Hoa Thiên Cốt Chi Hoa Mãn Lâu Nghênh Sát Thiên Mạch


Tiếng đàn dừng lại.

Đông Phương Úc Khanh sử sốt, vẻ mặt không hiểu nhìn Hoa Mãn Lâu.
“ Đông Phương huynh, xin lỗi, tại ạ hiện tại có chút việc gấp, tại hạ xin đi trước một bước.’’ Hoa Mãn Lâu đứng dậy.
“ Rượu này ta còn chưa có uống xong.’’ Đông Phương Úc Khanh híp mắt, làm cho người ta không thấy được cảm xúc thật sự nơi khóe mắt.
“ Xin lỗi.’’ Hoa Mãn Lâu vẻ mặt áy náy nói tới, hắn nhẹ nhàng nắm chặt tay trái của chính mình.
“ Mà thôi mà thôi, bữa này coi như ngươi thiếu ta.’’ Kỳ thực uống rượu cho tới lúc này, Đông Phương Úc Khanh có thể nói là đã tận hứng rồi, hiện tại để Hoa Mãn Lâu rời đi, lại có thể bán cho hắn một cái nhân tình tội gì không làm.
Tuy rằng mới vừa gặp mặt, thế nhưng khi ngẫm nghĩ tới lần gặp mặt tiếp theo, Đông Phương Úc Khanh vẫn cảm thấy trong lòng hết sức thoải mái.

“ Cảm tạ.’’ Hoa Mãn Lâu cười nói đối với Đông Phương Úc Khanh, tuy rằng việc này không phải việc gì đáng để cảm tạ.
Trong rùng cây cách đó không xa, Hoa Thiên Cốt đang cố gắng học tập ngự kiếm.

Tiên kiếm đại hội nháy mắt sẽ tới, nàng phải gia tăng luyện tập mới được.
Hoa Thiên Cốt cảm thấy có ánh mắt đang dõi theo quan sát mình từ phía sau, nàng bỗng nhiên quay đầu lại.

Chỉ thấy một con người xinh đẹp tuyệt mỹ đang đứng đó, trong mắt quang ba lưu động, như có điều gì đó đang suy tính sâu xa khi thấy nàng.
“ Tỷ tỷ, sao tỷ lại tới đây?” Hoa Thiên Cốt hưng phấn chạy đến bên người Sát Thiên Mạch.

“ Tiểu bất điếm nhi, tỷ tỷ tới thăm muội mọt chút, thương thế của muội đã đỡ hơn chưa?” Nhìn khuôn mặt tươi cười của Hoa Thiên Cốt, sự không hài lòng ban nãy liền tiêu tan ngay lập tức.

Qủa nhiên khi tâm trạng không tốt thì tìm tiểu bất điếm nhi là một lựa chọn vô cùng chính xác.
“ Tỷ tỷ, hình như tỷ có điều gì đó không vui đúng không?” Hoa Thiên Cốt mở đôi mắt to tròn của nàng nhìn Sát Thiên Mạch, tuy rằng khi mất hứng tỷ tỷ vẫn cứ đẹp, thế nhưng nàng càng thích nụ cười của Sát Thiên Mạch khi vui hơn.
“ Hanh.

Tỷ tỷ rất vui vẻ mà.’’ Đôi mắt xinh đẹp của Sát Thiên Mạch khẽ híp lại một chút, người nào đó ở trong đêm uống rượu đánh đàn, bộ dáng vui vẻ như không.

Tại sao lại phải tức giận? Chính hắn mới không có mất hưng đâu! >..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận