Họa Quốc Hoàng Thượng Danh Hiệu Của Bổn Cung Là Tuyệt Sát

Không thể từ chối, không cách nào nói ra được. Nhưng Lãnh Vô Tâm hiểu rõ, nếu không cự tuyệt, chỉ sợ làm cho đại gia phía sau càng thêm khó chịu mà thôi. Bây giờ nhân từ, mới là bi ai tàn nhẫn nhất.
''Cả đời quá dài, hơn nữa ta còn là hoàng hậu Hợp Quốc?’’ Lãnh Vô Tâm ngoan tuyệt hạ quyết tâm, lạnh nhạt đến cực điểm.
''Không phải ngươi chưa bao giờ quan tâm sao?’’ Lạc Hàn Y cũng quật cường, khôngchịu buông tha.Hắn hiểu được nếu bây giờ buông tha, xác định sẽ không còn cơ hội.
Lúc Lãnh Vô Tâm và công tử Vô Thương dây dưa, cả thiên hạ đều biết. Hơn nữa còn có cái tên trượng phu trên danh nghĩa Mộ Dung Dạ. Nhưng là Mộ Dung Dạ không quan trọng, ai cũng biết người hắn yêu là Lãnh U Nguyệt muội muội của Lãnh Vô Tâm, đáng tiếc bản thân Lãnh U Nguyệt tự tìm chết bị chính tay Lãnh Vô Tâm giết. Mộ Dung Dạ nhất định hận Lãnh Vô Tâm đến thấu xương.

Lại thêm nữa, Lãnh Vô Tâm tuyệt đối khinh thường làm kẻ thứ ba. Nàng gả cho Mộ Dung Dạ chắc chắn là có mục đích, cho nên, hắn căn bản không tin tưởng, Lãnh Vô Tâm sẽ quan tâm Mộ Dung Dạ, sẽ quan tâm Hợp Quốc.
''Làm càn!’’ Lãnh Vô Tâm chợt nhíu mày.
''Lời như thế cũng không cần nói, chỉ cần ta còn là hoàng hậu Hợp Quốc một ngày, thì tuyệt đối không bôi nhọ thanh danh Hợp Quốc.’’
Ván bài đang như cũ, hiện tại nàng là Hợp Quốc hoàng hậu, trước mặt nhiều người như vậy tuyệt đối không cho người có dã tâm thừa cơ lấn tới. Huống chi sự việc mắt xám còn chưa giải quyết.

Đôi mắt tím của Lạc Hàn Y lóe lên, ưu thương tràn đầy, phảng phất như vừa động thật sự sẽ tràn ra.
Mọi người thở cũng không dám thở mạnh. Đây tuyệt đối là bí mật----- Lạc Hàn Y thổ lộ với Lãnh Vô Tâm, hơn nữa còn bị từ chối. Chuyện lớn như vậy mà truyền ra, chỉ sợ là chuyện cười cho thiên hạ đến cả mấy tháng sau?
Thiếu nữ lam y chợt nghiêng đầu, quét mắt nhìn Thần Nguyệt đang nằm rạp trên mặt đất: ’’Bổn cung không muốn nhìn thấy Thần Nguyệt lâu nữa. Nếu thông minh, liền tự động biến mất, bằng không đợi đến khi bổn cung ra tay, thì sẽ không đơn giản là biến mất như vậy nữa. Còn ngươi, tốt nhất là cẩn thận. Bổn cung xuống tay, từ trước đến nay đều ngoan tuyệt. Đến lúc đó không cần nói bổn cung sẽ thẳng tay giết ngươi!’’
Dừng một chút: ''Sự tình hôm nay, các ngươi coi như chưa từng thấy, chưa từng nghe qua.’’ Thanh âm lãnh mạc.
Thân hình nằm rạp trên mặt đất run lên, Lãnh Vô Tâm đã xoay người sãi bước rời đi. Trong lúc đó, dường như nghe được loáng thoáng âm thanh tao nhã như an ủi của Nam Cung Vô Thương: ''…Yên tâm….”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận