Hoắc Tổng, Mời Tiếp Chiêu!

"Lần sau bảo bọn họ đem tới ít lại đi, lần này cứ như vậy đi đã." Hoắc Lăng Trầm miệng thì thảo luận lần sau bảo bọn họ đưa tới ít lại, nhưng mấy ngày sau đó, Niên Nhã Tuyền phát hiện cửa hàng quần áo đưa quần áo tới, chẳng những không ít đi, mà còn nhiều hơn lúc đầu..

Ngày nào đó một cô giúp việc vặt trẻ tuổi phát hiện Niên Nhã Tuyền ném một cái áo khoác lông cừu lớn vào trong máy giặt, một mặt đau lòng lấy cái áo khoác lông cừu đó từ trong máy giặt ra, nhịn không được nói, "Phu nhân, áo lông mười mấy vạn bỏ vào trong máy giặt, ngài không đau lòng sao?"

Mười.. Mười mấy vạn? Một chiếc áo lông mười mấy vạn?

Niên Nhã Tuyền đứng tại chỗ kinh ngạc nhìn cô hầu gái ôm quần áo đi, gọi điện thoại đưa đến tiệm giặt quần áo..

Hoắc Lăng Trầm thật đúng là tiền nhiều dùng phí mà!

* * *

Mấy ngày sau đó, Niên Nhã Tuyền lại thừa dịp lúc Hoắc Lăng Trầm bận việc, lén đến quán bar hát vài bài.

Trước mắt thì số tiền hiện có của cô cũng coi như miễn cưỡng đủ dùng!

Trốn Hoắc Lăng Trầm một mình đến Thượng Dương, mua xong thứ mình muốn, sau đó thì đi dạo vòng vòng xung quanh. Trong lúc vô tình nhìn thấy một cửa hàng đồ ngủ, con mắt cô liếc tới liếc lui, sau đó đi vào.

Hai mươi phút sau, Niên Nhã Tuyền xách theo một túi xách cầm tay từ trong Thượng Dương đi ra.

Trên đường về, nhận được cuộc gọi của Tống từ, "Chị Tống Từ."


"Nhã Tuyền, tối mai Lam Anh San muốn đi tham gia một buổi tiệc thương nghiệp, cặp đôi của cô ta là ai em biết không? Ai cũng biết đấy."

"Không biết.." Nếu như Lam Anh San không chọc vào Hoắc Lăng Trầm, cho tới bây giờ cô cũng chả thèm quan tâm đến chuyện của Lam Anh San.

Tống Từ rất bất đắc dĩ, "Biết ngay là em vẫn chưa nghe nói mà, cô ta cho người đồn thổi chuyện này ra ngoài lâu rồi đấy, là Lăng Trầm nhà em đấy!"

"Ơ.. Hoắc Lăng Trầm á." Hoắc Lăng Trầm cùng Lam Anh San cùng có mặt tham gia một buổi tiệc thương nghiệp? Nhớ lại Lam Anh San luôn dựa dẫm vào chồng minh đến vậy, trong nội tâm cô liền cảm thấy không thoải mái.

"Đúng vậy đấy, có rất nhiều người đều biết Lam Anh San là bảo bối đặt dưới đáy lòng của tứ thiếu Việt Thành, đặc biệt là Hoắc Lăng Trầm và Lê Cảnh Sâm. Người không biết còn tưởng rằng Lam Anh San sẽ trở thành Hoắc phu nhân hoặc là Lê phu nhân đấy chứ! Chị cũng vừa biết thôi, mấy đứa bạn của chị đều đang bàn tán về chuyện này, bọn họ vừa nhìn thấy Lam Anh San thì lại bắt đầu kính thưa các loại nịnh bợ, chị thật sự nhìn không nổi nữa.. Chị nói em biết nhé, buổi tiệc tối mai không hề tầm thường đâu, mặt ngoài thì hoàn toàn chính xác là tiệc thương nghiệp, nhưng trên thực tế là một trận đọ sức giữa phái nữ với nhau!"

"Đọ sức gì cơ? Có phức tạp đến vậy không?"

"Đương nhiên là lấy bạn tiệc nam ra đọ sức rồi! Người tham gia tiệc tối mai rất nhiều, bọ họ không phú thì cũng quý. Nếu như Hoắc Lăng Trầm dẫn theo Lam Anh San xuất hiện, không cần chờ đến sáng ngày mốt, toàn cái Việt Thành đều sẽ khẳng định Lam Anh San chính là Hoắc phu nhân! Cho nên, chị nói với em nhiều đến vậy, chính là muốn nói với em, em nhất định phải tham gia buổi tiệc tối mai, hơn nữa nhất định phải kè kè bên cạnh Hoắc Lăng Trầm. Nếu như cơ hội lần này em lại ném cho Lam Anh San, Nhã Tuyền, em đồng ý không?"

Đồng ý không? Cô đương nhiên là không đồng ý! Bất kỳ một cô gái nào cũng không bao giờ chấp nhận việc, bên cạnh chồng mình luôn luôn có một cô gái nào khác đứng chực chờ ở đó.

"Nhã Tuyền em đừng nên quá đơn thuần, nói thật cho em biết, Khải Hàng cũng đã nói với chị rồi, em và Lăng Trầm cãi nhau là vì Anh San đúng không? Người như cô ta làm cho mọi người xung quanh đều phải ngột ngạt khó xử! Phục thật sự! Lần này tuyệt đối đừng để cô ta đạt được, hiểu chưa?"

"..."


"Nếu không được thì chủ động công kích, chị tin em nhất định có thể xử đẹp được!"

"..."

"Nếu như Lăng Trầm hỏi em tại sao lại biết, thì em cứ nói với cậu ta là chị nói, không sao cả, bọn chị đều là bạn học nhiều năm, cậu ta sẽ không trở mặt với chị đâu."

Lần nào Niên Nhã Tuyền cũng bị Tống Từ nói đến mù mị đầu óc, lần này cũng như thế, "Chị để em suy nghĩ đã, chị nói nhanh quá, có rất nhiều thứ em chưa tiêu hóa được!"

"Được, em cứ từ từ nghĩ, nghĩ không thông thì cứ gọi điện cho chị!"

".. Vâng. Đúng rồi chị Tống Từ, bây giờ em đúng là vẫn còn một chuyện, hiệu trưởng Lục.. sao lại tốt với em quá vậy?" Chị đừng hiểu lầm, thầy ấy rất yêu chị. Ý em nói không phải là loại đó, em cảm thấy thầy ấy đối xử tốt với em như đàn anh đối với đàn em vậy.. "Còn cả chị Tống Từ nữa, giống như bây giờ, cũng đối xử rất tốt với cô, khiến cô thực sự rất nghi ngờ.

Tống Từ ở điện thoại bên kia cười ra tiếng," Được rồi, em không cần giải thích, chị có thể hiểu mà. Khải Hàng yêu chị đến mức nào, chị còn chưa rõ sao! Anh ấy đối xử tốt với em, chị cũng hiểu tại sao. Nhưng chuyện này vẫn nên do đích thân anh ấy giải thích với em thì tốt hơn! "

".. Em đã hỏi thầy ấy mấy lần rồi, lần nào thầy ấy cũng không nói cho em biết! Như vậy trong lòng em cảm thấy rất mơ hồ, còn không có an toàn nữa. "Niên Toàn Nhã rất phiền muộn.

" Không nói cho em biết, đó là bởi vì chưa đến lúc để nói, anh ấy suy nghĩ rất nhiều chuyện. Dù sao anh ấy cũng không ghét em, cũng không làm gì hại em, có gì mà bất an! Chuyện của Khải Hàng em không cần phải suy nghĩ nhiều, bây giờ điều em cần phải nghĩ chính là buổi tiệc tối mai, biết chưa? "


" Vâng! "

" Được rồi, em bận việc của mình đi, có chuyện gì thì cứ gọi điện cho chị! "

" Vâng, cảm ơn chị Tống Từ. "

" Đừng khách sáo, tạm biệt nhé. "

Buổi tối trở lại biệt thự, Niên Nhã Tuyền bị Hoắc Lăng Trầm trở về trước kéo vào phòng sách học bài, nhìn người đàn nghiêm túc giảng bài cho cô, nhiều lần cô nhịn không hỏi đến chuyện tối mai, nhưng đến cuối cùng cô vẫn nhịn không được.

Một tiếng rưỡi sau, người đàn ông khép cuốn sách lại," Hôm nay chỉ học đến đây thôi, được rồi, em nhìn lén anh cũng nhiều rồi đấy, nói đi, có chuyện gì muốn hỏi anh. "

"... "

Biểu hiện của cô rõ ràng đến vậy sao?

Sau khi do dự một hồi, cô vẫn mở miệng nói," Tối mai có rảnh không? "

" Tối mai phải tham gia một buổi tiệc, có chuyện gì sao? "Hoắc Lăng Trầm ôm cô vào lòng, và ngửi mùi hương trên người cô một cách tham lam.

Đúng thực là.." Cũng không có chuyện gì, hay anh cứ bận chuyện của anh trước đi. "

Cô nói không đầu không đuôi, làm anh nghi ngờ" Em có kế hoạch gì sao? "


" Không có không có, em chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi. "Cô vẫn chưa nghĩ ra được bước tiếp theo nên làm gì.

Nếu cô đã không muốn nói, Hoắc Lăng Trầm cũng không có miễn cưỡng cô, sau một hồi khá lâu mới khàn khàn giọng hỏi," Nó đi chưa? "

Đã năm ngày rồi.

Niên Nhã Tuyền sửng sốt một chút, ngay khi đối diện với gương mặt của anh, cô đỏ mặt từ trên đùi hắn đứng dậy," Sắp rồi. "

Cái tên đàn ông thối ta này, bữa giờ cứ hỏi cô mãi câu này, thật đáng sợ..

Hoắc Lăng Trầm sụp đổ cúi đầu nâng trán," Bà xã, mấy ngày nay em cứ nói với anh câu này. ""Sắp rồi" hai chữ này, chắc cô cũng nói mấy chục lần rồi ấy, nhưng mãi mà nó vẫn chưa đi.

Niên Nhã Tuyền hé miệng cười trộm, nhìn người đàn ông biếc sắc cực khó coi, trong đầu cô xẹt qua một tia sáng, có rồi!

Về đến phòng, Niên Nhã Tuyền nhắn tin Wechat cho Tống Từ: Chị Tống Từ, chị có thể giúp em một chuyện không?"

* * *

Sáng ngày hôm sau có tiết của Hoắc Lăng Trầm, Niên Nhã Tuyền học múa xong, sau đó mau chóng đến trường học, lúc cô vừa đến, vừa vặn nhìn thấy xe của Hoắc Lăng Trầm đi vào trường học.

Có một khắc chiếc xe đó hơi dừng lại một chút, hiển nhiên người trên xe cũng nhìn thấy cô. Bạn học chung quanh rất nhiều, Niên Nhã Tuyền nhìn thấy Trọng Hải Trình từ trên xe đi xuống, cô trực tiếp chạy né ra xa,

Trọng Hải Trình: "..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui