Chương 31
Zack thấy vai cô cứng lại khi anh đứng sau cô bên cửa sổ, phản ứng không thể lường trước của cô khiến anh hơi nản lòng. Thay vì xoay cô lại và hôn, cái việc mà anh sẽ làm nếu cô là một người phụ nữ nào đó mà anh từng biết, anh chọn giải pháp tinh tế hơn để đạt được mục đích. Thọc tay vào túi, anh bắt gặp tia nhìn của cô ngoài cửa sổ, hướng đầu về dàn âm thanh, giọng anh lịch sự không cần thiết .
"Tôi có thể mời cô bản này không thưa cô Mathison?"
Cô quay người lại, nụ cười rực nắng hấp dẫn một cách ngạc nhiên, tâm trạng Zack phấn chấn hẳn lên đơn giản chỉ vì cô được vui lòng. Anh thọc tay vào túi quần sâu hơn nữa để khỏi phải chạm vào cô, anh cười toe hài hước .
"Lần cuối cùng anh mời một giáo viên khiêu vũ, anh đã ăn mặc chỉnh tề hơn nhiều với áo sơ mi trắng, cà vạt màu hạt dẻ cùng bộ vét màu xanh biển ưa thích. Tuy nhiên cô ấy đã từ chối anh".
"Thật hả? Tại sao?"
"Có lẽ cô ấy nghĩ anh hơi lùn".
Julie cười vì anh dễ cao đến 6'2" (188cm), thế nên cô nghĩ một là anh đùa còn không người đàn bà kia ắt hẳn phải là khổng lồ.
"Có thật là anh thấp hơn cô ta không?"
Anh gật đầu "Khoảng 3 feet"( 90cm)". Tuy nhiên, lúc đó anh cho rằng như thế không phải trở ngại lớn vì anh thích cô ấy điên cuồng".
Cô bắt đầu hiểu được và nụ cười của cô biến mất.
"Lúc đó anh mấy tuổi?"
"Bảy".
Cô nhìn anh tự hỏi cô có làm anh thấy tổn thương chút nào không, nếu anh nghĩ về nó, có thể sẽ đau.
"Em sẽ không bao giờ làm anh thất vọng đâu Zack".
Chút ý nghĩa trong giọng nói và ánh mắt tha thiết của cô gần như phá hủy Zack. Hơi bất ngờ trước những cảm xúc đang dần hé mở bên trong, Zack bỏ tay khỏi túi và nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, ánh mắt dán chặt vào cô. Cô đặt tay vào anh, và cánh tay anh choàng qua cái eo thon nhỏ của cô, giữ cô đủ gần, trong khi giọng hát khó tin của Barbra Streisand dễ dàng vào quãng đầu tiên của bài "People".
Anh điếng người nhận ra chân và đùi cô đang cọ xát vào anh trong từng bước nhảy, má cô tựa hờ vào ngực anh, tim anh bắt đầu đập cực nhanh. Anh vẫn chưa hôn cô, nhưng khao khát làm chuyện đó đang chạy rần rần trong từng mạch máu anh. Để làm xao lãng bản thân, anh cố chọn một chủ đề nào đó có thể giúp anh đạt mục đích cá nhân mà không khuấy động anh hơn nữa. Nhớ lại vẻ thích thú của cô về cái vỏ xe bị chọc thủng, anh quyết định sẽ tốt cho cả hai nếu họ có thể cùng cười về một vài chuyện nào đó dù chúng chẳng có tí hài hước nào cả. Đan những ngón tay qua cô, anh đặt tay cô lên ngực anh, và thầm thì vào tóc cô.
"Nhân tiện, cô Mathison, về cú bay bằng xe tuyết không báo trước sáng nay..."
Cô nhận ra giọng hài hước của anh ngay lập tức, ngửa đầu ra sau, toát ra nét mặt cường điệu, ngây thơ với đôi mắt mở lớn khiến Zack phải nín cười.
"Vâng?" cô nói.
"Em đã biến đi ở chốn quỷ nào khi em bay khỏi mép núi như tên lửa và bốc hơi vậy?"
Vai cô rung lên vì cười "Em đáp trúng một nhánh thông to đùng".
"Thật là một kế hoạch khôn khéo" anh mỉa mai "Em đáp tốt đẹp và khô ráo trong khi lừa anh làm con cá hồi loạn trí giữa dòng nước lạnh ngắt".
"Đoạn đó không vui tí nào. Những gì anh làm hôm nay là việc dũng cảm nhất mà em từng thấy".
Không phải những từ cô nói làm anh tan chày mà chính cái cách cô nhìn anh - sự ngưỡng mộ trong mắt cô, điều kì diệu trong giọng cô. Sau khi chịu nhục nhã vì phiên tòa và những điều bất nhân trong tù, hôm nay anh được nhìn nhận như một người đàn ông, không phải một con thú. Nhưng trong cái nhìn của cô anh còn can đảm, tốt đẹp và lịch thiệp, tất cả là món quà quý giá nhất mà anh từng được nhận. Anh muốn ôm chặt cô trong tay, đánh mất mình trong sự ngọt ngào của cô, choàng lấy người cô như tấm mền, và chôn sâu anh bên trong, anh muốn trở thành người tình tuyệt vời nhất mà cô từng có và khiến đêm nay trở thành đêm khó quên cho cả cô và anh.
Julie thấy mắt anh tuột xuống môi cô, trạng thái đề phòng đã leo thang dữ dội trong vòng một giờ qua, cô đã chờ anh hôn cô. Nhưng khi có vẻ anh sẽ không làm, cô cố gắng che lấp nỗi thất vọng bằng nụ cười rạng rỡ nhất cô có và tỏ ra vui vẻ .
"Nếu anh đến Keaton và gặp Tim Martin, làm ơn đừng kể là anh đã khiêu vũ với em tối nay".
"Tại sao không?"
"Vì cậu ta sẽ đánh nhau với người cuối cùng em khiêu vũ".
Bỏ qua cảm giác ngớ ngẩn, lần đầu tiên trong đời Zack cảm thấy nhức nhối vì ghen tức.
"Martin là một người bạn trai?"
Cô cười lặng lẽ vào cái quắc mắt đen tối của anh .
"Không, cậu bé là học sinh của em. Nhưng cậu ấy thuộc tuýp hay ghen".
"Phù thủy" anh la mắng cô, kéo cô sát vào cả chiều dài cơ thể anh khi John Denver bắt đầu hát bài "Annie's song". "Anh biết chính xác đứa trẻ tội nghiệp ấy cảm thấy ra sao".
Cô đảo mắt "Anh không thật sự tin rằng em nghĩ anh đang ghen đấy chứ?"
Mắt anh đóng đinh sự thèm khát lên môi cô. "5 phút trước" anh lẩm bẩm "Anh sẽ nói mình không chịu nổi một cảm giác ít hơn thế này".
"Ồ, tốt thôi" Julie buồn cười chế nhạo, rồi nghiêm nghị nói thêm "Anh hơi bị cường điệu vấn đề đấy ngài Ngôi Sao Điện Ẳnh".
Zack sững người. Nếu anh phải lựa chọn giữa việc Julie Mathison tưởng tượng anh là tên sát nhân bỏ trốn khi anh đưa cô lên giường tối nay với một ngôi sao điện ảnh, anh sẽ không chút lưỡng lự chọn cái đầu tiên. Ít ra cái đầu là sự thật, không phải ảo ảnh, bệnh hoạn, và giả tạo. Anh đã trải qua hơn một thập kỉ với hình tượng biến anh thành biểu tượng giới tính. Như cầu thủ bóng bầu dục hay ngôi sao khúc côn cầu, anh có sự riêng tư của mình dù cuộc sống có bị lấn chiếm bởi những nhóm phụ nữ ve vãn xung quanh. Không phải người đàn ông thật sự. Chỉ là hình ảnh. Thật ra, tối nay là đêm đầu tiên anh chắc chắn có một phụ nữ muốn anh đơn giản chỉ là chính anh mà thôi, và nó khiến anh giận dữ khi nghĩ mình đang nghĩ sai.
"Tại sao" cô thận trọng hỏi "anh lại nhìn em như thế?"
"Vậy em có thể nói cho anh biết" anh trả ngược "sao em lại nghĩ đến 'ngôi sao điện ảnh' lúc này không?"
"Anh sẽ không thích câu trả lời đâu".
"Thử đi" Anh cộc lốc.
Mắt cô nheo lại.
"Được thôi. Em nói thế bởi vì em có ác cảm với những thứ giả dối".
Zack nhướng mày "Em có thể nói rõ hơn chút nữa được không?"
"Chắc rồi" Julie đáp trả giọng điệu châm chích của anh thẳng thừng "Em nói vậy bởi vì anh giả vờ là anh ghen, anh còn làm tệ hơn nữa khi ra vẻ là anh chưa bao giờ cảm thấy như vậy trong đời. Em nghĩ trò này không chỉ cũ rích và còn không thành thật. Bởi vì em biết, và anh cũng biết, em là người phụ nữ kém hấp dẫn nhất mà anh từng có ý định tán tỉnh. Hơn nữa, vì em đã không còn đối xử anh như một tên sát nhân bỏ trốn, thì em sẽ rất biết ơn nếu anh nếu anh không bắt đầu cư xử như thể em là một trong số người hâm mộ có thể đổ gục dưới chân anh chỉ bằng vài câu tâng bốc rỗng tuếch."
Hơi trễ để nhận ra nét giận dữ trên mặt anh, Julie chuyển tia nhìn sang bờ vai Zack, xấu hổ vì đã để cơn giận bùng nổ. Julie đã dốc hết sức cho cuộc đấu võ mồm, nhưng sau một lúc sự im lặng đáng ngại bao trùm, cô nói lí nhí .
"Em nghĩ mình không nên nói quá rõ như thế. Em xin lỗi. Giờ tới lượt anh".
"Làm gì?" Anh trả đũa.
"Em tưởng anh sẽ nói em thô lỗ và chua cay ngay lập tức".
"Tốt thôi. Em đúng như thế".
Anh đã ngừng nhảy, Julie hít một hơi thật sâu trước khi nhìn thẳng mặt anh.
"Anh giận phải không?"
"Anh không chắc nữa".
"Anh có ý gì khi nói 'không chắc nữa'?"
"Ý anh là, nếu em quan tâm, anh không còn cảm thấy chắc chắn về bất kì điều gì kể từ chiều nay, và giờ nó còn tệ hơn".
Giọng anh nghe thật lạ lẫm, quá ... mất thăng bằng...một nụ cười bất thường bật ra từ môi Julie. Cô nghi ngờ rằng đã từng có người đàn bà nào, không kể xinh đẹp ra sao, có thể khiến anh cảm thấy giống vậy. Cô không biết nó xảy ra thế nào, nhưng cô thấy tự hào.
"Em nghĩ" cô nói "em thích thế".
Anh không hề cười "Rủi thay, anh thì không".
"Ồ".
"Thật ra anh nghĩ nên có sự rõ ràng cho những gì đang và sẽ diễn ra giữa chúng ta" Trong đầu mình, Zack biết anh đang trở nên vô lý, nhưng năm năm tù đã gây tổn thương và những sự kiện trong ngày cùng chuyến tàu lượn cô mang anh theo trong suốt 24h qua đã tàn phá lý trí, cảm xúc và sự phán xét của anh. "Em có đồng ý không?"
"Em - nghĩ có".
"Tốt, em muốn bắt đầu trước hay là anh?"
Cô nuốt khó nhọc, bị xâu xé bởi sợ hãi và buồn cười "Anh nói trước".
"Một nửa thời gian anh điên cuồng cảm thấy em không có thật... em quá ngây thơ so với tuổi 26...như thể em là cô bé 13 giả làm phụ nữ".
Cô cười nhẹ nhõm vì anh đã không nói gì khác tệ hơn "Còn nửa kia?"
