Hoa Trong Bóng Đêm

Pằng! Pằng! Pằng!

Cả ba phát đạn đều hụt.

Lam Ti như ma như quỷ mà xuất hiện trước mặt bọn họ. Sự linh hoạt nhanh nhẹn này khiến Gia Di cũng phải giật mình. Có thể tránh đạn ở cự li gần từ những xạ thủ có tiếng của Tiêu Gia thì là người như thế nào? Đâu còn là Lam Ti ngốc nghếch gầy gò ốm yếu lúc nhỏ? Không chừng cái hiệu Kim bài của cô cũng không còn là của cô nữa. Lam Ti...cô cũng chẳng là đối thủ với cô ấy.

Lam Ti hành động nhanh lẹ không chút lưu tình hạ thủ với Dương Khả và Nhật Tuyết trước. Thân thủ và hành động của Lam Ti hoàn toàn dễ dàng áp chế hai người. Lực bạo mạnh mẽ trực tiếp đánh hai người bất tỉnh.

Lộ Thiên sốt ruột trở tay đánh trả nhưng không được bao lâu lại bị Lam Ti giáng cho một quyền ngay sườn trái làm cho không đứng dậy nổi. Tiếng rắc rắc báo hiệu rằng anh đã gãy mất vài cái xương sườn rồi...

Tuấn Thần không khỏi nhíu mày. Anh đã quan sát từng động tác chiêu thức của Lam Ti. Ra đòn lúc nào cũng là đòn chí mạng nhưng lực đạo hình như đã thu lại gần hết. Cô ấy là đang nương tay sao?

Anh chủ động đưa Kích Sát cho Gia Di. Hành động này của anh làm cô ngẩn ra, trong lòng rung lên từng nhịp.


" Cẩn thận chú ý bản thân. "

Để lại một câu liền tiếp chiêu với Lam Ti. Sắc mặt bảo bối của anh đại biến làm sao anh không biết được. Gia Di sợ hoặc là anh bị thương hoặc là Lam Ti sẽ bị bất trắc. Hai điều này cô chẳng muốn cái nào xảy ra cả...

Nhưng Lam Ti đã đánh đến chỗ hai người rồi, anh không ra tay thì Gia Di sẽ bị liên lụy. Mục tiêu của cô ấy là anh, không phải Gia Di. Anh tin tưởng Lam Ti sẽ không ra tay với Gia Di nếu như anh tách ra khỏi cô.

Gia Di thất thần nhìn hai người quan trọng nhất trong lòng mình đang đánh nhau. Hỏi cô muốn ai thắng? Cô cũng không biết. Một trong hai người này, ai cũng không được xảy ra chuyện...

" Lam Ti em đừng đánh nữa!!! " Gia Di lớn tiếng hô lên mong sau có thể ngăn cản cuộc đấu này. Cô không muốn chuyện như thế này. Không muốn...

Nếu như...nếu như Gia Di cô còn khả năng, cô sẽ không để hai người họ đánh nhau. Nhưng hiện tại thì không thể, cô không chỉ một mình mà còn có đứa con vừa thành hình trong bụng. Vì con mà cô không thể mạo hiểm can thiệp. Cô đã không còn là một sát thủ có thể liều mạng bất cứ lúc nào như trước nữa. Cô đã...vô dụng rồi. Vô... dụng...

Phía trận đánh của Tuấn Thần là một trận ác liệt giữa hai kẻ chẳng còn là người nữa.

Tuấn Thần mặt lạnh tanh đối kháng với Lam Ti. Anh là kẻ thiên về sức mạnh, mỗi một chiêu thức đều ép đối phương vào đường cùng. Không may trúng phải một đòn của anh thì nhẹ-tàn phế, nặng-mất mạng. Từ khoảnh khắc tiếp một chiêu đầy sát khí của Lam Ti thì anh đã biết không thể nương tay cho cô ấy. Lam Ti hôm nay nhất định muốn mạng anh.

Giết Lam Ti, anh sẽ không làm nhưng cô ấy có bị thương hay không anh không đảm bảo. Gia Di chắc hẳn sẽ hiểu được tình thế này bắt buộc như thế nào...

Về Lam Ti, cô lại thiên về thủ pháp. Từng quyền từng cước bộ linh hoạt nhanh như chớp chẳng hề thua kém Tuấn Thần. Cô tung từng chiêu chí mạng tấn công Tuấn Thần. Hết nhầm vào cổ, lại đánh phía sống lưng, có cơ hội liền tung một cước từ trên đầu anh mà bổ xuống...


Tuấn Thần tung một nắm đấm vào khớp vai Lam Ti đẩy lùi cô một bước. Lực đạo đã giảm một ít tránh làm gãy xương vai nhưng lại không tránh khỏi việc bị anh đánh cho lệch đi khớp nối...

Tuy vậy, Lam Ti vẫn tiếp tục tiến lên tấn công anh. Bị trật khớp nhưng cô cũng chẳng thấy đau, cứ như thể nhiêu đó chỉ là một vết xước nhẹ vậy. Nhưng có vẻ tình hình giống như càng bị thương Lam Ti sẽ càng hăng hái tấn công.

Không biết cô ấy móc đâu ra ba cái dao ăn và ba cái nĩa phóng vào Tuấn Thần. May thay anh phản ứng kịp thời tránh được sáu cây phi tiêu độc lạ của Lam Ti.

Tốc độ của hai người họ lại gia tăng, quyền cước xé gió nghe vun vút. Bầu không khí nồng đậm dã tính và sát khí...

Gia Di thất thần, tay run rẩy nắm lấy Kích Sát buông thỏng. Cảnh tượng trước mắt như tái hiện một viễn cảnh trong quá khứ...

Ngay tại lúc này, lúc mà Gia Di nới lỏng phòng bị nhất, mọi sự tập trung đều dồn về Tuấn Thần và Lam Ti. Sau lưng cô bỗng chốc bị một nòng súng dí vào, Kích Sát trong tay cũng bị đánh bay đi. Tiếp đó là một giọng ồm ồm của đàn ông:

" Mày rơi vào tay tao rồi, thằng nhãi kia sẽ đi đời thôi. "

Gia Di căng người không nhúc nhích, mày chau lại rất nhanh liền giãn ra không để lại một chút dấu tích. Giọng nói bình thản như chẳng có gì, cô nhẹ nhàng mở miệng:


" Tôi đoán không lầm thì ông là công thần phản nghịch của Tiêu Gia...Thạch Đinh. "

Lão hừ lạnh: " Tao nổi tiếng vậy à? Đến mày cũng biết tao nữa sao? "

Cô cười khinh: " Bán đứng anh em Tiêu Gia, âm mưu giết hại Lão Đại...Hừ! Chuyện xấu đồn xa! "

Thạch Đinh dửng dưng lời châm chọc của cô: " Ha ha ha... Chết đến nơi rồi mà vẫn lẻo mép như vậy! Không hỗ danh là con đàn bà của thằng nhãi Tiêu Tuấn Thần. "

" Thạch Đinh, ông quên lời của Laudrup rồi sao? Ông ta căn dặn đem người sống về. "

Một người đàn ông khác cất tiếng. Tuy không đứng gần hắn nhưng Gia Di ngửi thấy rõ một mùi thuốc lá nồng nặc. Ấn tượng mơ hồ trong trí nhớ của cô...hắn chính là Đại Báo đã mất tích từ lâu của bang Khôi Báo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui