Hoắc Tổng Xin Đừng Manh Động
Hôm sau cả hai người cùng nhau đến nhà hàng bàn công việc với đối tác, Bạch Ngữ Ninh vừa theo chân Hoắc Mạc Niên vừa xếp lại lịch trình trên iPad, đến khi dừng lại cô không kịp thắng mà đâm vào tấm lưng rắn chắc.
" Ui da."
" Xin lỗi Hoắc Tổng."
" Đi vào trong."
" Vâng."
" Ngốc!"
Từ cuối Hoắc Mạc Niên phát ra rất nhỏ nên Bạch Ngữ Ninh chằng hề nghe được, cô theo chân anh vào trong phòng. Ở trong đó đã có người chờ đợi, là Kì Từ Phong, chủ tịch tập đoàn Vạn Niên.
" Xin chào Hoắc Tổng."
" Kì Tổng đã lâu không gặp."
Kì Từ Phong có hơi choáng ngợp với khí chất của anh, mặc dù đã chinh chiến trên thương trường nhiều năm so với anh nhưng vẫn phải e dè trước mặt anh. Ông liếc sang nhìn cô gái đi cùng Hoắc Tổng, cảm thấy cô bé này rất xinh đẹp đi cùng với anh càng nhân đôi giá trị nhan sắc, rất giống một cặp tiên đồng ngọc nữ.
" Còn đây là?"
" Chào Kì Tổng, tôi tên Bạch Ngữ Ninh là thư kí của Hoắc Tổng."
" Thì ra là thư kí, Hoắc Tổng có lợi đấy có một cô thư kí xinh đẹp như vậy haha! Thôi mau ngồi xuống chúng ta cùng bàn công việc."
" Kì Tổng mời ngồi."
" Mời."
Bàn công việc gần hơn một tiếng, sau khi kết thúc cô liền báo cáo lịch trình hôm nay, ngoài bàn công việc ra tối này cả hai đều tham dự một buổi tiệc do khách sạn Đông Hoa tổ chức.
Bởi vì đi gắp Bạch Ngữ Ninh còn chẳng lấy đồ theo đi dự tiệc, cô xin phép sau giờ bàn công việc thì cô sẽ đi lựa đồ, không ngờ Hoắc Mạc Niên giống như bóng cứ lẽo đẽo theo cô đi đến trung tâm thương mại, vừa bước vào cửa hàng đã ra lên cho nhân viên.
" Đem tất cả các mẫu mới nhất ra để cho cô ấy lựa."
" Hoắc.."
Bạch Ngữ Ninh không kịp ú ớ liền bị nhân viên ở đó kéo đi thử đồ, nhìn mấy bộ váy được xếp dài ra đầu cô có chút choáng váng, thay đồ xong chắc cô không còn sức đi dự tiệc mất.
Từ bộ thứ nhất đến bộ thứ hai, Bạch Ngữ Ninh đều nhận được một câu nói của Hoắc Mạc Niên " Không hợp, thay cái khác."
Thay qua gần hơn mười bộ chẳng có bộ nào hợp ý với anh cả.
" Quá sặc sỡ. Thay cái khác."
" Quá hở. Thay cái khác."
" Bộ này đơn giản quá. Thay cái khác."
Đến bộ cuối cùng khi Bạch Ngữ Ninh bước ra đã thành công làm cho Hoắc Mạc Niên đứng hình vài giây và tất cả nhân viên ở đó phải ganh tị với vẻ đẹp này, bộ váy được thiết kế cúp ngực tôn lên vòng một của cô, khẽ rảnh ngực được hiện lên trong tầm mắt anh, da cô vốn đã trắng nhưng khi mặc bộ váy màu đỏ này lên càng tôn lên vẻ đẹp của cô vô cùng quyến rũ.
Càng nhìn càng cảm thấy cổ họng đắng lại, yết hầu chuyển động liên tục, khó chịu ho vài tiếng, trong lòng nghĩ thật muốn giấu cô đi để không cho người khác nhìn thấy.
" Hoắc Tổng."
" Khụ lấy bộ này đi."
" Quả nhiên Hoắc Tổng tinh mắt bộ này rất thích hợp với bạn gái của ngài."
Cả hai nghe từ bạn gái liền đứng hình, chẳng hiểu sao trong lòng Hoắc Mạc Niên lại có chút vui mừng, còn Bạch Ngữ Ninh thì ra sức giải thích mối quan hệ hai người khiến tâm trạng vui lúc nãy đều bay sạch.
Nhân viên đó thấy mình lỡ lời liền xin lỗi hai người rồi đi làm thủ tục thanh toán. Bạch Ngữ Ninh nghĩ nếu anh đã chọn giúp cô rồi thì cô cũng nên đáp trả lại anh nhỉ nên đã quyết định đi lựa đồ cho anh.
Bạch Ngữ Ninh thấy anh rất thích hợp với màu đen, khi mặc áo sơ mi đen lên rất cuốn hút ánh nhìn. Cô lựa thêm vài áo sơ mi cho anh thử, cô cảm thấy lụa đẹp vì người vô cùng đúng nha. Nhìn xem hình người trước mắt có hào quang phát ra thì phải vô cùng chói mắt a.
Hai người thử đồ xong, cô còn tranh giành tính tiền phần váy của mình nhưng Hoắc Mạc Niên rất nhanh tay ra tay trước thanh toán hết tất cả khiến cô trở tay không kịp. Đi dạo thêm vài dòng hai người đều mệt lả trở về phòng của mình nghỉ ngơi lấy sức.
Đang chìm vào giấc ngủ Bạch Ngữ Ninh liền bị tiếng gõ cửa bên ngoài đánh thức, cô khó chịu rời giường đi mở cửa. Cánh cửa vừa hé mở ra đã có ba bốn người xông vào phòng khiến cô ngơ ngác đứng nhìn.
" Xin chào Bạch tiểu thư! chúng tôi là thợ trang điểm làm tóc được Hoắc tổng kêu đến để chuẩn bị giúp cô."
Bạch Ngữ Ninh không kịp trả lời lại đã bị bọn họ kéo ngồi xuống ghế bắt đầu trang điểm, cô nhìn bọn họ không khác gì đang đi đánh trận cả, cơ mặt cũng nghiêm túc tỉ mỉ để không sai sót bước nào. Cô đâu biết bọn họ đã bị Hoắc Mạc Niên làm cho sợ hãi nếu làm cho cô không ưng ý có lẽ bọn họ sẽ không dám bước ra khỏi đây mất.
Đường nét trên gương mặt cô rất đẹp nên chỉ cần tô thêm điển nhấn là xong, chỉ trọn vẹn tầm 2 tiếng thì mọi thứ đã hoàn thành. Khi cô mặc lên bộ váy đỏ kia, bọn họ cảm thán không ngừng khen lấy khen để cô, không phải vì muốn lấy lòng mà là cô thật sự rất xinh đẹp và quyến rũ.
Hoắc Mạc Niên đứng chờ trước cửa phòng không ngừng nhìn đồng hồ, thấy thời gian không còn sớm, anh đưa tay lên tính gõ cửa nào ngờ cánh cửa được mở ra. Nhìn người con gái trước mắt làm anh kinh ngạc một phen, đứng đờ người nhìn chằm chằm vào cô.
" Hoắc Tổng chúng ta mau đi thôi."
" Khụ ừm."
Ba người thợ trang điểm làm tóc nhìn thấy vẻ mặt thất thần của anh không ngừng thầm cười, đến cả Hoắc Tổng nổi tiếng không gần nữ sắc kia còn phải rung động huống hồ là dân thường bọn họ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...