Họa Quốc Hoàng Thượng Danh Hiệu Của Bổn Cung Là Tuyệt Sát
Thật sự đáng chết! Đáng chết ngàn lần!
Lạnh lùng phất tay áo, nội lực khiến cho kình phong quét trên mặt mọi người chung quanh, cứng rắn, như lưỡi đao. Một số người đứng gần trên thân thể thậm chí còn lưu lại vài vệt máu, hết sức dữ tợn.
Mọi người không ai dám nói, cũng không có dũng khí tỏ ra phẫn nộ. Hiện tại thiếu nữ lam y(áo lam) rất lãnh rất kinh khủng. Tuy rằng ngay từ đầu, Lãnh Vô Tâm cũng rất lạnh, nhưng mà không giống như cái lãnh hiện tại, cái lãnh hiện tại hàm chứa sát ý rõ ràng. Sát ý không phân biệt bất luận kẻ nào.
Sau khi kình phòng quét qua, mọi người còn chưa kịp phản ứng, huyết tiêu đã xuất thủ, tốc độ cực nhanh đánh úp về phía thư sinh. Lúc nãy nàng nhìn rõ ràng là, sâu trong mắt của tên thư sinh kia có chứa nồng đậm khinh thường. Xem nàng là trò cười, phải trả giá đại giới! Thân ảnh quỷ mị, cùng với tốc độ huyết tiêu, bàn tay trắng nõn loạn động, tiếp theo thực sự hạ sát chiêu.
‘’Vô Tâm!’’ Nam Cung Vô Thương ra tay cùng lúc. Ngọc phiến(quạt bằng ngọc) trong tay ngăn một kích trí mạng, nhưng không có cách nào cản được bóng dáng quỷ mị của Lãnh Vô Tâm, điện quang hỏa thạch, thế nhưng cứng nhắc đẩy thư sinh kia ra khỏi phạm vi công kích của Lãnh Vô Tâm, bản thân ngăn trước mặt. Đôi mắt thiếu nữ lam y chợt lóe, cười quỷ mị, chậm rãi nhắm mắt lại. Tuyệt chiêu tàn nhẫn tạm ngưng.
‘’A!’’
‘’ Là Lãnh Vô Tâm!’’
‘’Trời ạ! Lãnh Vô Tâm xuất hiện ở Thần Nguyệt lâu! Lại là minh chủ võ lâm!’’
‘’………’’
Tiếng thét chói tai, âm thanh hưng phấn, tiếng gào sợ hãi. Các loại âm thanh lẫn lộn, Thần Nguyệt lâu luôn luôn an tĩnh lần đầu tiên nổ tung!
Khi huyết tiêu xuất thủ, tất nhiên Nam Cung Vô Thương liền lường được thân phận của Lãnh Vô Tâm sẽ bại lộ. Nhưng mà chưa từng nghĩ đến, Lãnh Vô Tâm cư nhiên coi như không thấy, phảng phất như không liên quan đến nàng.
‘’Nam Cung Vô Thương, ngươi đáng chết!’’ Đây là lần thứ hai Lãnh Vô Tâm lặp lại những lời này, hàn ý thấu xương, đơn giản có thể đóng băng người.
Người khác không biết, nhưng Nam Cung Vô Thương làm sao không biết, lần này, Lãnh Vô Tâm thật sự nỗi giận. Lúc nãy nói đáng chết, có lẽ chỉ là hơi tức giận, nhưng bây giờ nổi trận lôi đình rồi. Hắn từng ở trong sơn cốc bám dính nàng sáu năm. Đối với thủ pháp giết người khi giận dữ của nàng vẫn hiểu được một ít…
Nếu như Lãnh Vô Tâm tức giận ,muốn giết đối phương thì đó là như vậy, nhắm hai mắt lại, khóe miệng cười như hoa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...