"Em làm anh cảm thấy mình mới 13" Anh có thể nói là cô thích câu đó khi mắt cô lóe sáng rất nhanh, nhưng bất thình lình trong Zack bùng lên cảm giác phải phá hủy những ảo tưởng còn sót lại mà cô hình dung về anh cũng như dự định tối nay của anh. "Bỏ qua những gì em nhận thức được bên suối sáng nay, anh không phải là hiệp sĩ trong bộ giáp sắt. Anh không phải ngôi sao điện ảnh, và anh cách rất xa cậu thiếu niên trong sáng, đầy hoài bão. Cho dù anh có ngây thơ và lý tưởng thế nào khi anh được sinh ra thì anh cũng đã mất chúng sau lần đầu làm tình rồi. Anh không phải là một đứa trẻ, và em cũng không. Chúng ta là người lớn. Cả hai ta đều biết chuyện gì đang diễn ra và những gì sắp tới." Vẻ tươi cười trong mắt cô bị thay thế bằng cái gì đó không hẳn là sợ cũng không hẳn là giận dữ "Em có muốn anh nói rõ thêm, để không có hiểu lầm nào về quan điểm của anh chứ hả?" Anh cố chấp, một vệt đỏ hằn lên má cô. Quặn đau khi biết việc anh muốn lên giường cùng cô đã khiến nụ cười cô tắt ngấm, anh cẩn thận đi vào trọng điểm. "Động cơ của anh không có gì là cao quý, nó người lớn và tự nhiên. Chúng ta không phải mười ba tuổi. Đây không phải một buổi tiệc khiêu vũ trong trường và tâm trí anh không đặt vào việc có được hôn tạm biệt em hay không. Anh muốn em và anh nghĩ em cũng muốn anh. Trước khi đêm nay kết thúc, anh cam đoan với em anh sẽ đưa em vào giường, lột bỏ bộ đồ em đang mặc, làm tình với em kĩ lưỡng và nhàn nhã hết mức có thể. Còn bây giờ, anh muốn nhảy với em để cảm nhận cơ thể em tựa vào anh. Trong khi chúng ta nhảy, anh sẽ suy nghĩ những gì anh sẽ làm cho em, cùng em - khi chúng ta trên giường. Anh đã nói rõ hết chưa? Nếu nó không phù hợp với em, em có thể nói cho anh biết em muốn gì, và chúng ta sẽ làm thế. Sao?" Anh gắt gỏng khi cô vẫn gục đầu im lặng "Em muốn làm gì?"
Julie cắn chặt đôi môi run rẩy, đôi mắt rực sáng nhìn anh tươi cười và mong mỏi.
"Anh có thể giúp em sắp xếp lại phòng chứa đồ ngoài sảnh được không?"
"Có lựa chọn thứ hai không vậy?" anh quá bực bội nên không biết được là cô đang đùa.
"Thật ra" cô nói, nhăn mặt và nhìn chằm chằm vào góc chữ V trên cổ anh "Đó là lựa chọn thứ hai của em".
"Vậy lựa chọn đầu tiên của em là gì? Đừng có giả đò là anh làm em căng thẳng đến nỗi phải dọn tủ quần áo, anh đâu có chĩa súng vào em".
Julie thêm cáu kỉnh và chậm tiêu vào danh sách những điều cô thích ở anh, cô thở dồn dập và muốn kết thúc trò chơi, nhưng cô vẫn không thể nhìn vào anh khi cô nhẹ nhàng nói .
"Anh nói đúng. Anh không thể làm em căng thẳng bằng cách chĩa súng vào em kể từ sau ngày hôm nay, vì em tin chắc là anh sẽ không làm em bị tổn thương. Cách duy nhất làm em căng thẳng là lúc em thức dậy và thấy anh bên lò sưởi".
"Là sao?" Anh gằn giọng.
"Nó khiến em tự hỏi liệu anh có hôn em giống như tối qua. Khi anh tỏ ra rất thích trong một phút, rồi lại phũ phàng từ chối trong một phút kế tiếp".
Zack giữ mặt cô giữa hai bàn tay, cắt ngang lời cô đang nói bằng miệng anh, luồn tay vào tóc cô khi anh hôn. Cô chứng minh là cô hiểu khi trượt tay từ ngực anh ra sau gáy, giữ anh lại gần và hôn trả lại, và anh cảm thấy sự dễ chịu đang đâm chồi cùng niềm vui thích đáng kinh ngạc đến mức không chịu nổi.
Cố chuộc lỗi cho sự thô lỗ trước đó, anh lướt môi khắp mặt cô, quét lên quai hàm, má rồi đến thái dương. Anh lại tìm kiếm môi cô, chà xát anh vào đường viền mềm mại. Anh lần mò đường rãnh giữa môi cô bằng lưỡi anh, tách rời nó ra, khi môi cô hé mở, anh đi sâu vào miệng cô - một thằng đàn ông đói khát đang cố thỏa mãn cơn đói bằng cách dạy cô làm nó mạnh lên. Và người phụ nữ trong tay anh là một học sinh đam mê và sáng dạ.Tan chảy dựa vào anh, cô đẩy miệng mình vào miệng anh, chào đón lưỡi anh và trao cho anh những điều anh thích.
Nhiều phút sau, Zack ép buộc mình ngẩng đầu lên, nhìn sâu vào mắt cô, ghi nhớ cách cô nhìn anh, thẳng thắn, tươi mới và cám dỗ. Cố mỉm cười, anh choàng tay qua gáy cô, chà nhẹ ngón cái lên môi dưới, màu chàm sâu thẳm trong mắt cô kéo họ lại gần nhau lần nữa. Ngón tay anh ngừng di chuyển, anh nhấn mạnh nó để tách môi cô nôn nóng lao vào chiếm giữ. Run rẩy trong vòng tay anh, cô nhón gót gia tăng áp lực lên sự cương cứng của anh, trái tim và ngón tay anh rung động dữ dội sau lưng cô. Anh ghì chặt tấm thân mềm dẻo của cô vào người anh, Tay anh sờ đến mép ngực và lưng cô rồi hướng xuống phần mông, giữ cô gắn chặt vào cơ thể căng cứng của anh. Anh đang mất kiểm soát, anh biết như thế.
Zack tự bảo mình chậm lại, ra lệnh cho bản thân ngừng tay trước khi buộc cô xuống sàn nhà và chúi theo sau, trước khi hành xử như tên tù thèm khát tình dục thay vì người tình hòa nhã mà anh đã hứa trong tràng tố cáo giận dữ trước đó. Ngay lúc này, kí ức về lời hứa đã giúp anh kéo dài màn dạo đầu và lưu tâm đến cơn kích thích tột độ sẽ khiến mọi chuyện kết thúc rất nhanh, một khi nó bắt đầu.
Anh buộc tay mình tránh xa ngực cô, thay vào đó là eo cô, nhưng khó hơn rất nhiều để giữ lưỡi anh ngừng di chuyển khi cô dính chặt vào anh, hồi đáp và cắm chặt móng tay vào lưng anh. Khi anh nhấc miệng xa khỏi cô khoảng 1 inch, Zack không còn chắc là anh hay cô đang rên rỉ khi cô gục đầu vào ngực anh. Mắt nhắm nghiền, anh thở một hơi sâu, choàng tay qua người cô để giữ cô thăng bằng. Nhưng chẳng có ích gì cả, anh phải có được cô, tất cả của cô, ngay bây giờ. Anh nâng cằm cô lên, giữ mặt cô hướng thẳng. Mắt cô nhắm chặt, hàng mi dài phủ bóng trên đôi má màu kem, theo bản năng cô đưa môi về phía anh.
Sự kiềm chế của Zack vỡ tan. Miệng anh chiếm hữu cô một cách tuyệt vọng, thúc em môi cô tách ra, tay anh kéo bung dây buộc áo choàng, ném nó qua một bên, đẩy lớp vải tuột rồi cánh tay cô, cho chúng rơi xuống ngay trước lò sưởi, qua đó anh có thể chiêm ngưỡng làn da mềm mại của cô và chạm vào chúng.
Được bao bọc trong tay anh, Julie cảm thấy anh đang đẩy cô nằm xuống, nhưng cô vẫn chưa thoát khỏi cảm giác dễ chịu vô cùng đó cho đến khi tay và miệng anh rời khỏi cô. Cô mở mắt và thấy anh đang hối hả cởi nút áo, rồi tới quần, nhưng đến lúc anh ngẩng đầu nhìn cô thì Julie mới cảm nhận được nỗi sợ vô hình. Dưới ánh lửa, đôi mắt anh sáng lên hung dữ, chúng lướt khắp người cô, sự đam mê làm mặt anh trở nên cứng rắn và mãnh liệt, bản thân cô tự giác che tay quanh ngực, anh khàn giọng "Đừng".
Cô càng run dữ dội hơn khi nghe giọng nói lạ lẫm đó, khuôn mặt cũng lạ, khi anh kéo tay cô ra và đè lên người cô, cô nhận ra bằng bản năng là khúc dạo đầu đã kết thúc, và anh sẽ đi vào trong cô bất chấp cô có nỗ lực làm chậm anh lại đến đâu đi nữa. "Zack" cô thì thầm, cố để anh nghe thấy mà không làm hỏng mọi chuyện.
"Đợi đã" Câu đó không lọt tai Zack, nhưng sự sợ hãi ẩn chứa bên trong rõ ràng là có âm điệu chói tai, và cô đang đẩy vai anh ra cũng như vặn người thoát khỏi vòng kềm kẹp trong đùi anh đang điên cuồng tăng thêm sự kích thích.
"Zack!".
Zack biết anh đã quá nhanh, gần như bỏ qua phần đầu, và anh nghĩ cô đang phản đối chuyện đó.
"Có vài chuyện em cần nói cho anh biết".
Bằng nỗ lực gần như phá hủy bản thân, anh nhích người sang bên, nhưng đầu anh vẫn vùi vào ngực cô, cô giữ mặt anh trong tay để ngăn anh lại .
"Làm ơn!" Julie nhìn vào ngọn lửa âm ỉ trong mắt anh. Cô xoa ngón tay lên quai hàm căng cứng của anh, mơn trớn nó, và khi anh ngửa đầu hôn vào lòng bàn tay cô, tim cô vỡ ra vì nhẹ nhõm và xúc động "Chúng ta phải nói chuyện trước đã".
"Em nói" anh nói cộc lốc, kéo cô sát vào anh hơn, môi anh hôn lên mép môi và cổ cô, tay anh lần mò hai bầu ngực, "Anh sẽ lắng nghe" anh nói dối, tay anh di chuyển xuống dưới, qua khỏi bụng cô, đến khu vực tam giác xoăn tít. Cô oằn người bên dưới anh, giữ tay anh lại, và vấn đề cô chọn để thảo luận, theo ý kiến cá nhân anh - là chuyện ngớ ngẩn không đúng lúc nhất mà một người phụ nữ trong hoàn cảnh này có thể nói.
"Anh mấy tuổi lúc lần đầu làm tình?"
Anh nhắm mắt, cố nuốt trôi câu trả đũa "Mười hai".
"Anh có muốn biết tuổi em lúc đó hay không?"
"Không" anh cộc cằn, quay lên hôn ngực cô, vì một vài lý do mà chỉ cô biết, cô không muốn có sự đụng chạm quá thân mật. Cả người anh cứng đơ vì đòi hỏi và anh đang chạm vào vùng nhạy cảm mà anh biết chắc phụ nữ sẽ cảm thấy thỏa mãn nhanh nhất và nhiều nhất.
"Với em là 26" Giọng cô rung lên khi anh ngậm chặt núm vú cô.
Máu anh đang chảy qua tai, anh nghe thấy nhưng không dung nạp vào đầu. Vị của cô thật tuyệt, nhưng chạm vào người cô còn tuyệt hơn. Ngực cô không quá lớn hay quá nặng mà xinh xắn và đầy nữ tính, y như cô vậy, và nếu cô chịu tiếp nhận anh như khi họ trong tư thế đứng, anh sẽ cho cô đạt cực khoái ngay bây giờ, trước khi anh vào sâu bên trong, và sau đó anh sẽ làm tình với cô chu đáo. Anh có 5 năm khao khát để tiêu xài tối nay, anh sẽ làm tình với cô cả đêm không cần ngừng nghỉ nếu cô để anh làm và thôi khép chặt hai chân lại, hay là ngưng nói về cô bao nhiêu tuổi... khi cô làm tình... lần đầu tiên.
Julie biết giây phút thông tin đó nạp vào đầu anh, vì anh rời miệng khỏi da cô, người anh sượng trân đến nỗi cô tưởng anh ngừng thở.
"Đây là lần đầu của em" cô run rẩy nói.
Anh gục trán vào ngực cô, nhắm mắt lại và chửi thề.
"Chúa ơi".
Tiếng thì thầm đó là minh chứng rõ ràng cho việc anh không thích thú gì lời thú nhận của cô - lời buộc tội lại càng được gia cố khi anh ngẩng đầu và nhìn cô trừng trừng, mắt anh đảo đi đảo lại để tìm kiếm chút giả dối nào đó. Anh không kinh tởm thì cũng giận dữ, phát hiện đó làm tim Julie chùng xuống. Cô không muốn anh dừng lại, chỉ là muốn anh chậm thôi và đừng đối xử với cô giống như ... một cơ thể đã quen thuộc chuyện đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...