Hoàn Châu Y Chi Tiên Ca Ca

Chỉ chớp mắt, Lăng Tông đã 13 tuổi nhưng vẫn chỉ là 1 tiểu hài tử phấn nộn đáng yêu, tính tình cũng không thay đổi.

Hôm nay, lão nhân gọi hắn đến trước mặt, cười đến dị thường nịnh nọt ” Nói, tiểu tông nhi a, ngươi đến giờ mười một năm chưa về nhà a~”

Hắn vừa liếc mắt tỏ vẻ xem thường, ta ngay cả nhà ở đâu còn không biết, ý nghĩ muốn quay về thật mảy may không có.


Cái ánh mắt xem thường kia đã rơi vào  mắt sư phụ, hắn vội ho một tiếng” Có nghĩa là nên trở về nhìn xem?”

Lăng Tông dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá lão sư phụ một phen, như thế nào lại tốt như vậy, nhất định là có âm mưu. Mười một năm qua bị người nào đó gây sức ép đến khó sống —— tuy rằng trong hai năm trở lại đây hắn đã có thể vừa làm mà vẫn ung dung gây sức ép trở về. “Trọng điểm?”

“Khụ” lão sư phụ không được tự nhiên vuốt râu, ” Ngươi cũng có thể xuống núi để du lịch, tiện học hỏi thêm nhiều kiến thức”


Hắn vừa nghe thì nước mắt đã như muốn trào ra” Sư phụ, ngươi không cần ta……Vì cái gì? Tông nhi đều nghe lời ngài cố gắng học tập, vì cái gì không cần ta nữa?” Kì thực đừng nhìn Lăng Tông đã sống qua một đời người trưởng thành, nhưng ở kiếp trước phần lớn thời gian đều tập trung nghiên cứu dược lý, không tiếp xúc với bên ngoài nhiều, nên tâm tính vẫn như một tiểu hài tử.

Xem xét ái đồ( đồ đệ yêu) bình thường mặt lạnh mà bây giờ lại dàn dụa nước mắt, lão sư phụ đau lòng không yên. Hắn nhanh đem tiểu hài tử vào lòng, vỗ vỗ an ủi” Sư phụ không phải không cần ngươi, sư phụ chẳng qua chỉ muốn ngươi trở về quê nhà mà thôi!”

” Sư phụ là đuổi Tông nhi đi phải không?”~~~>_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui