Cậu thì sao?"

Viên Tinh Châu không nghĩ tới còn có loại phát triển này, nhất thời úp úp mở mở.

Hoắc Dương Thanh lúc trước giở trò tính khí, không chịu hợp tác cùng nữ chủ, ngược lại là cùng mấy người mẫu tự do quậy thật vui vẻ. Nữ chủ bên kia cũng ước gì cách Hoắc Dương Thanh xa một chút, lúc thường đợi lên sân khấu đều tuyệt không đứng gần một chỗ. Cho nên tuyên truyền của đoàn phim hết sức trọc đầu, mua hot search đều chỉ có thể không đến nơi đến chốn.

Hoắc Dương Thanh nguyện ý phối hợp sao tác, đoàn phim khẳng định cao hứng.

Nhưng là Hoắc Dương Thanh là fan của mình a!

Viên Tinh Châu cảm thấy là lạ.


"Tôi đã đáp ứng thay cậu rồi." Lý Ngộ nghe cậu úp úp mở mở, liền biết cậu không phải rất tình nguyện, ở bên kia nói "Việc này đối với ba bên đều tốt, đoàn phim thuận tiện, Dương Thanh bên kia cũng vui vẻ, cậu cũng có thể nhân cơ hội mở ra một chút quan hệ cùng Diệp Hoài."

Chậm rãi truyền ra chút scandal gì đó, lại gây chút bất hòa, chính chủ bác bỏ tin đồn, tiếp tục yêu sách bất hòa... Liên tục nhiều lần, cuối cùng lúc hai người tách ra liền sẽ không đột ngột như vậy. Bất quá tốn thời gian cũng dài, động một tí mấy tháng, cho nên Lý Ngộ bây giờ chuẩn bị cũng có đạo lý.

Viên Tinh Châu biết mình xác thực không có lý do phản bác. Dù sao so với cùng chính mình đơn phương xào CP, loại lý do cởi trói này an toàn hơn nhiều.

Thậm chí cậu lúc này cần phải vui mừng, buồn ngủ đã có người đưa gối.

Sau mười phút, Diệp Hoài rốt cục hài lòng từ toilet đi ra, thoa dưỡng da của Viên Tinh Châu, mặc áo ngủ Viên Tinh Châu, ngồi vào trên giường của Viên Tinh Châu.

"Làm sao vậy?" Diệp Hoài tung chăn của Viên Tinh Châu ra, đắp kín cho mình, dựa vào đầu giường thoải mái khoan khoái chơi ipad, tâm tình thật tốt hỏi, "Làm sao cái mặt khóc tang, mọi người còn trẻ, có chuyện gì không qua được? Nghĩ thoáng chút."

Viên Tinh Châu: "..."

"Không có chuyện gì." Viên Tinh Châu thở dài, tự mình lấy lời thoại ra xem.

"Làm sao vậy?" Diệp Hoài hiển nhiên tắm vui vẻ rồi, thúc giục, "Nói nhanh lên, nói chuyện nói một nửa sẽ nghẹn chết người có biết hay không?"

"... A?" Viên Tinh Châu sửng sốt một chút, "Tôi lúc nào nói một nửa?"

"Hiện tại á!" Diệp Hoài nói "Đều viết ở trên mặt đây này —— mau tới hỏi tôi đi, tôi thật không vui á..."

Viên Tinh Châu: "..."

"Không có chuyện gì." Viên Tinh Châu suy nghĩ một chút không có gì đáng che giấu, chỉ đành phải nói, "Người đại diện bảo tôi xào CP."

"Xào thì xào thôi!" Diệp Hoài nói "Cậu không phải rất thông thạo sao? Có khó khăn?"

Nếu không phải hai ngày nay đã quen thuộc, Viên Tinh Châu thật sẽ không nhịn được cho rằng lời nói này là đang trào phúng chính mình.

"Không phải." Viên Tinh Châu thở dài nói, "Tôi chỉ là phiền muộn, sau này đại khái phải bị người ta mắng chân đạp hai thuyền. Thiết lập tính cách một người một lòng thâm tình, đột nhiên muốn hủy, có chút không nỡ."

"Hả??" Diệp Hoài đầy mặt dấu chấm hỏi.

"Người đại diện ý là, bảo tôi cùng Hoắc Dương Thanh xào CP." Viên Tinh Châu nhìn hắn vẻ mặt không rõ, chiều sâu giải thích nói "Như vậy sau này hai ta ly hôn, liền có thể nói là tôi di tình biệt luyến, tình cảm bất hòa."

Cậu vốn là nghĩ, Diệp Hoài lần này cũng coi như muốn giải thoát rồi, hẳn là ấn tượng đối với Hoắc Dương Thanh sẽ tốt một chút.

Ai biết Diệp Hoài "xí" mà ngồi dậy, hỏi cậu: "Cái gì? Di tình biệt luyến?!"

Con mắt đẹp đẽ của Diệp Hoài trợn tròn, cả giận nói: "Không thể! Mắc cười chết người, di tình hắn? Cậu mù sao?"

Viên Tinh Châu: "Tôi..."

Viên Tinh Châu nghĩ thầm chính là xào CP á, cũng không phải yêu thật, làm gì nói tôi mù hay không liên quan gì tới cậu? Bất quá rất nhanh, cậu liền ý thức được Diệp Hoài là đang ghét bỏ Hoắc Dương Thanh.

"Đây nhất định là đầu lĩnh anti-fan muốn ghét bỏ tôi." Diệp Hoài tức giận đến cười lạnh, nắm lên điện thoại ấn số, "So với tôi? Mơ đi, cho hắn xách giày tôi cũng không xứng... alo!"

Điện thoại kết nối, bên kia đoán chừng là Ôn Đình.

"Không được! Không đồng ý!" Diệp Hoài vẻ mặt lạnh lùng nói, "Coi như khóa chết cùng tôi, cũng không thể để anti-fan kia có chút thừa cơ lợi dụng!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui