Họa Quốc Hoàng Thượng Danh Hiệu Của Bổn Cung Là Tuyệt Sát
Mặc dù Thần Nguyệt là hướng về chỗ ngồi của đám thư sinh nói, nhưng mà đôi mắt sáng như nước mùa thu lại không hề chớp nhìn Nam Cung Vô Thương đang đứng bên cạnh Lãnh Vô Tâm, chợt lóe lên bi thương.
‘’Mỹ nhân như họa, giang sơn như họa, tại hạ cảm thấy, nữ tử mà Lan Tâm công tử từng gặp không nhất định phải tốt đẹp nhất như mọi người suy đoán, cũng giống như nữ tử thần trì. Nhưng mà, ngay lúc ấy, trong lòng công tử nhất định là sự tồn tại tốt đẹp nhất, cho nên, nhanh đến kinh hồn, oai phong như du long (rồng cuốn).’’ Nam Cung Vô Thương vẫn đứng bên cạnh Lãnh Vô Tâm nhàn nhạt tiếp lời.
Đôi mắt Thần Nguyệt sáng lên, cả buổi tối là lần đầu tiên mỉm cười thật sự: ‘’Công tử giải thích luôn làm cho Thần Nguyệt tin phục. Tất cả mọi người đều biết, cả đời Lan Tâm công tử không thành thân, mà ẩn cư tại một ngôi nhà nhỏ trong rừng trúc ở Ung Châu. Nhanh đến kinh hồn, oai phong như du long, tình yêu, mặc dù cuối cùng không thể viên mãn, nhưng cũng làm cho công tử hoài niệm mà không hối tiếc nhỉ?‘’
Thần Nguyệt chưa dứt lời, mọi người ở phía dưới đã thấp giọng hưởng ứng. Có người thật lòng hòa cùng, có người vì Thần Nguyệt là kỳ nhân. Nhưng vô luận là loại nào, ánh mắt bọn họ nhìn Thần Nguyệt so với khi nhìn vũ cơ tên Mị Nhi thì sạch sẽ hơn gần như không có tạp chất.
‘’Ngươi không phải Lan Tâm công tử, làm sao biết Lan Tâm công tử không có ý hối hận?’’
Trong đại sảnh, giọng nói lạnh nhạt của nữ tử đột ngột vang lên, áp chế một phòng kiều diễm. Vốn đang là tiêu điểm của đám đông xung quanh, sắc mặt Thần Nguyệt lập tức tái nhợt, điềm đạm đáng yêu, mang theo một chút lúng túng.
‘’Ngươi không phải Lan Tâm công tử, dựa vào cái gì mà bình luận hắn có hối hận hay không?’’
Thần Nguyệt sắc mặt trắng xanh trắng bệch.
Đây nhất định là chất vấn, cho dù ả có né tránh, cũng không thoát khỏi. Ả thậm chí bắt đầu hoài nghi có phải Lãnh Vô Tâm đến Thần Nguyệt lâu là muốn gây phiền toái hay không? Đương nhiên, khi Lãnh Vô Tâm nói ra lời này, tất cả mọi người ở trong đại sảnh đều cảm thấy nàng là đến để khiêu khích.
Thực ra bọn họ đều hiểu lầm, Lãnh Vô Tâm không có ý khiêu khích gì cả, chẳng qua là cảm thấy trong lời nói của Thần Nguyệt có sơ hở, cho nên mới chế giễu lại. Vì Lãnh Vô Tâm quá ngạo mạn, nên tuyệt đối sẽ không cố tình đi khiêu khích bất kỳ kẻ nào. Nàng là xà, chỉ cần không đụng đến giới hạn của nàng, nàng sẽ không chủ động xuất kích. Nếu đụng đến giới hạn, thì nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Không khí, bắt đầu cứng ngắc, rơi vào cục diện bế tắc… Lãnh Vô Tâm không hề mở miệng, Thần Nguyệt cũng không đáp lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...