Hoa Trong Mộng - Cả Đời Vì Em


Tại công ty giải trí Thế Hoàn.
Người của công ty thắng đậm, lại còn được giải ảnh hậu phim điện ảnh mới.

Người vui nhất đương nhiên là giám đốc công ty rồi.

Ông ta cho tổ chức tiệc nhỏ dành cho Phượng Nghi xong thì đưa đến những bộ lễ phục đẹp nhất hot nhất hiện nay đưa đến cho Phượng Nghi chọn lấy.
“Anh họ nói hôm nay anh ấy sẽ về đó chị dâu? Có cần anh ấy đi vào thảm đỏ với chị không?”.

Nghị Sở hỏi.

Nhưng thấy mình hỏi thừa rồi.

Đương nhiên là cần rồi, thế là không cần Phượng Nghi trả lời lại, anh ta liền đi làm mọi chuyện.
“Đợi anh đến”.

Phượng Nghi nhìn tin nhắn mà mỉm cười.
Thảm đỏ của phim trường hôm nay có rất nhiều người nổi tiếng, cùng với việc an ninh cũng rất được quan tâm.

Mọi người còn nhìn thấy vị Trần tổng nổi tiếng hôm nay cũng đến cùng vị hôn thê của mình.

Trước đây mọi người điều khinh bỉ xuất thân của Trần Quân, nhưng hiện tại thì điều phải thầm khen vì sự cố gắng vươn lên đó.
Anh ta cũng chưa từng chê trách số phận của mình, cũng không hề xem nhẹ bản thân.

Anh cùng với Minh Hoàng Lễ đứng một gốc để nói chuyện để lại hai cô gái nói cười với nhau.
Kim Hải Đường cũng đưa bạn trai đi đến, bạn trai cô ấy là một vị Luật sư nhỏ, họ quen nhau trong trường đại học.

Hôm nay bạn cô ấy là Phượng Nghi đang rất được yêu thích và nổi tiếng xuất hiện, nên họ đến chúc mừng.

Hiếm khi tụ tập lại với nhau.

Tuyết Thanh nhìn từng người mà hoa cả mắt, trời lạnh như vậy mà có người lại chịu cảnh khoe da thịt.

Không như cô ấy, mặc một chiếc váy trắng, còn có cả lông cừu giữ ấm.

Nhưng cô cũng xem là xinh đẹp, có nhiều người lại không biết đến nên có vài người lâm le đến gần.
“Có thấy anh ta đó không?”.

Lam Ái bật chế độ bảo vệ chị dâu mình chỉ về phía Minh Hoàng Lễ đang đi lại.

“Chồng của cậu ấy đó”.
Tuyết Thanh đứng một bên cười khúc khích người đàn ông thấy vậy thì bỏ đi mất tâm hơi.
....
Sắp đến giờ vào thảm đỏ cũng là giờ công chiếu các giải thưởng khác nhau, mọi người điều đứng chờ để được đi vào.
Nghiêm Trung mới từ quân khu về, nên sau khi thay quần áo xong thì đi đến địa điểm tổ chức tiệc hôm nay.
Sau đó cùng với Phượng Nghi đi vào thảm đỏ.

Các phóng viên đã đứng đợi từ khi nào, khi thấy cô ấy đi lên thì chen nhau mà chụp ảnh.
“Cô Phượng Nghi, đây có phải là bạn trai thần bí của cô hay không”.
“Không phải bạn trai, mà vị hôn phu, tháng sau chúng tôi sẽ kết hôn”.
“Cô kết hôn giữa lúc sự nghiệp đang tiến triển liệu…”.
“Nếu tôi không kết hôn sớm, thì đây là điều tiếc nuối nhất của tôi”.
“Có thông tin cô làm tình nhân cho anh Hạ Quân Anh liệu đây..”.
“Tôi không biết khi mình đi ăn với gia đình mình thì bị nói là tiểu tam? Vậy một ngày nào đó tôi đi ăn cùng với quản lý của mình liệu các người có nói tôi ngoại tình với cậu ta hay không?”.
Nghị Sở đang uống nước thì liền phun ra hết! Này chị dâu, chơi ác quá rồi!!
“Cô nói…”.

Phóng viên cũng khó hiểu.
Nhưng lúc này cả gia đình họ Hạ đi đến.

Cầm hoa chúc mừng Phượng Nghi.

“Giới thiệu với mọi người đây là ba mẹ của tôi, anh trai và chị dâu, còn cả em trai”.

Phượng Nghi thân thiết giới thiệu.

Lúc này hiện trường mới soi nổi.
Hạ Phượng Nghi là một thiên kim thật sự, nhưng lại ẩn mình quá lâu.

Ra mắt mấy năm nay nhưng không ai biết thân phận cả.
Thế là phóng viên thay nhau phỏng vấn người nhà của cô ấy.

Chỉ mong đây là sự lừa dối mà thôi, nhưng đã để họ tiếc rồi, người ta là thiên kim hàng thật giá thật.

Giấu mình chỉ vì muốn học tập thêm mà thôi.

Chứ những sa hoa mà cô ấy có bao lâu nay, không phải ai muốn là có được.
.....
“Hồi hộp quá đi thôi”.

Phượng Nghi than vãn với anh.

“Hay anh đi hỏi cho em nhé”.

“Xì, vậy thì còn gì bất ngờ nữa chứ”.

Cô ấy lại theo dõi việc trao các giải thưởng khác.

Nghiêm Trung nắm lấy bàn tay cô nàng, nhẹ nhàng vuốt ve lấy nó.
“Sau đây chính là giải thưởng mà mọi người mong chờ nhất, Giải đạo diễn xuất sắc nhất”.

Tiếng mc vang lên.

Có rất nhiều người tranh giải này, trong đó có đạo diễn Vũ nhưng mọi người nhìn thấy ông ấy lại khá hờ hững trong việc này.

“Là đạo diễn…Lâm của phim Sơn Lục Lệnh.

Xin chúc mừng”.

Mọi người thay nhau chúc mừng đạo diễn Lâm, đây chính là lần thứ bảy mà ông ta nhận được giải thưởng này, với việc này cũng rất bình thường thôi vì Sơn Lục Lệnh năm nay còn bạo hơn so với phim khác.
Tiếp theo sau đó là giải thưởng nam chính xuất sắc nhất, người này đã tám lần được bầu cử nhưng mãi đến hôm nay mới đoạt giải.
....
Khi đến thời khắc trao giải nữ chính xuất sắc nhất, Phượng Nghi khá hồi hộp.

Vừa mong chờ lại không mong chờ, cô ấy là người mới, được giải thì chứng tỏ mình có năng lực, nhưng nếu không thì Phượng Nghi cũng xem như đây là việc học hỏi thêm mà thôi.
Khi mc lên đọc giải, mọi người dưới khán đài đều mong chờ, lần này có bốn nữ chính tranh giải cùng với Phượng Nghi.
“Giải nữ chính xuất sắc nhất của phim điện ảnh vào năm nay không ai khác là….là…xin chúc mừng ảnh hậu Hạ Phượng Nghi với bộ phim điện ảnh thanh xuân Em là xuân hạ thu đông”.
“Aaaa….Phượng Nghi đó”.

Mọi người điều vỗ tay chúc mừng cô ấy, sau đó Phượng Nghi vẫy tay chào họ rồi đi lên sân khấu nhận giải thưởng.
“Thật ra thì…tôi rất vui vì mình nhận được giải thưởng này, hơn ai khác tôi muốn dành tặng nó cho chồng sắp cưới của mình.

Anh ấy là quân nhân, chúng tôi học chung vào thời cấp ba, khi vào đại học chúng tôi mới xác định quen nhau.

Giờ đây tôi được giải thưởng, hơn ai khác xin cảm ơn đoàn phim Em là xuân hạ thu đông đã cho tôi được cơ hội để hoà mình vào nhân vật, cảm ơn các fan đã hết lòng hâm mộ vì tôi.
Hiện nay anh ấy cũng có mặt ở đây.

Nghiêm Trung hôm nay em cầu hôn anh? Anh có đồng ý lấy em không? Cùng em đi đến cuối đoạn đường này”.
Camera quay đến mặt của Nghiêm Trung, mọi người đều nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của anh.

Sau đó anh đứng lên lấy chiếc nhẫn đã được chuẩn bị sẵn ở trong túi mình.


“Nếu không lấy em, thật có lỗi với cô gái ngày ngày đợi chờ anh.

Nghiêm thiếu phu nhân, rất vui vì được em tỏ tình lẫn cầu hôn.

Anh không nghĩ ai sẽ hạnh phúc hơn anh được nữa.

Cảm ơn em”.
Người con gái đi cùng với anh cả thanh xuân, quãng đời còn lại cũng sẽ như vậy.

Không lấy cô thì anh có thể lấy được ai khác sao.
Không thể nào được.
Mọi người ở khán đài cùng nhau vỗ tay chúc mừng họ, ngay cả ba mẹ Hạ cũng vui không kém.

Hai gia đình đã gặp nhau rất nhiều cũng xem như biết tận gốc gác về nhau.
Bọn trẻ yêu nhau thật lòng nữa, như vậy thì ai nỡ chia cắt được chứ.
“Muốn sao”.

Thấy Phượng Nghi đi xuống ôm Nghiêm Trung, mà Lam Ái khen nức mũi, Trần Quân ngồi bên cạnh thì thầm vào tai cô ấy.
“Hả, em chỉ thấy Phượng Nghi hôm nay rất đẹp á”.
“Em ở trong mắt anh còn đẹp hơn cậu ấy”.
“Anh…”.

Lam Ái đỏ mặt vì được khen.

Cầu hôn xong, thì buổi lễ trao giải cũng kết khúc mọi người chúc mừng Phượng Nghi rất nhiều, Nghiêm Trung đứng một góc nói chuyện với gia đình hai bên.

Mọi việc xem như đã xong, giờ chỉ định ngày cưới nữa mà thôi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận