Edit: Tử Nguyên Nhi
Mỗi người đều phát hiện mấy ngày nay, Ngũ hoàng tử Nam Cung Diệp tâm tình phá lệ tốt.
Chỉ là ngay từ đầu không ai đoán được là cái nguyên nhân gì, chỉ cho là gần đây bệ hạ rốt cuộc để Ngũ hoàng tử tham chính cho nên tâm tình rất tốt, thầm nghĩ Ngũ hoàng tử cũng không giống như mặt ngoài thoạt nhìn thế sự vô tranh.
Chỉ có bên người Nam Cung Diệp mới biết rõ ràng không phải nguyên nhân này.
Hoàng Hậu từ khi lần trước Nam Cung Diệp xin nàng chiếc vòng tay, nàng đã biết hắn có người ái mộ, ngày gần đây thấy bộ dáng Nam Cung Diệp mỗi ngày vui vẻ rạo rực thật sự cảm thấy buồn cười, khi cùng Nam Cung Huyền tán gẫu còn chê cười tiểu nhi tử thật là ngu ngốc một cách đáng yêu, còn hỏi Nam Cung Huyền có biết được Diệp Nhi rốt cuộc coi trọng tiểu thư nhà ai hay không.
Nam Cung Huyền mấy ngày nay một chút đều không muốn nhắc tới hảo đệ đệ của mình, càng không nói là chuyện Nam Cung Diệp cùng Nhan Nhất Minh, nhàn nhạt nói không biết rồi chuyển đề tài, Hoàng Hậu thận trọng phát hiện Nam Cung Huyền lãnh đạm.
Hai nhi tử cảm tình huynh đệ từ nhỏ rất sâu, càng biết được tầm quan trọng của thân huynh đệ nhà đế vương, cho nên nhiều năm như vậy cũng hiếm khi có khắc khẩu càng đừng nói mười phần coi thường giống như hôm nay, Hoàng Hậu trong lòng nghi hoặc lại bất động thanh sắc không hỏi lại.
Về sau mấy ngày, thật sự không cần Hoàng Hậu lưu ý nhiều đã có thể phát hiện manh mối, vô luận là Nam Cung Huyền hay Nam Cung Diệp, đều tránh nhắc đến đối phương.
Hoàng Hậu tức khắc có chút lo lắng giữa hai nhi tử sinh ra hiềm khích, Nam Cung Huyền từ nhỏ đã được phong Thái Tử không giống Nam Cung Diệp ở bên cạnh lớn lên thân cận nàng như vậy, cho nên chuẩn bị tìm thời điểm hỏi một chút Nam Cung Diệp rốt cuộc vì chuyện gì.
Kết quả ngày gần đây bệ hạ để Diệp Nhi tham dự triều chính, vội vàng nhìn thấy không bóng dang, quay đầu nghe nói làm Diệp Nhi tham chính là ý tứ của Thái Tử, tâm Hoàng Hậu lại dần dần an ổn xuống.
Bệ hạ đối với biểu hiện mấy ngày nay của Diệp Nhi cũng thập phần vừa lòng, nói đứa nhỏ này nhìn tuổi còn nhỏ nhưng làm người ta rất an tâm, dù chưa nói rõ nhưng Hoàng Hậu lại nghe hiểu ý tứ hoàng đế, sau khi Nam Cung Diệp có công tích, có thể trước tiên phong thân vương ra cung kiến phủ.
Đối với việc hoàng đế ban ân Hoàng Hậu tất nhiên là rất vui mừng, nói đến việc ra cung kiến phủ lại khó tránh khỏi nói đến việc hôn nhân các hoàng tử, đế hậu hai người cùng như phu thê tầm thường nói chuyện phiếm đều là hôn nhân đại sự nhi tử nữ nhi, đặc biệt Thái Tử lập đã nhược quán chi năm, người được chọn làm thái tử phi xác thật phải sớm chút định ra.
Lần trước nói chuyện với Nam Cung Huyền, Nam Cung Huyền nhắc tới Giản gia nữ nhi, Hoàng Hậu gần nhất cố ý tìm một cơ hội bất động thanh sắc đánh giá cẩn thận vị Giản gia nữ nhi này.
Tuy rằng so ra kém tướng mạo Nhan Nhất Minh, nhưng thắng ở tính cách ôn hòa hiểu chuyện, tri thư đạt lý xác thật xứng đôi vị trí thái tử phi này.
Nhưng đáng tiếc Nhan gia, nghe nói Tam hoàng tử lúc trước cũng có ý tưởng cầu thú Nhan Nhất Minh, thật sự là làm người không yên lòng.
Kết quả lại qua chút thời gian, không chờ Hoàng Hậu quyết định liền nghe nói tiểu nhi tử nhà mình Nam Cung Diệp ngày gần đây cùng Nhan Nhất Minh đi cực gần.
Hoàng Hậu hoảng sợ lại không dám trì hoãn gọi Nam Cung Diệp tới Khôn Ninh Cung, rốt cuộc không biết là thật hay không, Hoàng Hậu không có trực tiếp đặt câu hỏi mà là nói bóng nói gió hỏi hắn, không ngờ Ngũ hoàng tử gần đây không gặp thẳng thừng nói rõ với hoàng hậu.
Sau khi Hoàng Hậu im lặng một lúc thì kéo Nam Cung Diệp đến bên người, "Diệp Nhi, Nhan Nhất Minh chính là hoàng huynh......"
"Mẫu hậu, hoàng huynh chưa đón dâu A Minh cũng chưa gả chồng, bọn họ hiện tại không có một chút quan hệ."
Hoàng Hậu thật sự nói không nên lời, nhưng vẫn có cảm giác chú em coi trọng tẩu tử ......
Hoàng Hậu nghĩ như thế nào cũng thấy kỳ quái, tuy nói Nhan Nhất Minh xác thật không có gả cho Thái Tử, nhưng mấy năm nay Hoàng Hậu vẫn luôn hy vọng nàng trở thành con dâu, sắc mặt Hoàng Hậu có chút không quá thoải mái hỏi Nam Cung Diệp, "Diệp Nhi, ngươi khi nào có tâm tư này?"
Rốt cuộc là mẹ ruột Nam Cung Huyền cùng Nam Cung Diệp, cho dù trước đó đối với Nhan Nhất Minh ấn tượng cực hảo, hiện giờ phản ứng đầu tiên vẫn là suy xét có phải Nhan Nhất Minh đã làm cái gì hay không, chọc Nam Cung Diệp không nàng không thể.
"Nói đến có chút khinh thường", Nam Cung Diệp cười cười cư nhiên có chút ngượng ngập nói, "Kỳ thật lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy A Minh đã nhịn không được thích, chỉ là A Minh một lòng chỉ có hoàng huynh, cho nên nhi thần tự biết vô vọng liền chưa bao giờ đề cập."
Hoàng Hậu nghe được hãi hùng khiếp vía vội vàng hỏi hắn, "Kia vì sao hiện tại nhắc tới việc này?"
Nam Cung Diệp có chút kinh ngạc nhìn Hoàng Hậu một cái nói, "Hoàng huynh phải cưới Giản gia tiểu thư làm vợ, tất nhiên là không có chuyện của A Minh, ta như thế nào không thể thích nàng."
Hoàng Hậu lúc này mới phản ứng lại đây, nguyên lai Nam Cung Diệp cũng biết chuyện Nam Cung Huyền coi trọng Giản Ngọc Nhi.
Nhan Nhất Minh đích xác thích Nam Cung Huyền, nhưng trong lúc vô ý biết được Nam Cung Huyền tâm duyệt Giản Ngọc Nhi từ đây nản lòng thoái chí, kết quả tiểu nhi tử nhà mình rốt cuộc phát hiện có cơ hội thừa dịp, cho nên đã thành cái cục diện hiện giờ?
Chải vuốt rõ ràng tiền căn hậu quả lung tung rối loạn, ngay cả Hoàng Hậu cũng không biết nên nói cái gì.
Nhưng vứt đi này đó chỉ nói hiện trạng, Hoàng Hậu thật sự không muốn Nam Cung Diệp cùng Nhan Nhất Minh một chỗ.
Mắt nhìn Nam Cung Diệp hãm đến càng ngày càng thâm, Hoàng Hậu không khỏi nghiêm mặt nói, "Diệp Nhi, việc này mẫu hậu tuyệt không sẽ đồng ý."
Nam Cung Diệp khuôn mặt tuấn tú tức khắc không còn tươi cười, "Vì sao?"
"Kinh thành mỗi người đều biết Nhan Nhất Minh thích hoàng huynh ngươi, nếu có thể gả tiến Đông Cung, Nhan Nhất Minh sẽ là thái tử phi nữ chủ nhân tương lai Đông Cung, mỗi người kính chi; nếu không thể gả tiến Đông Cung, từ đây thanh danh quét rác, mỗi người xa lánh.
Diệp Nhi, ngươi phải nhớ kỹ thân phận của ngươi, mẫu hậu tuyệt không sẽ đồng ý ngươi cưới người như vậy......"
"Mẫu hậu!"
Nam Cung Diệp đột nhiên tàn khốc mở miệng, cho dù tự biết bất kính, hắn cũng không nghĩ từ trong miệng mẫu hậu lại nói ra lời vũ nhục Nhan Nhất Minh như thế.
Hoàng Hậu thậm chí có chút không có phản ứng lại, nàng còn chưa bao giờ gặp qua bộ dáng Diệp Nhi tức giận như vậy.
"Mẫu hậu lời này khó tránh khỏi quá mức vô tình, người khác đều nói A Minh không tốt ta không để bụng, vì sao mẫu hậu cũng có thể nói ra lời như vậy, A Minh thanh danh quét rác, mẫu hậu vì sao không nghĩ là ai làm hại nàng thanh danh quét rác?"
Hoàng Hậu thẳng tắp nhìn chăm chú vào Nam Cung Diệp gằn từng chữ, "Chưa bao giờ có người bức nàng như thế."
"Mẫu hậu hà tất giấu người khác, lúc trước nếu không phải mẫu hậu lén gặp qua A Minh cho nàng niệm tưởng, nếu không phải hoàng huynh cắt không xong đoạn không sạch và cũng chưa bao giờ nói qua một lời chắc chắn, kéo nàng đến nông nỗi nay đảo mắt nói muốn cưới Giản Ngọc Nhi làm vợ, hắn dựa vào cái gì!" Những lời này đè ở đáy lòng đã thật lâu, Nam Cung Diệp vốn tưởng rằng mình sẽ không nói ra, mà hiện giờ thấy mẫu hậu tìm nhẹ tránh nặng đẩy tất cả tội lỗi đẩy lên người Nhan Nhất Minh khó tránh khỏi quá mức thất vọng buồn lòng.
"Việc này căn bản không nên chỉ mình A Minh gánh vác, A Minh có sai, nhưng mẫu hậu cùng hoàng huynh làm sao không sai."
Khôn Ninh Cung yên tĩnh một mảnh, không ai dám nói một lời, Hoàng Hậu ngơ ngác nhìn tiểu nhi tử chưa bao giờ tức giận như vậy, muốn phản bác rồi lại cảm thấy á khẩu không trả lời được.
Nhan Nhất Minh lễ cập kê đã qua ba năm, ba năm trước đây xác thật là nàng thân thủ lôi kéo Nhan Nhất Minh ám chỉ nói đứa nhỏ này nếu là vào Đông Cung thì thật tốt, ngay cả bệ hạ, ngay cả Định Quốc Công phủ cũng cho rằng như vậy.
Lại không nghĩ một kéo này, chính là ba năm.
Chỉ là cho dù như thế, nàng như thế nào nhẫn tâm để Nam Cung Diệp chịu người nghị luận, mà càng quan trọng nàng như thế nào nhẫn tâm để nhi tử cưới nữ nhân trong lòng chỉ có người khác
Hoàng Hậu thái độ mềm xuống, trấn an Nam Cung Diệp vài câu sau mới nói, "Thật là bổn cung cùng ngươi hoàng huynh có lỗi với nàng, nếu có thể mẫu hậu cũng muốn hảo hảo bồi thường nàng, nhưng cho dù là như vậy cũng không nên là ngươi.
Ngươi nghe mẫu hậu, ngươi thích nàng lâu như vậy lại như thế nào không biết tình nghĩa nàng đối với hoàng huynh ngươi, ngươi như thế nào có thể bảo đảm nàng ở cùng ngươi nhưng trong lòng còn hoàng huynh ngươi? Một ngày kia các ngươi thật sự thành thân, nàng nên như thế nào đối mặt với ngươi đối mặt với hoàng huynh ngươi?"
Nam Cung Diệp trầm mặc, chắc hẳn lời này đã nói đến trong lòng Nam Cung Diệp, Hoàng Hậu thở phào tiếp tục nói, "Diệp Nhi, ta là mẫu hậu ngươi, bất luận cái gì đều là vì ngươi, ta như thế nào hại ngươi? Ngươi đãi nàng một mảnh tâm ý, nhưng nàng đâu? Diệp Nhi, ngươi phải nghĩ kỹ, vì nàng có đáng giá hay không......"
"Đáng."
Nam Cung Diệp ngẩng đầu nhìn thẳng Hoàng Hậu đáp.
Hoàng Hậu tất cả lời đều bị chắn ở cổ họng.
"Mẫu hậu ta biết ý tứ ngươi, chỉ là nghĩ lâu lắm suy nghĩ lâu lắm, nhi thần thật sự......!Quá thích nàng."
Lúc trước lúc nàng quay đầu lại nhìn hắn, Nam Cung Diệp làm sao không phải nghĩ như vậy, nhưng thật vất vả mới có cơ hội như vậy, thật vất vả mới có thể cùng nàng cười nói giống mấy ngày nay.
Đã trải qua, sao có thể vứt bỏ, buông tay.
Bình tĩnh nhìn mẫu hậu đã ngơ ngẩn, Nam Cung Diệp cười cười, "Kỳ thật mẫu hậu có thể ngẫm lại mặt khác, lúc trước mẫu hậu thích A Minh xác thật là bởi vì Định Quốc Công phủ sau lưng A Minh, hiện giờ hoàng huynh muốn cưới Giản gia tiểu thư kia, Định Quốc Công phủ sẽ không đồng ý đích nữ làm thiếp, điều đó sẽ làm mất đi một trọ lực lớn.
Nhi thần nghe nói Tam hoàng huynh cũng vẫn luôn đối với Định Quốc Công phủ như hổ rình mồi, nếu là để Tam hoàng huynh thừa cơ chẳng phải đáng tiếc, chi bằng để nhi thần tiếp quản."
Hoàng Hậu: "......!Mẫu hậu sao có thể vì thế ủy khuất ngươi."
"Nhi thần không ủy khuất", Nam Cung Diệp nhanh chóng nói, khuôn mặt còn chút non nớt lộ ra một trận ý cười, "Mẫu hậu, chỉ cần có thể cưới A Minh làm vợ, nhi thần cũng không để ý người khác thấy thế nào, nhi thần chỉ biết A Minh rất tốt, nhi thần thật sự rất thích nàng."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...