Những mảnh giấy bay lả tả trong không trung, Andre lạnh lùng nhìn Hứa Mộc Tình.
“Tôi thấy tập đoàn Lăng Tiêu mấy người không đủ thành ý cho nên hai hợp đồng này tôi sẽ không ký!”
Nói xong, Andre quay người rời đi.
“Anh Andre!” Hứa Mộc Tình vội vàng đứng dậy.
“Hai công ty chúng ta đều đã dành rất nhiều công sức cho hai bản hợp đồng này”.
“Tại sao anh lại nói làm không đúng!”
Andre cười lạnh.
“Ở đây, tôi muốn làm gì thì làm cái đó!”
Ngông cuồng!
Ngang ngược!
Andre giống như một tên cướp.
Vô lý đùng đùng!
Trợ lý của Andre, Jonh lúc này vội vã chạy ra khỏi văn phòng.
Anh ta đi đến hành lăng, kéo tay Andre lại.
Nhỏ giọng hỏi: “Anh có chuyện gì vậy?”
“Hai dự án này chúng ta đã báo cáo lên trụ sở chính rồi”.
“Nếu như bây giờ phá hỏng nó, nếu trụ sở truy cứu trách nhiệm thì cả hai chúng ta đều sẽ gặp xui xẻo!”
Andre nhìn vào vị trí ở lối vào của phòng tiếp tân.
Cười hung dữ.
“Hai dự án này sẽ không hỏng đâu”.
“Chỉ là, trước khi ký hợp đồng, tôi vẫn còn một việc quan trọng hơn phải làm”.
Nói xong, Andre từ từ giơ năm ngón tay ra.
Sau đó, từ từ nắm chặt lại.
“Tôi muốn nắm giữ người phụ nữ này trong tay”.
“Cô ta sẽ trở thành con gà đẻ trứng vàng của chúng ta!”
John cau mày nói: “Người phụ nữ này rất có năng lực, cô ta sẽ nghe lời chúng ta chứ?”
“He he! Trước đây thì không, nhưng qua tối nay thì khác, sau khi cô ta nếm thử “con chim đại bàng lớn” của tôi!”
“Tôi sẽ huấn luyện cô ta trở thành một con chó con thật ngoan ngoãn!”
“Đến lúc đó, tôi sẽ đưa cô ta ra nước ngoài”.
“Các ông chủ của những gia tộc lớn ở nước ngoài rất thích người phụ nữ Hoa Hạ thanh tú, ngọt ngào, ướt át như thế này”.
“He he he!.
.
”
Buổi tối, ở tòa nhà chi nhánh Thiên Môn của tập đoàn Lăng Tiêu.
Lý Phong cầm một xiên kẹo hồ lô đi về phía văn phòng của Hứa Mộc Tình.
Hứa Hạo Nhiên đi tới từ hành lang bên kia, đối diện với Lý Phong.
Vẻ mặt cậu ta rất khó hiểu.
Nhìn thấy Lý Phong, Hứa Hạo Nhiên vội vàng chạy tới hỏi.
“Anh rể, em có câu này muốn hỏi anh”.
“Em nói đi”.
“Là như này, vừa nãy em mời Diểu Diểu tối nay cùng đi xem phim”.
“Nhưng cô ấy lại hỏi em một câu hỏi rất kỳ lạ”.
“Câu hỏi này, thoạt nghe có vẻ mơ hồ”.
“Nhưng càng về sau, càng nghe càng thấy hoang mang, không biết ý của cô ấy là gì”.
Lý Phong nhìn Hứa Hạo Nhiên, thật ra thì theo Lý Phong, Hứa Hạo Nhiên và Âu Dương Diểu Diểu cũng không phải hợp đôi lắm.
Âu Dương Diểu Diểu là một cô gái có tâm huyết về sự nghiệp rất mạnh.
Cô ấy luôn muốn trở thành người có năng lực vượt trội như Hứa Mộc Tình.
Việc này có liên quan rất lớn đến xuất thân của Âu Dương Diểu Diểu.
Nhưng có một số chuyện, Lý Phong sẽ không nói cho em vợ mình biết.
Dù sao, từ nhỏ cậu ta đã sống trong sự yêu thương bao bọc của bố mẹ và chị gái.
Chỉ khi tự mình trải nghiệm, cậu ta mới hiểu được tình yêu đích thực là gì.
Lý Phong nói: “Vậy em trích nguyên văn lời cô ấy nói cho anh nghe xem nào”.
Hứa Hạo Nhiên nói: “Cô ấy hỏi em, một nam một nữ cùng đến khách sạn thuê phòng để làm gì?”
“Rồi em trả lời như thế nào?”
“Em nói là để để cuộn ga trải giường”.
Lý Phong bật cười.
Cậu em vợ này đầu óc thật đơn thuần.
Ngốc ngếch một cách đáng yêu.
“Em không cần đi tìm cô ấy nữa đâu”.
Lý Phong thản nhiên nói.
“Hả?”
Lý Phong vươn tay vỗ vai Hứa Hạo Nhiên, sau đó mở cửa bước vào phòng làm việc của Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình đang làm việc rất nghiêm túc.
Lý Phong đã rời đi một giờ trước.
Hứa Mộc Tình ngồi đó.
Một tiếng sau quay lại.
Hứa Mộc Tình vẫn ngồi đó.
Vẫn là tư thế ấy.
Nhìn thấy Lý Phong đi vào, cô ngẩng đầu lên khẽ liếc nhìn Lý Phong.
Sau đó lại nhanh chóng cúi đầu xuống, tiếp tục làm việc.
Bởi vì công ty đầu tư Heres bất ngờ hủy ngang hợp đồng.
Việc này đã phá vỡ kế hoạch của Hứa Mộc Tình.
Bây giờ cô đang đau đầu không biết có nên tiếp tục hợp tác với công ty Heres nữa hay không?
Nếu như không tiếp tục hợp tác với bọn họ thì lại phải tìm một công ty đầu tư mới.
Như vậy thì sẽ rất lãng phí thời gian.
Tập đoàn Đương Quy nhất định sẽ tận dụng thời cơ để tấn công.
Kể từ khi tập đoàn Lăng Tiêu tiến vào Thiên Môn thì đã liên tiếp phải chịu những đòn tấn công thương mại.
Những đòn tấn công này đều là những kỹ năng cạnh tranh kinh doanh thông thường.
Vũ Khuynh Mặc không bao giờ sử dụng các thủ đoạn bẩn thỉu.
Điều này khiến Hứa Mộc Tình cảm thấy rất ngưỡng mộ, đồng thời, cảm giác nguy hiểm trong cô càng lúc càng mạnh.
Cô nhất định sẽ đánh bại Vũ Khuynh Mặc.
Cô phải giữ chặt Lý Phong.
Cô phải bảo vệ gia đình này!
Hứa Mộc Tình đang mải mê suy nghĩ.
Chiếc mũi thanh tú chợt khẽ nhúc nhích.
Cô ngửi thấy mùi chua chua ngọt ngọt của kẹo hồ lô.
Sau đó, Lý Phong đưa một xiên kẹo màu sắc rực rỡ, ngọt ngào và thơm ngon cho Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình nuốt ực một ngụm.
Mặc dù rất muốn ăn, nhưng cô lại từ chối.
“Sắp đến bữa ăn rồi, em không ăn vặt nữa đâu”.
“Ồ, em mà không ăn thì anh vứt đi nhé”.
“Này! Này!! Đừng, đừng, em ăn”.
Nhìn Lý Phong làm động tác định ném kẹo ra ngoài cửa sổ.
Hứa Mộc Tình vội vàng giật kẹo từ tay Lý Phong.
Cô dùng chiếc lưỡi linh hoạt của mình liếm nhẹ lên một viên kẹo”.
“Chúng ta tan làm đi, tối nay anh dắt em đi ăn chỗ này ngon lắm”.
Hứa Mộc Tình nhìn Lý Phong nói: “Anh đừng có mỗi lần đến đây là lại giục em tan làm chứ, em vẫn còn bao nhiêu việc phải làm đây này”.
“Bây giờ công ty có một đống việc phải xử lý”.
“Anh nhìn những người ưu tú trong bộ phận kinh doanh, bọn họ đều đang tăng ca, chiến đấu cả ngày lẫn đêm”.
“Là giám đốc, tự ý rời đi thì không được hay lắm, đúng không?”
Lý Phong đưa tay ra, rút viên kẹo mà Hứa Mộc Tình vừa liếm ra khỏi thanh tre, ném vào miệng, nhai tóp tép.
“Em cứ nói mình là giám đốc”.
“Vậy là sớm đã vượt qua phạm vi của những người ưu tú đó, ở cùng đẳng cấp với anh rồi”.
Hứa Mộc Tình chớp chớp đôi mi thanh mảnh, nhìn Lý Phong bằng đôi mắt sâu và đẹp.
“Vậy anh là đẳng cấp gì rồi”.
“Siêu việt”.
“Đáng ghét!”
Cuối cùng, Lý Phong dùng mọi cách từ ép buộc, dụ dỗ để lừa Hứa Mộc Tình ra khỏi văn phòng.
Khi Lý Phong nắm lấy bàn tay mảnh mai và mềm mại của cô, chuẩn bị đi thưởng thức những món ăn ngon.
Âu Dương Diểu Diểu dắt theo Hứa Hạo Nhiên bước nhanh tới.
“Chị Tình, chúng ta vừa nhận được lời mời dự tiệc từ chi nhánh châu Á của công ty đầu tư quốc tế Heres”.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...