- Được rồi, đừng nói những chuyện mất hứng nữa.
Trương Bảo Tài ở bên cạnh thúc giục nói:
- Đi, chúng ta gọi cả Tô Phi, cùng đi ăn cơm đi.
Bị chuyện của Vương Hướng Đông quấy rối, bữa tiệc có chút nặng nề. Cho dù Tô Phi xuất ra thế võ toàn thân điều hòa không khí trên bàn cơm cũng không thay đổi được mấy.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Lịch Trình Sinh bảo Trương Bảo Tài và Tô Phi đi trước, một mình giữ Triệu Trường Phong ở lại. Trương Bảo Tài tưởng rằng Lịch Trình Sinh nhất định là nhân cơ hội này giải thích với Triệu Trường Phong về chuyện của Vương Hướng Đông, nên hiểu ý cười, kéo Tô Phi cáo từ rời đi trước.
Sau khi thấy Trương Bảo Tài và Tô Phi dã đi xa, lúc này Lịch Trình Sinh mới thần thần bí bí nhìn Triệu Trường Phong nói:
- Trường Phong, nào, chúng ta nói chút chuyện vui vẻ đi. Cậu đoán xem tôi giữa cậu lại vì chuyện gì?
Triệu Trường Phong lắc đầu, Lịch Trình Sinh cho phạm vi quá rộng, hắn thật sự là không đoán được.
- Ha ha.
Thấy bộ dạng Triệu Trường Phong có phần buồn bực Lịch Trình Sinh đắc ý nở nụ cười:
- Tôi gọi ý cho cậu vậy. Chuyện này có liên quan đếnTrình Phó bí thư !
Triệu Trường Phong lập tức phúc đến thì lòng cũng sáng ra, nhớ tới lúc Giang Văn Tĩnh đến phỏng vấn, Lịch Trình Sinh đã nhận được điện thoại. Chuyện vui vẻ chuyện lại liên quan tới TrìnhPhó bí thư . Mẹ tôi ơi! Chắc không là Trình bí thư đã thật sự lên làm Bí thư Huyện ủy chứ?
Trong lòng có suy tính, Triệu Trường Phong không chút lo lắng nâng chén trà lên, thổi thổi vào lá trà di động, nhẹ nhàng uống một ngụm, lúc này mới thản nhiên cười, nói:
- Tin tức của Lịch bí thư rất linh thông. Nhanh như vậy đã biết được!
- Tốt! Trường Phong tiểu tử cậu thật sự không nói! Nói thế nào tôi cũng tính là đại ca của cậu. Không ngờ còn giả vờ trước mặt tôi cậu, thành lòng muốn trêu đùa đại ca sao?
Lịch Trình Sinh giả bộ tức giận.
- Tôi đã nói, không có khả năng cậu không biết!
Triệu Trường Phong cười mà không nói, chỉ để ý uống trà.
Lịch Trình Sinh lại nói:
- Buổi sáng, Lịch bí thư gọi điện thoại tới cho tôi, bảo tôi thay hắn cám ơn cậu. Ban đầu hắn muốn đích thân qua trường trực tiếp gặp mặt cảm ơn cậu. Nhưng bất đắc dĩ vừa mới phù chính thành Bí thư Huyện ủy, trong huyện tích lại nhiều công vụ chờ hắn xử lý. Hắn thật sự là không thể phân thân. Hắn cam đoan với tôi, chỉ cần công tác trong huyện vừa đi vào quỹ đạo, hắn sẽ lập tức đến Trung Châu gặp cậu.
Quả nhiên là thật! Quá kỳ diệu! Triệu Trường Phong kích động thiếu chút nữa thì sặc trà lên tới mũi.
- Khụ, khụ!
Triệu Trường Phong ho khan một trận dữ dội lên.
Lịch Trình Sinh vội vàng qua vỗ lưng cho Triệu Trường Phong, ngay cả rút chiếc khăn tay đưa cho Triệu Trường Phong để hắn lau miệng.
- Trường Phong, không có việc gì chứ?
- Lịch bí thư, em không sao.
Triệu Trường Phong khoát tay.
- Nước trà quá lạnh, không cẩn thận sặc một chút.
- Nhân viên phục vụ, đổi cốc trà nóng!
Lịch Trình Sinh hô lớn một tiếng.
- Lịch bí thư, không cần vỗ nữa, không sao rồi!
Triệu Trường Phong khôi phục lại thái độ bình thường.
- Thầy nói TrìnhBí thư không cần phải qua. Em cũng không hỗ trợ được gì. Công tác trong huyện quan trọng hơn!
Lịch Trình Sinh nhìn Triệu Trường Phong ánh mắt liền có chút cuồng nhiệt:
- Trường Phong, cậu khiêm tốn cái gì? Thật sự không ngờ được cậu có năng lực lớn như vậy. Lúc nào có cơ hội giúp đại ca, để đại ca cũng mượn gió đông phong của cậu!
Triệu Trường Phong hoảng sợ, loại chuyện này có thể được một lần hai lần? Sao có thể làm được tới ba lần bốn lần? Trình Lục Đồng không biết làm thế nào có thể lên Bí thư Huyện ủy, lại hồ đồ một cách hiếm thấy đem phần công lao này đổ lên đầu hắn đã là kỳ tích trong kỳ tích. Chẳng lẽ hắn còn dám nữa cá cược một phen, lo cả chuyện của Lịch Trình Sinh sao?
Vậy Trình Lục Đồng làm thế nào để lên chức Bí thư Huyện ủy? Vì sao hắn lại đổ công lao nào lên đầu Triệu Trường Phong đây? Lại nói tiếp, mọi việc cũng thật sự là mơ hồ. Đúng là ý trời đến lượt vận may của Triệu Trường Phong.
Dựa theo lệ thường của quan trường tỉnh Trung Nguyên, tới gần tết âm lịch, mấy lãnh đạo tỉnh liền muốn xuống mấy thành phố cấp 3 phía dưới đi thị sát một vòng, Gọi một cách mỹ miều là ngày hội mọi người cùng vui mừng dón xuân mới. Phó tỉnh trưởng Triệu Cường đến mấy thành phố cấp 3 đúng lúc thông cảm với tình hình chỗ Trình Lục Đồng ở thành phố N.
Khác với các cán bộ khác, Triệu Cường đặc biệt thích lặng lẽ không một tiếng động ngầm đi trước hiểu biết tình hình, sau đó mới cùng các cán bộ gặp mặt. Triệu Cường vẫn cho rằng, chỉ có xâm nhập vào giữa mọi người mới có thể biết được dân chúng thật sự đang suy nghĩ điều gì, mới có thể thu được đầy đủ các tin tức đến từ tầng dưới cùng trong xã hội.
Trước tết âm lịch lần này, Triệu Cường cũng thị sát đúng là như vậy. Trạm thứ nhất được chọn quả nhiên là huyện F một huyện phía bắc của thành phố N – đồng thời cũng là quê của Lịch Trình Sinh, là nơi Trình Lục Đồng đang làm Phó bí thư.
Triệu Cường vừa đến huyện F, liền nhìn thấy một trận đánh dùng vũ khí với quy mô lớn. Điều khiến Triệu Cường giật mình hơn là, hai bên dùng vũ khí đánh nhau không ngờ đều có nhân viên mặc cảnh vụ tham dự! Điều này thật sự khôngthể nói được gì. Nhân viên cảnh vụ vốn là người duy trì trị an của xã hội, hiện tại không ngờ tham dự vào trận đánh có vũ khí. Chuyện này chẳng phải là coi trời bằng vung sao?
Triệu Cường đứng lẫn trong đám người đứng xem tìm hiểu một chút, lúc này mới biết rõ ràng nguyên cớ bên trong. Hoá ra nguyên nhân gây ra vụ đánh này không phải là đánh lộn nữa.
Hai khách sạn cướp đoạt kinh doanh. Nhưng chuyện phát triển đến cuối cùng, không ngờ biến thành xung đột giữa đội trưởng đội cảnh sát hình sự huyện và Đồn trưởng đồn công an khu vực ngoại thành. Mà sau lưng Đội trưởng đội cảnh sát hình sự và Đồn trưởng đồn công an lại lần lượt là Mao Huyện trưởng và Lưu Bí thư.
Mới đầu Triệu Cường còn không tin, lại hỏi thăm những người khác một chút. Nhưng liên tiếp mấy người đều cùng một cách nói, Triệu Cường không khỏi giận tím mặt. Lúc này hắn quyết định ở lại huyện F, ngầm tìm hiểu những chuyện đó.
Sau khi trải qua một ngày tìm hiểu rõ ràng, Triệu Cường đã có phán đoán bước đầu đối với tình thế huyện F. Sau đó hắn khởi hành đến thành phố N. Sau khi gặp lãnh đạo chủ chốt của thành phố N, Triệu Cường hỏi về tình hình huyện F. Ai ngờ lãnh đạo thành phố N lập tức chia làm hai phái. Một phái cố gắng hết sức đề cử Mao Hữu Tài. Một phái liều mạng tiến cử Lưu Kỳ Thanh. Triệu Cường nghe xong cũng không hề tỏ thái độ gì.
Sau khi trở lại tỉnh, Triệu Cường lại vụng trộm phái mấy người xuống, để bọn họ điều điều tra rõ ràng tình hình của huyện F. Sau khi mấy người trở về tỉnh, Trình Lục Đồng không hề liên quan tới hai phái Mao Hữu Tài, Lưu Kỳ Thanh liền trồi lên mặt nước.
Sau Tết âm lịch, bởi vì mấy lãnh đạo của thành phố N không thống nhất ý kiến, không quyết định được ứng cử viên nào làm Bí thư Huyện ủy huyện F. Cuối cùng nháo vấn đề này tới tỉnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...