Hoán Đổi Linh Hồn Tìm Được Chân Ái


- "Nam Cung Phong, tao giết mày."
Phó Bắc Ảnh nghiến răng gào thét, đanh giọng mắng chửi trong sự bất lực ngay khi chứng kiến Nam Cung Phong đưa tay sờ soạng lên gương mặt đã nóng bừng của Hàn Uyến.
Bốp....
Ngay khi Nam Cung Phong đưa tay định cởi cúc áo trên người của Hàn Uyển liền lập tức nhận ngay cú đánh bất ngờ từ chiếc gậy sắt thẳng trúng vào đầu khiến ông ta chưa kịp ngoái người lại nhìn mà ngả lăn ra đất, chết không nhắm mắt.
- "Bắc Sơ? Sao em lại đến được đây?"
Cạch...
Phó Bắc Sơ không nói không rằng, vội vàng lấy ra chiếc búa từ chiếc túi đen đeo trên người, mạnh tay đập liên tục vào sợi dây xích đang trói chặt người Phó Bắc Ánh với cột.

Một lúc sau, Phó Bắc Ảnh cũng thành công được cứu thoát liền hớt hải chạy đến chỗ Hàn Uyển đang trở nên ngày càng nghiêm trọng.

Viên thuốc mà cô uống phải đang dần phát huy công dụng của nó.
- "Chủ căn nhà hoang này trước đây là bạn của em.

Cậu ấy đã nói cho em biết rằng có một lối đi xuống tầng hầm để hướng ra lối khác.


Em tin, kể cả Nam Cung Phong cũng như mẹ của em vẫn chưa phát hiện ra nơi bí mật đó đâu.

Anh mau chóng bế Hàn Uyển rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt."
Dứt lời, Phó Bắc Sơ vội cởi chiếc áo vest đen trên người mình xuống đưa về phía Phó Bắc Ảnh, cất giọng gấp gáp nói:
- "Em sẽ đóng giả thành anh, tìm đường chạy trốn nhằm thu hút sự chú ý của đám thuộc hạ.

Nhân cơ hội đó, anh hãy men theo lối của hành lang mà đưa Hàn Uyển đi xuống tầng hầm ngay ở trong căn phòng cuối cùng, ở lối đi bên phải."
Phó Bắc Sơ vội nhét vào tay Phó Bắc Ảnh một tờ giấy nhỏ mô phỏng lại từng đường đi bên trong ngôi nhà.
- "Nhưng còn em thì sao? Giả làm anh đánh lạc hướng đám thuộc hạ chắc hẳn sẽ càng thêm nguy hiểm.

Hơn thế nữa, Vãn Lệ Chi đã khăng khăng cho người bắn chết anh trong hôm nay đấy."
Nghe những lời cảnh cáo này, Phó Bắc Sơ không những không sợ mà nở nụ cười thật tươi, cất giọng nhàn nhạt nói:
- "'Anh biết lý do vì sao em biết anh và Hàn Uyển bị bắt đến đây không?"
Phó Bắc Sơ trầm giọng tường thuật mọi chuyện xảy ra vào ngày hôm đó.

Cái hôm mà anh nói với Phó Bắc Ảnh sẽ quyết sẽ đi đến một nơi để giải tỏa tâm trạng.

Anh đã đến khu nghỉ dưỡng cao cấp mà Vãn Lệ Chi thường lui tới cùng với Nam Cung Phong.

Trong một lần tình cờ, anh đã lén nghe được cuộc trò chuyện bí mật giữa hai người họ ở phía ngoài sân vườn là sẽ lên kế hoạch bỏ thuốc Hàn Uyển, sau đó dẫn dụ Phó Bắc Ảnh rơi vào cái bẫy mà cả hai đã đặt sẵn.

Thấy mẹ mình không hề có thiện chí quay đầu, cho nên, Phó Bắc Sơ chỉ còn cách nhẫn nại chờ đợi thời cơ, sau đó thuận lợi trà trộn vào đám thuộc hạ áo đen để tìm đến tận căn phòng này, kịp thời giải cứu cả hai người.
- "Bắc Sơ, làm như vậy chẳng khác nào bắt em làm kẻ thế mạng.

Những chuyện vô lương tâm như vậy, anh không làm được."
Phó Bắc Ảnh lắc đầu từ chối.


Mặc dù giữa anh và Vãn Lệ Chi có mối thù không đội trời chung.

Nhưng ít ra, anh cũng đủ lí trí để nhận ra rằng Phó Bắc Sơ không hề liên can đến.

Chỉ trách anh xui xẻo khi là con của một người có dã tâm ác độc như Vãn Lệ Chi mà thôi.
- "Bắc Ảnh, anh đã quên rằng em đã nói rằng Em yêu Hàn Uyển hay sao? Cho dù anh không đồng ý việc em làm kẻ thế mạng cho mình thì ít ra hãy để em trở thành người hùng trong mắt của cô ấy.

Tình trạng của Hàn Uyển không thể kéo dài thêm được nữa.

Chỉ có anh mới có thể chữa trị cho cô ấy, không một ai cả."
Hai tay Phó Bắc Sơ đặt thẳng lên vai người đối diện mà nghiêm túc nói chậm từng chữ:
- "Cho dù hôm nay em có bị bắn chết thì cũng vô cùng mãn nguyện vì mạng sống của em có thể đổi lấy hai mạng và cả hạnh phúc của anh và Hàn Uyển."
Cộp..Cộp...
Nghe tiếng giày tây ngày một rõ khiến Phó Bắc Sơ lập tức gật nhẹ đầu, ngẩm ra hiệu cho người trước mặt mau chóng ôm lấy Hàn Uyển chạy khỏi.

Liền sau đó, anh bất ngờ xông ra, chạy thật nhanh về phía bên trái.

Về phần Phó Bắc Ảnh, anh lập tức bế người con gái chạy ngược về phía còn lại.


Thoáng chốc, anh đã đi đến căn phòng cuối cùng đúng như những gì mà tờ giấy đã ghi, sau đó nhanh chóng mở mật thất, dẫn lối đi xuống tầng hẩm.
- "Không xong rồi.

Phó Bắc Ảnh chạy trốn.

Mau đuổi theo."
Đùng...Đùng...
Phó Bắc Sơ trong bộ quần áo đã được hoán đổi nhanh chân chạy thật nhanh trước sự nổ súng liên tục từ đám tay sai của Vãn Lệ Chi ở phía sau.

Nghe tiếng súng nổ khiến Vãn Lệ Chi đang ở phía tầng dưới lập tức chạy ra ngoài sân, nhìn theo bóng lưng người đang bị rượt đuổi mà hẳng giọng ra lệnh:
- "Đuổi theo bắn chết Phó Bắc Ảnh.

Bằng bất cứ mọi giá, không được để nó trốn thoát khỏi nơi này."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui