" Tại sao tôi phải tin cô?"
Phương Hạo Vân khinh miệt nói : "Miệng rắn nọc ong, hai thứ đều độc, độc nhất lại là lòng dạ đàn bà. Loại đàn bà như cô là loại đàn bà độc nhất, tôi sẽ không dễ dàng mà tin cô đâu."
" Tin hay không tùy anh, tóm lại lời tôi nên nói đều đã nói rồi. Anh muốn giết thì tùy, muốn lăng nhục tôi cũng tùy.....Anh là thần thánh trên cao, tôi chỉ là một con tiện nhân. Trước mặt anh, ngoài việc âm thầm chịu đựng tôi còn có thể làm gì đây?" Kim Phi nói.
Phương Hạo vân im lặng một chút, hỏi : " Có biết là tổ chức sát thủ nào không?"
" Không biết.....!" Kim Phi biết Phương Hạo Vân vẫn lựa chọn tin tưởng cô.
" Cô về đi, nếu còn có thông tin cụ thể hơn thì kịp thời nói cho tôi..."
Tần gia thuê sát thủ đối phó với mình là việc nằm trong dự đoán. Phương Hạo Vân không sợ sát thủ. Bây giờ điều hắn lo lắng là ngộ nhỡ sát thủ mà Tần gia liên hệ là Thiên Đạo, vậy thì phiền phức to rồi.
" Vậy.....anh lựa chọn tin tưởng tôi?" Khuôn mặt Kim Phi sáng lên niềm vui sướng.
Phương Hạo Vân không trả lời mà hỏi : " Lẽ nào cô không cảm thấy quần lót của cô hơi chật à.....có điều ren màu tím đúng là rất hấp dẫn đấy."
" Anh...."
Khuôn mặt Kim Phi đỏ bừng lên, liếc nhìn Phương Hạo Vân một cái, khép chân lại vội vàng đi khỏi. Tên đàn ông đáng ghét, ngươi chờ đó, tiểu nữ báo thù mười năm không muộn.
" Phương thiếu gia, người đàn bà này không có hảo ý, có cần tôi cho người theo dõi cô ta không?" Sau khi Kim Phi đi, Vương Thế Phi xuất hiện ngay đằng sau Phương Hạo Vân.
Phương Hạo Vân lắc đầu : " Không cần, tôi có thể tự mình ứng phó. Đúng rồi, vụ án của Matsuda kết thúc chưa? Kim Bích Huy Hoàng không có phiền phức gì chứ?"
" Cám ơn thiếu gia đã quan tâm, vụ án của Matsuda đã kết thúc rồi, ngoài mấy anh em của Kim Bích Huy Hoàng bị bắt giam vài ngày thì không có bất cứ phiền phức gì. Bọn Nhật cũng không muốn, bây giờ là thời đại gì rồi, dễ cho bọn chúng kiêu ngạo sao."
Vương Thế Phi hết giận nói : " Nghe nói mấy tên Nhật đó không có quyền được miễn, tòa án nhân dân trung cấp thành phố Hoa Hải sẽ thẩm tra xét xử bọn chúng theo pháp luật."
" Uhm. Vậy thì tốt."
Lời vừa dứt, Phương Hạo Vân lại hỏi : " Anh có đi câu lạc bộ võ thuật không?"
" Có. Trầm Văn Long tiếp đãi tôi, nghe nói là anh giới thiệu nên cậu ta tiếp đãi tôi rất nhiệt tình. Những ngày này, ngày nào tôi cũng cùng với các học viên của câu lạc bộ võ thuật Hoa Hải luyện tập các bài quyền cơ bản."
Nói đến đây. Vương Thế Phi cẩn thận nói : " Phương Thiếu gia, lúc nào thì tôi có thể học quyền với anh?"
"Đợi hết năm nay, khi nào mở học kì mới, lúc đó tôi xem trình độ của anh thế nào rồi tính." Quen biết ngần ấy ngày, Phương Hạo Vân đã dần dần tiếp nhận Vương Thế Phi.
" Phương thiếu gia, Vương thiếu gia, có muốn qua đây uống một ly không?" Đột nhiên, một người phụ nữ mặc đồng phục đi đến, Phương Hạo Vân nhìn qua, cảm thấy có chút quen quen.
Vương Thế Phi vội vàng giải thích : " Phương thiếu gia, còn nhớ cô ấy không? Đây là Tiểu Điệp lần trước bị bọn xấu ăn hiếp, Quân Tiểu Điệp. Bây giờ cô ấy là nhân viên của Kim Bích Huy Hoàng, phụ trách kiểm tra thành tích của nhân viên."
" Chào cô...!" Phương Hạo Vân lạnh lùng gật đầu. Người con gái có thể giữ mình trong sạch trong chốn hộp đêm này thật là đáng tôn trọng.
" Phương thiếu gia, anh quá khách khí rồi, sự việc ngày hôm đó phải cảm ơn anh nhiều."
Quân Tiểu Điệp thấy Phương Hạo Vân nhìn chằm chằm vào mình, đột nhiên tỏ ra có chút bất an.
" Mọi người đừng khách khí nữa, tuy chúng ta không cùng học một trường, nhưng tóm lại vẫn đều là sinh viên của Hoa Hải."
Phương Hạo Vân khẽ cười rồi nói : " Vừa học vừa làm nên nắm chắc thời gian, đừng trễ nải việc học."
" Cảm ơn Phương thiếu gia quan tâm, tôi hiểu được đúng mực, hơn nữa Vương thiếu gia chăm sóc tôi rất tốt. Cho tôi làm người quản lí, công việc bây giờ nhàn hơn công việc trước đây nhiều."
Trước đây Quân Tiểu Điệp làm nhân viên tiếp thị rượu. Để khiến khách hàng uống rượu, trường hợp bình thường cô cũng buộc phải uống cùng khách hàng. Dường như ngày nào cũng phải uống đến đau đầu, bây giờ thì tốt rồi, cô chỉ cần phụ trách công việc điểm danh, và còn một số việc vặt. Công việc không chỉ nhàn nhã, hơn nữa sau này cũng không phải lo lắng bị bọn đàn ông quấy rầy.
" Tiểu Điệp, cô đi làm việc của mình trước đi, lát nữa tôi sẽ dẫn Phương thiếu gia qua đó." Vương Thế Phi vừa cười vừa khoát khoát tay, ra hiệu cho Tiểu Điệp rời đi.
Dừng lại một chút, Vương Thế Phi nói với Phương Hạo Vân : " Phương thiếu gia, anh cảm thấy Tiểu Điệp thế nào?"
" Ý anh là gì? Anh không phải muốn....."
Phương Hạo Vân lắc đầu : " Tôi chẳng có ý gì với cô ấy cả."
" Tôi biết. Cô ấy làm sao có thể sánh với Phương thiếu gia như cậu chứ..."
Vương Thế Phi ngại ngùng cười : " Phương thiếu gia, tôi cảm thấy Tiểu ĐIệp thích hợp với tôi."
" Anh......."
Phương Hạo Vân không khách khí nói : " Tôi thấy thì anh thôi đi ? Đừng có hãm hại con gái nhà lành nữa."
"Phương thiếu gia, nghe tôi nói, lần này là tôi thật lòng đấy, không biết tại sao, từ sau chuyện ngày hôm đó, tôi đối với Tiểu Điệp có một cảm giác rất đặc biệt. Hơn nữa, những ngày này tôi nghe ngóng được, cô ấy đến hộp đêm này làm nhân viên tiếp thị rượu là vì để chuẩn bị tiền học phí và tiền sinh hoạt. Nhưng khi tôi đề cập đến việc đưa cho cô ấy mười vạn làm tiền học phí và sinh hoạt cho cô ấy học đại học sau này, thì cô ây lại một mực từ chối. Đúng vậy đấy Phương thiếu gia, từ trước đến nay tôi chưa gặp một cô gái nào như vậy, có thể bỏ qua tiền bạc mà không động lòng...."
Vương Thế Phi thu lại những tiếng cười lúc trước, thành thật nói : " Phương thiếu gia, tôi nghĩ có thể tôi muốn yêu rồi....."
"Ha ha...!"
Nhìn thần sắc buồn cười của Vương Thế Phi, Phương Hạo Vân đột nhiên vui vẻ nói : " Anh nghe rõ đây, nếu anh không thật lòng, chỉ là muốn chơi bời, vậy hãy bỏ qua Tiểu Điệp, đi tìm cô gái khác. Nếu anh thật sự thích cô ấy, vậy hãy ra tay theo đuổi đi. Tiện thể nhắc nhở anh vài câu, những cô hiền lành như Tiểu Điệp, không phải tiền bạc có thể làm lay động được....."
" Phương thiếu gia, sau này anh phải giúp đỡ tôi nhiều đó....Về vấn đề yêu đương, theo đuổi phụ nữ, tôi là một kẻ chẳng biết gì....."
Trước đây đều là phụ nữ theo đuổi hắn. Hắn đã bao giờ theo đuổi phụ nữ đâu. Nhiều nhất đó là ném qua một tệp tiền, bọn con gái sẽ tự mình dạng chân ra, chờ hắn qua làm việc. Giống như Tiểu Điệp đây đúng là cô gái có phong vị khác, có khí chất khác , Vương Thế Phi rất ít gặp. Truyện Tiên Hiệp -
Thấy Vương Thế Phi mặt đỏ bừng, Phương Hạo Vân thầm nghĩ, vẫn đúng là câu nói đó, vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Quân Tiểu Điệp nên là khắc tinh của Vương Thế Phi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, người này cũng nên dừng tay lại rồi, ai cũng biết hắn đã hãm hại biết bao cô gái rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...