Hoán Đổi Linh Hồn Tìm Được Chân Ái
- "Không thể nào."
Châu lão gia không tin vào những gì mình nghe thấy.
Về phần Châu Kỳ Ngưng, sau khi bình ổn lại tâm lý, cô chậm rãi tiến lại gần phía cha mình, khóe mi lúc này đã rơi xuống những giọt nước mắt đầy thất vọng, đau lòng nói:
- "Từ trước đến nay, con luôn vẫn nghĩ rằng việc cha ép gả con cho Phó Bắc Ảnh là vì muốn cứu vãn JK, duy trì nhà họ Châu.
Con đã từng oán trách cha vì đã không nghĩ đến cảm nhận của con như thế nào khi gả cho một người mà con không hề có tình cảm.
Tuy nhiên, những chuyện này lại không tồi tệ hơn việc mà cha đã làm đối với mẹ con Hàn Uyển.
Nếu nói ra thì Hàn Uyển chính là con của cha, là đứa em gái của Châu Kỳ Ngưng này.
Tại sao cha lại tàn ác đến như vậy? Triệt cả con đường sống duy nhất của dì Thái Hà và em ấy chứ?"
Châu lão gia nhìn người đang không ngừng oán trách mình hiện tại với gương mặt hoàn toàn xa lạ khiến ông có chút không quen mà đau lòng, lên tiếng giải thích:
- "Cha không hề muốn chuyện đó xảy ra một chút nào.
Bản thân cha đã chia tay dứt khoát với Thái Hà ngay sau khi kết hôn với mẹ của con.
Tuy nhiên, cha không ngờ rằng Thái Hà lại mang thai sau đó và muốn cha nhìn nhận đứa bé.
Vì ông ngoại của con khi đó đã đưa ra một yêu cầu rằng cha không được có người phụ nữ nào khác bên ngoài.
Bằng không, tài sản mà ông ấy để lại sẽ sung vào công quỹ."
Nghe đến đây, Hàn Uyển một tay ôm lồng ngực đau nhói của mình mà phá lên cười lớn, cô đanh giọng nói:
- "Tất cả cũng vì chữ tiền khiến ông mất hết lương tâm sao? Uồng công tôi vì nghĩ đến cảm nhận của người khác mà tiếp tục diễn vở kịch làm dâu ở Phó gia."
Nói đến đây, Hàn Uyển bèn ngầng mặt nhìn Phó Bắc Ảnh đang vòng tay ôm chặt lấy người cô, lạnh giọng nói:
- "Bắc Ảnh, chúng ta chia tay đi.
Dù sao thì em cũng chỉ là kẻ thay thế, là người bị chính cha ruột của mình ruồng bỏ.
Em không muốn bị người đời dị nghị là đi cướp chồng của chị gái mình nếu như sau này quay trở về hình hài của trước đây."
Dứt lời, Hàn Uyển mạnh tay đẩy Phó Bắc Ảnh ra khỏi người mình rồi loạng choạng đứng dậy, sau đó chạy thật nhanh ra khỏi cổng Phó gia khiến Phó Bắc Ảnh vô cùng lo lắng mà lập tức đuổi theo cô:
- "Hàn Uyến, em bình tĩnh đã....!Hàn Uyễn."
Ngay sau đó, Châu Kỳ Ngưng cũng hớt hải chạy theo hai người phía trước.
Lúc này, cô thật sự rất lo cho tình trạng của Hàn Uyển trước cú sốc thân thế này.
Hiện tại, chỉ còn mỗi Dương Thái Phân và Châu lão gia đối mặt với nhau.
Ánh mắt tràn ngập sự oán giận của bà trừng thẳng vào người đàn ông đang đứng chết trân tại chỗ mà cất giọng lạnh lùng nói:
- "Châu Giang Thành, ông thấy nghiệp chướng mà mình đã tạo ra chưa? Cả hai đứa con gái đều vô cùng căm hận ông.
Chính ông, đã gây ra vết thương không bao giờ lành trong lòng bọn trẻ."
Dứt lời, Dương Thái Phân xoay người rời khỏi.
Chỉ còn lại Châu lão gia lúc này vẫn chưa ổn định lại cảm xúc.
Một lúc lâu sau, ông mới bật khóc, hai chân ngã khụy xuống đất mà gào thét thật lớn, hối hận nói:
- "Hàn Uyển, cha xin lỗi.
Tất cả đều do tội lỗi năm xưa mà cha đã gây ra, khiến cho con phải sống khổ sở suốt mấy chục năm nay.
Việc hai chị em con bị hoán đổi linh hồn chắc có lẽ là sự trừng phạt mà ông trời dành cho cha.
Kỳ Ngưng, Hàn Uyển, cha thực sự có lỗi với cả hai con."
Phố Nam Xuyên...
Lôi Vũ Uy vui vẻ trên đường trở về nhà, trên tay anh cầm theo phần bánh do đích thân mình làm, đặc biệt dành riêng cho Châu Kỳ Ngưng nhằm muốn cô ăn thử.
- "Kỳ Ngưng, hôm nay anh làm bánh nướng mật ong mà em thích đây này."
Cạch...
Vừa mở cửa ra chẳng thấy ai ở trong nhà khiến nụ cười trên gương mặt của Lôi Vũ Uy lập tức tắt hẳn.
Ngay khi anh quyết định trở ngược ra ngoài tìm cô thì đúng lúc đó, Quan Sỹ Ngạn ở phía nhà gần đó đã hớt hải chạy đến hỏi han:
- "Anh Vũ Uy, vừa mới sáng sớm em đã thấy có người đàn bà lạ mặt đến nhà đưa chị ấy đi rồi.
Đến giờ này mà chị ấy vẫn chưa trở về sao?"
Quan Sỹ Ngạn chưa kịp nói tiếp thì người trước mặt đã lập tức ném phần bánh đang cẩm trên tay xuống đất, không nói không rằng, nhanh chóng lái môtô chạy đi tìm Châu Kỳ Ngưng.
- "Chắc chắn là do Lôi Đằng làm ra rồi.
Tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho ông lần này nếu như Kỳ Ngưng có mệnh hệ gì."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...