Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh


Mấy ngày sau, đoàn phim bên kia thông qua Tề Hinh hẹn ngày thử vai với Bạch Tố Linh.

Hôm đó, Bạch Tố Linh xin Chu đạo diễn cho nghỉ một buổi sáng, đạo diễn liền vui vẻ đồng ý, còn chúc cô may mắn.
Sáng sớm, Bạch Tố Linh một mình bay trở về, được Tề Hinh chờ sẵn ở sân bay đón rồi đưa cô đến địa điểm thử vai.
Đến nơi thấy ở đây chỉ có một người là mình, Bạch Tố Linh mới biết hóa ra vai nữ số ba này trước đó đã được casting rồi, nhưng đạo diễn chưa tìm được ai thật sự phù hợp nên đắn đo mãi, tạm thời trước tìm diễn viên cho nhân vật khác.

Đúng lúc này nghe tin Chu đạo diễn có người muốn đề cử, còn bảo đảm phù hợp với yêu cầu của ông, Thuần đạo diễn mới ôm lòng chờ mong mà đồng ý.
Vừa mới nhìn đến Bạch Tố Linh, hai mắt Thuần đạo diễn cùng với biên kịch đã sáng lên, giống như tìm được trân bảo, nhanh chóng đưa đề mục cho cô diễn thử.
Đợi cô diễn xong, không nói hai lời, Thuần đạo diễn vui mừng bắt tay cô, bảo cô nói Tề Hinh nhanh chóng gặp mặt ký kết hợp đồng, đồng thời báo cô ngày nhập đoàn.
Thử vai xong, Bạch Tố Linh tự bắt taxi ra sân bay để quay lại đoàn phim, còn Tề Hinh ở lại bàn bạc hợp đồng với nhóm người Thuần đạo diễn.

Cũng may hiện tại Bạch Tố Linh chưa nổi, ít bị người nhận ra nên Tề Hinh mới yên tâm để cô đi một mình.
Trở về đoàn phim, Bạch Tố Linh lại bắt tay vào chăm chỉ quay diễn.

Lúc này cô đã dần quen với cơn đau, hoặc là eo cô dần quen với cường độ làm việc, càng ngày cơn đau càng giảm bớt.
Gần hai tuần sau, toàn bộ cảnh quay của Bạch Tố Linh hoàn tất, cô tặng đoàn phim mỗi người một phần quà đóng máy nho nhỏ rồi tạm biệt bọn họ, rời đi.


Bởi vì Bạch Tố Linh phải lập tức gia nhập đoàn phim bên kia, cộng thêm những người khác vẫn còn phải quay, mọi người không tổ chức lễ đóng máy cho cô, Bạch Tố Linh cứ thế lui tổ.
Bạch Tố Linh trở về nhà nghỉ ngơi và dưỡng thương hai ngày.

Mấy tuần qua, Mộ Tử Quân thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm cô vài câu, nhưng tuyệt không nhắc lại chủ đề tối hôm đó, khiến Bạch Tố Linh vừa tức vừa ủy khuất.

Ellie thì lại mù tịt trong chuyện này nên không giúp gì được cô, mối quan hệ giữa hai người liền trở nên có phần ảo diệu.
Hai ngày sau, đoàn phim [Phượng hoàng giáng thế] tổ chức lễ khai máy, Bạch Tố Linh đến tham dự, lúc này cô mới trực tiếp gặp mặt các thành viên khác của đoàn phim.
Sau lễ khai máy, đoàn phim bắt đầu làm việc, nhưng vì là ngày đầu tiên nên Thuần đạo diễn chưa quá khắt khe, để thong thả cho mọi người quen dần.
Chiều hôm đó, Thuần đạo diễn gọi nam chính nữ chính, nam hai nữ hai, nam ba và Bạch Tố Linh lại, bảo bọn họ nhà đầu tư tổ chức tiệc khai máy, nhớ đúng giờ đến dự.
Lúc nghe đến lời này, Bạch Tố Linh chỉ đơn thuần nghĩ, so sánh với Mộ Tử Quân, nhà đầu tư lần này ra tay không hào phóng bằng, chỉ mời mấy người bọn họ.
Đợi đến khi Tề Hinh biết cô tham dự tiệc của nhà đầu tư, dặn dò cô hạn chế uống rượu cùng cẩn trọng, Bạch Tố Linh mới cảm giác được có vấn đề.
"Ellie, trong số những người tham dự tiệc tối nay, có ai chị cần phải chú ý không?"
Ellie tra lọc thông tin một lát rồi trả lời, "Có mỗi Phùng tổng Phùng Thiên thôi.

Tư liệu cho thấy trong giới giải trí này, ông ta là trùm số một số hai, có tiếng nói rất lớn, khi ra tay cũng rất hào phóng.


Chỉ là, ông ta chơi quy tắc ngầm, đã từng tiềm quy tắc rất nhiều người trong giới, mà gần một nửa trong số đó đều là bị ông ta ép buộc.

Có nhiều người vì từ chối ông ta mà bị phong sát, cuối cùng đành phải theo ông ta, hoặc là bị ép rời khỏi giới giải trí."
Bạch Tố Linh không khỏi khẩn trương.
Hóa ra đây là lý do chỉ mời vài người bọn họ a...!Còn không phải là để dễ dàng giở trò sao?
"Ellie, lát em giúp chị nhìn một chút.

Nếu như chị sắp tiếp xúc với thuốc mê hay thuốc kích thích gì đó thì báo cho chị."
"Ký chủ yên tâm, bảo vệ cho sự an toàn của chị là trách nhiệm hàng đầu của bọn em."
Nghe vậy, Bạch Tố Linh thả lỏng đôi chút.
Đợi đến giờ, Bạch Tố Linh thay trang phục trang điểm cẩn thận rồi được Tề Hinh đến đón, chở cô đến nơi tổ chức bữa tiệc.
Ở trên xe, Mộ Tử Quân bỗng gửi tin nhắn đến.
"Nghe nói em đã kết thúc công việc rồi."
Bạch Tố Linh hờn dỗi nghĩ, cô đã kết thúc được hai ngày rồi!
Nhưng tay thì vẫn nhanh chóng trả lời, "Đúng vậy, nhưng giờ tôi đã vào đoàn phim [Phượng hoàng giáng thế] rồi."
"[Phượng hoàng giáng thế]? Do Phùng thị đầu tư? Hôm nay khai máy?" Mộ Tử Quân nhanh chóng nhắn lại.

Bạch Tố Linh ngạc nhiên, không nghĩ đến thông tin này anh cũng biết, "Đúng vậy."
Lúc này, xe vừa vặn đến trước cửa nhà hàng, Tề Hinh quay sang nói với cô, "Em nhớ cẩn thận một chút, nếu gặp được chuyện gì không ổn thì lập tức báo cho chị, cố gắng kéo dài thời gian, chị sẽ lập tức chạy đến."
"Vâng, em biết rồi, chị yên tâm," Bạch Tố Linh biết cô hôm nay còn phải qua xem một nghệ sĩ khác nên cũng thông cảm cho cô, ngoan ngoãn đồng ý.
Bỏ điện thoại vào trong túi, Bạch Tố Linh bước xuống xe, tiến vào trong nhà hàng.
Lúc nhân viên phục vụ đưa cô vào trong phòng riêng, cô giật mình phát hiện mọi người vậy mà đều đã đến đông đủ, ngay cả Phùng tổng cũng đã có mặt.
Bạch Tố Linh lén nhìn đồng hồ, 6:50, mười phút nữa mới đến giờ, sao mọi người lại đến sớm vậy?
Lúc bắt gặp ánh mắt đồng tình của nữ chính và nữ phụ, tâm Bạch Tố Linh không khỏi run nhẹ.
Đợi cô đến gần bàn tiệc, cô mới nhận ra vị trí duy nhất còn trống chính là bên cạnh vị Phùng tổng kia, mà Phùng tổng lúc này cũng nhìn cô với ánh mắt trần trụi, cười ha hả nói, "Bạch tiểu thư, xem ra cô quá không để tôi vào mắt rồi, lại đến trễ những hai mươi phút."
Tâm Bạch Tố Linh lập tức nhảy lên.
Quả nhiên, bọn họ bẫy cô, hoặc nói chính xác hơn, Phùng tổng ra lệnh cho bọn họ bẫy cô.
Bạch Tố Linh cố gắng trấn tĩnh lại, cung kính gập người chín mươi độ nói với Phùng Thiên, "Phùng tổng, ngài nói oan cho tôi rồi.

Sao tôi có thể không để ngài vào mắt chứ? Ai ở trong giới này mà không nghe đến đại danh của ngài? Tôi chỉ vì có chút việc đột xuất nên mới đến trễ thôi, còn mong ngài rộng lượng bỏ qua cho."
Phùng Thiên cười hai tiếng giống như rất vui vẻ với lời của cô, nhưng lời nói ra thì lại không rộng lượng đến vậy, "Bạch tiểu thư chỉ nói suông thôi thì sao tôi có thể tin được.

Không bằng thế này đi, cô tự phạt ba ly, tôi liền bỏ qua cho cô, thế nào?"
Bạch Tố Linh hơi siết tay, nghĩ đến lúc trước mình uống hơn chục ly mới say, nay chỉ ba ly hẳn sẽ không có việc gì, dứt khoát đồng ý, "Phùng tổng đã đưa ra đề nghị tôi sao có thể không theo."
"Haha, tốt tốt, người đâu, rót rượu," Phùng tổng vẫy tay gọi phục vụ, đôi mắt lại mang theo ý tục tĩu nhìn cô, khiến Bạch Tố Linh dâng lên một trận ghê tởm trong lòng.
Bạch Tố Linh cho rằng cô chỉ phải uống ba ly rượu vang đỏ mà thôi, không ngờ khi phục vụ đến lại cầm thêm một chai champagne và một chai vang trắng, cùng với ba ly rượu rỗng và một ly nước rỗng.
Phục vụ lần lượt rót vào ba ly rượu ba loại rượu, một vang đỏ, một vang trắng, một champagne, sau đó cầm ba ly rượu đổ vào trong ly nước, trộn lẫn.

"Bạch tiểu thư, mời," phục vụ cầm ly rượu hỗn hợp kia lên đưa cho cô.
Bạch Tố Linh nhận lấy ly rượu, nhìn hỗn hợp chất lỏng màu đỏ nhạt trong ly, ngón tay không nhịn được siết chặt.
"Không biết Bạch tiểu thư đang chần chờ điều gì?" Phùng Thiên nhếch khóe môi, "Xem ra cô cũng không thành tâm khi nói mấy lời vừa rồi a."
"Bạch tiểu thư, cô mau uống đi, đừng để Phùng tổng đợi," thấy sắc mặt Phùng Thiên không tốt, Thuần đạo diễn vội khuyên nhủ.
Bạch Tố Linh đưa mắt nhìn ông, thấy ông chỉ áy náy nhìn mình, tay vẫn không ngừng làm động tác ra hiệu cho cô uống, tâm Bạch Tố Linh liền chùng xuống.
"Ellie, ly rượu này thật sự không có vấn đề sao?" Bạch Tố Linh hỏi kỹ.
"Không có, ký chủ yên tâm."
Bạch Tố Linh thầm thở phào, ít nhất...!không bị bỏ thuốc.
Biết ở đây sẽ không có ai giúp mình, bản thân lại không đủ quyền lực để chống đối Phùng Thiên, Bạch Tố Linh cắn răng, đem ly rượu hỗn hợp uống xuống.
Rõ ràng từng loại rượu khi uống riêng đều đem lại một vị chua nhẹ kích thích vị giác, nay khi trộn chung lại trở nên nóng bỏng cực kỳ, khiến đầu lưỡi và cổ họng cô giống như bị bốc cháy.
Bạch Tố Linh cố gắng nhịn xuống, uống hết ly rượu, sau đó với lấy ly nước trên bàn vội vàng uống xuống mới giảm bớt được một chút cảm giác nóng cháy đau rát này.
"Hahaha, tốt, quả nhiên là Bạch tiểu thư rất thành tâm nhận lỗi, vậy tôi cũng không làm khó cô nữa.

Cô ngồi xuống đi," Phùng Thiên cười vui vẻ.
Bạch Tố Linh đành bất đắc dĩ ngồi xuống bên cạnh ông ta, cố gắng thu người lại hết mức có thể để tránh đụng chạm với ông ta.
Bữa tiệc còn chưa bắt đầu, cô đã muốn rời đi.
Sự việc phạt rượu trôi qua, cả bàn dần khôi phục bầu không khí lúc trước, ăn uống trò chuyện vui vẻ, chỉ có Bạch Tố Linh là trầm mặc, im lặng ngồi ăn, chỉ khi bị hỏi đến mới mỉm cười trả lời.
Có lẽ do vừa ép được cô uống rượu nên tâm tình thoải mái, Phùng Thiên ngồi rất đàng hoàng nghiêm chỉnh, chỉ là vài phút sau, ông ta bắt đầu nhịn không nổi động tay động chân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui