Hóa Ra Vẫn Luôn Là Anh


Trở về thế giới gốc, Âu Dương Nhã Linh nhớ lại tính phúc của mình cả đời qua, không nhịn được đỏ mặt mắng, “Lưu manh! Đời nào cũng lưu manh!”
Ellie trợn mắt, không chút nể tình đáp trả, “Nhưng em thấy chị rõ ràng rất tận hưởng, cũng rất thích vẻ bá đạo cường thế đó của mục tiêu!”
“Ellie!!!” Âu Dương Nhã Linh xấu hổ hét lên.
Rõ ràng, rõ ràng có một số thứ, không nói ra cũng được mà!!!
Ellie chột dạ đánh trống lảng, “Chúc mừng ký chủ một lần nữa xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ.

Xin mời nhìn bảng tóm tắt kết quả.”
Nhiệm vụ chính: hoàn thành - khen thưởng: mười một điểm sinh lực.
Nhiệm vụ khác: hoàn thành - khen thưởng: năm điểm sinh lực.
Điểm sinh lực: 70/200
Điểm giao dịch: 0
Kho giao dịch: vỏ kiếm Thanh Tuyền.

“Ồ? Lần này lại được thưởng ít hơn lần trước à?” Lần trước cô được thưởng mười hai điểm cho nhiệm vụ chính.
“Vâng, do thế giới này dễ hơn một chút so với thế giới trước,” Ellie giải thích.
Nghĩ đến thế giới trước là mạt thế, cô không chỉ đơn giản là yêu đương mà còn phải sinh tồn, so ra thì đúng là khó hơn thật, bèn không thắc mắc nữa.
“Vậy hai tuần qua có chuyện gì không?”
“Có thì có đấy,” Ellie thao tác trên màn hình ba chiều, “Trịnh Thiếu Hàn thành công vào được phòng chị một lần, có nói vài lời với chị.”
Âu Dương Nhã Linh có chút ngạc nhiên nhướng mày, “Hắn vậy mà vào được? Chị tưởng cha mẹ chị đã sai vệ sĩ đứng canh trước phòng bệnh rồi chứ?”
Ellie tra một chút các cuộc hội thoại cũ, trả lời cô, “Đúng là như vậy.

Nhưng sau khi cha mẹ của bạn cùng phòng của chị bàn bạc với cha mẹ chị xong thì bọn họ đã quyết định chia ca, mỗi nhà phụ trách canh gác nửa ngày.

Trịnh Thiếu Hàn là lợi dụng khoảnh khắc thay ca để lẻn vào.”
Nghe Ellie dùng từ ‘bạn cùng phòng’, không hiểu sao Âu Dương Nhã Linh lại cảm thấy có chút buồn cười.

Đối với chuyện cha mẹ của ‘bạn cùng phòng’ mình có ý kiến với việc cha mẹ cô thuê vệ sĩ, cô cũng không lấy làm lạ lắm.

Có thể thuê phòng VIP ở bệnh viện này thì gia thế sẽ không tệ, huống chi dù là người bình thường cũng sẽ chẳng có ai thích ra vào phòng bệnh của con mình mà còn phải xin phép hay chứng minh thân phận với người khác.
“Vậy hắn ta đã nói gì?”
“Chị muốn nghe toàn bộ hay nghe tóm tắt?” Ellie hỏi lại, nhưng chưa đợi cô trả lời đã nói tiếp, “Em khuyên chị nên nghe tóm tắt.”
Âu Dương Nhã Linh hơi nhướng mày, cười đáp, “Được, vậy chị nghe tóm tắt.”
“Đại khái thì hắn bảo hắn xin lỗi vì những gì hắn đã làm trước đó, nhưng hắn thật sự cảm thấy hối hận và thực tâm muốn quay lại với chị.

Hắn đã từng quyết định dù thế nào cũng sẽ chờ chị tỉnh dậy, từ nay về sau sẽ đối xử tốt với chị hết mực, yêu thương chị cưng chiều chị.


Nhưng cha mẹ chị lại phát hiện ra chuyện này, không những không cho hắn cơ hội giải thích mà còn ra tay đối phó với Trịnh thị.

Hắn không thể bỏ mặc cha mẹ và sự nghiệp, cho nên hắn chỉ có thể buông tay chị.”
"..."
…Cô rất muốn chửi thề, làm sao bây giờ?
Hắn phản bội cô trước, đối tượng còn là bạn thân của cô, vậy mà bây giờ hắn lại nói cứ như người sai là cha mẹ cô vậy.

Hèn gì Ellie khuyên cô không nên nghe lại toàn bộ cuộc hội thoại!!
Âu Dương Nhã Linh hít thở sâu mấy hơi, chẳng mấy chốc đã hạ hỏa, bình thản hỏi Ellie, “Còn gì khác nữa không? Cung Yểu có tới không?”
“Không có,” Ellie lắc đầu, “Ngoài ra thì cũng chỉ có cha mẹ chị nhắc sơ qua là đã bắt đầu giúp chị báo thù.”
Nghe đến đây, Âu Dương Nhã Linh không khỏi trầm ngâm.
Âu Dương thị là một trong những gia tộc xí nghiệp lớn nhất nước, ngang hàng với Âu Dương thị cũng chỉ có vài ba gia tộc khác.

Nếu xếp những gia tộc này ở hạng một, thì Trịnh thị chỉ ở hạng hai.

Âu Dương thị muốn đối phó với Trịnh thị, tuy rằng không phải không thể, nhưng sẽ không thể một sớm một chiều liền xong.


Lúc này cô còn đang hôn mê trên giường bệnh, rất sợ bọn họ vì tức giận muốn nhanh chóng báo thù mà hấp tấp vội vàng.

Chỉ cần đi sai một bước, kết quả cuối cùng sẽ trở thành tổn thương địch một ngàn tổn thương mình tám trăm.
Âu Dương Nhã Linh lại nhớ đến tổng điểm sinh lực hiện tại của mình, 70/200, sáu thế giới, còn thiếu một trăm ba mươi điểm nữa, làm tròn xuống thì coi như cô còn cần hoàn thành thêm mười nhiệm vụ nữa.
Là năm tháng, tương đương nửa năm…
Cha mẹ, nhất định phải bình tĩnh mà chờ con!
*
(Nguồn: Truyện "Thiếu soái! Vợ ngài lại bỏ trốn".

Tìm hình minh họa khó ghê [hoặc do mình không biết cách tìm :.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận