Hoán Kiểm Trọng Sanh

Đúng lúc này, từ trong cửa đi ra một cô gái mặc bộ váy công sở, cô thản nhiên cười với Phương Hạo Vân, thân thiết gọi: “Hạo Vân, em về rồi à? Chị làm canh hạt sen cho em, em ăn đi cho nóng.”
“Chị. chị không phải không ở nhà sao?”
Phương Hạo Vân đột nhiên buồn bực, lúc này Tạ Mai Nhi không phải là đang đi làm ở công ty sao? Sao lúc này lại ở nhà trọ nhỉ. Hơn nữa, hắn nhớ rõ lúc mình ra khỏi nhà, cô cũng đâu có ở nhà. Xong rồi, có trời mới biết bà cô Bạch Lăng Kỳ này sẽ hiểu lầm đến như thế nào.
Quả nhiên, Phương Hạo Vân cảm thấy được bàn tay nhỏ bé của Bạch Lăng Kỳ hướng về phía eo hắn, hắn vội vàng né ra, cười nói: “Chị Mai, đây là bạn. đây là bạn gái của em Bạch Lăng Kỳ, cũng là tân sinh viên của đại học Hoa Hải, bởi vì đến trễ vài ngày, cho nên mấy hôm trước mới biết tin, nghe nói em thuê phòng ở ngoài, cho nên muốn đến xem.”
Phương Hạo Vân vốn định nói là bạn học, nhưng mà lời nói đến miệng đột nhiên ý thức được, nếu giới thiệu là bạn học, nhất định sẽ làm cho Bạch Lăng Kỳ không vui, cho nên mới vội vàng sửa miệng.
“Lăng Kỳ, vị này chính là chị Mai đồng nghiệp mà anh nói, chị ấy cũng chính là sinh viên tốt nghiệp trường ta, là học tỷ của chúng ta.”
Phương Hạo Vân gắng sức giữ nụ cười, giới thiệu hai người với nhau. Hắn hy vọng Bạch Lăng Kỳ không nên kích động, kích động là ma quỷ, kích động thực dễ gây ra chuyện không hay ho gì.
“Chào chị!”

“Chào em!”
Ngoài ý muốn chính là, Bạch Lăng Kỳ cũng không tỏ ý bất mãn gì trước mặt Tạ Mai Nhi, ngược lại, cô còn lễ phép gật đầu chào hỏi với Tạ Mai Nhi.
Tạ Mai Nhi nghe nói Bạch Lăng Kỳ là bạn gái của Phương Hạo Vân, trong mắt chợt hiện lên một tia thất vọng, có điều cô vốn là một cô gái mạnh mẽ lăn lộn trên thương trường, đối với việc điều khiển cảm xúc rất tài tình, cho dù là Phương Hạo Vân hay là Bạch Lăng Kỳ cũng không nhìn thấy có gì khác thường.
“Em Lăng Kỳ, em đến thật đúng lúc, chị vừa mới nấu một nồi canh hạt sen, để chị đi múc hai bát, em và Hạo Vân cùng ăn đi.” Tạ Mai Nhi thoải mái nói.
Bạch Lăng Kỳ dịu dàng từ chối nhiệt tình và hảo ý của Tạ Mai Nhi, cười nói: “Chị Mai, chị còn bận việc, em và Hạo Vân cũng không đói.” Một câu này, cũng đã kéo Phương Hạo Vân vào tâm bão.
Tạ Mai Nhi đột nhiên cảm thấy rằng tiểu cô nương này có vẻ không bình thường, tự nhiên cảm thấy buồn bực trong lòng, trực giác của con gái nói cho cô, Bạch Lăng Kỳ hình như đã biến mình trở thành tình địch của cô ta.
Tạ Mai Nhi cảm thấy rằng mình thực oan uổng, lần đó khi phải trị liệu, hình như Phương Hạo Vân có nhìn qua chỗ riêng tư của mình, hơn nữa còn. nghĩ đến đây, cô không khỏi đỏ mặt.
Tâm tư của phụ nữ luôn luôn nhạy cảm, Tạ Mai Nhi đỏ mặt ở trong mắt của Bạch Lăng Kỳ, lại có một ý nghĩa sâu xa khác. Cô bé thậm chí còn suy nghĩ, cô nam quả nữ ở chung một nhà, liệu có phát sinh ra chuyện gì rồi hay không?
Tâm tư của Bạch Lăng Kỳ bắt đầu trầm xuống, cô rất muốn phát giận với Phương Hạo Vân, cô rất muốn chất vấn hắn, nhưng cô phải nhịn xuống, cô không muốn ở trước mặt người con gái khác la hét om sòm với Phương Hạo Vân.
Phương Hạo Vân nói quan hệ của anh ấy và Tạ Mai Nhi là đồng nghiệp, nhưng mà cô lại không cho rằng như vậy. Theo hành động của cô ta, theo ánh mắt cô ta, Bạch Lăng Kỳ đều cảm thấy rằng Tạ Mai Nhi rõ ràng là có tình ý với bạn trai của mình.
Có thể nói rằng, ngay từ lúc đầu tiên nhìn thấy Tạ Mai Nhi, ở trong lòng cô bé đã nhận định rằng cô ta chính là tình địch của mình.
“Hạo Vân, em muốn tới phòng anh xem, có tiện không?”
Bạch Lăng Kỳ dường như cố ý ra oai phủ đầu với Tạ Mai Nhi, cũng không quan tâm đến chuyện canh hạt sen, trực tiếp kéo lấy tay của Phương Hạo Vân lôi đi.

Phương Hạo Vân hơi sửng sốt, vội vàng cười ngượng nói: “Thế này. chị Mai, em và Lăng Kỳ chưa ăn bây giờ, chị cứ ăn trước đi, em đưa em ấy đi thăm phòng mình.”
Tuy rằng Phương Hạo Vân không muốn đắc tội với cả hai bên, nhưng mà hiển nhiên là không có khả năng như vậy. Suy xét một hồi, hắn cảm thấy rằng mình vẫn nên đứng về bên Bạch Lăng Kỳ thì tốt hơn. Dù sao cô bé cũng là bạn gái trên danh nghĩa của mình, vẫn là một đứa trẻ con, rất dễ nổi cáu. Bên phía Tạ Mai Nhi, theo một cách nghiêm túc mà nói, chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường. Hắn không nên vì đồng nghiệp mà đắc tội với bà cô Bạch Lăng Kỳ này, dù sao hắn vẫn còn mang da mặt của bạn trai người ta.
“Ờ!” Tạ Mai Nhi nghe thấy Phương Hạo Vân cũng từ chối, trong lòng có hơi chút tức giận, có điều cẩn thận nghĩ lại, người ta giúp đỡ bạn gái của mình cũng là đúng thôi.
Có điều, cô vẫn cảm thấy rằng mình có chút oan uổng.
Cô là kiểu con gái luôn coi tiền là tối thượng, hiện giờ cô cũng chưa biết thân phận đích thực của Phương Hạo Vân, cho nên cũng không có ý gì với hắn. Nếu không phải ngày đó Phương Hạo Vân giúp cô giảm bớt cơn đau bụng kinh, có lẽ cô vẫn coi hắn chỉ là một đồng nghiệp bình thường.
Mục tiêu Tạ Mai Nhi thuê chung nhà với Phương Hạo Vân kỳ thật rất đơn giản, chỉ là bởi vì hắn là con trai, hắn là đồng nghiệp trong công ty, muốn cùng thuê với hắn, bắt hắn làm bảo tiêu, không hơn.
Thấy Phương Hạo Vân giúp đỡ mình, tâm tình của Bạch Lăng Kỳ dường như có vui vẻ hơn, đồng thời cũng đã dần tin lời nói của hắn, nhận ra rằng quan hệ của bọn họ cũng chỉ là quan hệ đồng nghiệp.
Có suy nghĩ như vậy, không có nghĩa là Bạch Lăng Kỳ sẽ thả lỏng cảnh giác, cô nam quả nữ ở cùng một chỗ, hôm nay là đồng nghiệp, ngày mai lại trở thành đồng giường thì làm sao bây giờ?.
Đi vào phòng của Phương Hạo Vân, tâm tình vừa tốt lên của Bạch Lăng Kỳ lập tức bay biến. Đây rõ ràng là phòng của con gái, không có một chút hơi hướm nào của con trai, nhìn xem cái màu sơn tường kìa, còn có mấy cái đồ trang trí, rõ ràng là khuê phòng của một vị cô nương.
Không đợi cho Bạch Lăng Kỳ chất vấn, Phương Hạo Vân đứng một bên đã bắt đầu giải thích: “Lăng Kỳ, là như vầy, gian phòng này trước kia là của chị Mai, mấy hôm trước mới dọn ra ngoài. Em yên tâm, hiện giờ chỉ có một mình anh ở thôi.”

“Hứ, ai mà biết được?” Bạch Lăng Kỳ hầm hừ trừng mắt nhìn Phương Hạo Vân một cái, nói: “Hạo Vân, anh phải dọn ra khỏi chỗ này.”
“Dọn ra?” Phương Hạo Vân giật mình, nói: “Nơi này ở rất tốt, huống hồ anh cũng đã đưa tiền thuê nhà, hiện tại dọn ra chẳng phải là quá tiếc hay sao.”
“Nhà anh còn phải lo mấy đồng tiền lẻ đó sao, anh đường đường chính là.”
Không đợi Bạch Lăng Kỳ nói cho hết lời, Phương Hạo Vân cũng đã che miệng cô bé lại, thấp giọng nói: “Lăng Kỳ, em nghe anh nói đã, chị Mai và đồng nghiệp trong công ty còn chưa biết thân phận của anh. Hơn nữa, hiện tại tiền thuê nhà cũng không phải anh lấy ở nhà, mà là anh vất vả kiếm được.”
Những lời cuối cùng này, kỳ thật có chút vô sỉ. Phương Hạo Vân mặc dù đang đi làm ở công ty nhà mình, nhưng mà cho tới tận lúc này vẫn chẳng làm ra được cái giá trị gì. Cái mà hắn gọi là vất vả kiếm tiền, cùng lắm chỉ là tới chỗ nhân viên nghiệp vụ mà lĩnh lương. Toàn bộ công ty, chỉ có hắn là nhất.
Bạch Lăng Kỳ bĩu môi, 'hừ' một tiếng, vẫn không buông tha cho hắn: “Thiếu gia nhà giàu trà trộn vào trong công ty tán gái? Kịch bản hay à nha.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui