Loại tình huống “có cũng được mà không có cũng không sao” này, cho dù mọi người không nguyện ý, thì cũng không thể làm trái ngược tôn chỉ của đại hội võ lâm. Lãnh Vô Tâm ở trong tình cảnh này cũng chỉ làm ra một cái vẻ mặt hoàn mĩ vô khuyết*.
(*) : hoàn mĩ vô khuyết : mọi thứ vẫn tốt không có vấn đề gì
Bọn họ hiện tại không phục, nàng biết.
Bất quá cũng chẳng sao cả, nàng có phương pháp cùng thủ đoạn riêng khiến cho bọn họ trở nên ngoan ngoãn biết vâng lời, hơn nữa còn là sẽ vĩnh viễn ngoan ngoãn vâng lời!
Sau những lời nói xã giao, Lãnh Vô Tâm không có củng mọi người diễn tốt cái phân cảnh chào hỏi dối trá kia tiếp, mượn cớ say rượu trở lại Đào Yểu Quán. Bởi vì tiểu đồng của Lưu Nguyệt học viện trên căn bản cũng đến tiền thính* phục vụ những người trong giang hồ kia
Đào Yểu Quán rất ư là thanh nhàn.
Lãnh Vô Tâm tắt đèn, thiển thiển* nằm trên chiếc giường hẹp, hai mắt nhắm lại giả vờ như ngủ rất say.
(*) : bình thản
Kẻ đó đã sớm theo nàng từ khi bước chân vào tiểu viện, nàng cũng cảm giác được một loại hơi thở xa lạ, là hơi thở của cao thủ, kĩ năng ẩn núp cực kỳ tốt. Tại thế kỉ 21 nàng đã gặp nhiều người hơn vậy, là người nằm trong nhóm sát thủ đối diện cùng ở trong bóng tối, nàng vĩnh viễn sẽ núp ở một nơi không ai biết đến, rồi cho bọn hắn một kích trí mạng.
Lãnh Vô Tâm đang đợi, chờ đợi thời khắc bọn hắn xuất thủ kia.
Vậy mà, hai người núp ở trong bóng tối kia tựa hồ như không có ý định xuất thủ, dường như họ đặc biệt tới để bảo vệ nàng nhưng không muốn cho nàng biết.
Nhận thức được điều này
Lãnh Vô Tâm đại khái cũng biết bọn họ là do một nhóm người phái tới
"Ra đi."
Tiếng ngân gấp khúc, như ẩn như hiện, như không hướng về một ai.
Trong bóng tối, nữ tử không có mở mắt, nhưng vị trí nghiêng người của cô đối diện với vị trí của hai người ẩn nấp kia.
Nếu vừa rồi Lãnh Vô Tâm nổi giận mà xuất thủ, hai người bọn họ tuyệt đối không có khả năng tránh thoát .
"Thuộc hạ tham kiến điện hạ."
Hai người tự nhiên cũng biết được đạo lý này, thật nhanh quỳ xuống, tỏ ý thần phục.
Người có thể sở hữu chân chính đôi mắt màu bụi mâu, tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản, điểm này, đế vương trước đã nói vô cùng rõ ràng. Mà người thiếu nữ này, chính là người sắp trở thành vua của đế quốc to lớn ấy!
Núp ở trong bóng tối, nắm trong tay số phận của toàn bộ thiên hạ, đế vương chân chính!
"Mục đích các ngươi tới đây là gì?"
Lời nói không chút dư thừa, không hỏi vấn đề không cần thiết, nàng hỏi thẳng vào chủ đề chính.
Đầu hai người kia cúi càng thêm thấp, cung kính đến không thể cung kính hơn.
"Điện hạ, ngài sắp tròn mười tám tuổi, theo lệ thương của đế quốc, ba tháng sau, ngài liền phải trở lại hoàng cung, chính thức trở thành đế vương. Đồng dạng, lần này, tông tộc* đã vì ngài mà tuyển ra ám vệ**." Người nói chuyện dừng một chút, tựa hồ như đối với việc mình có thể trở thành Ám Vệ hết sức kiêu ngạo.
(*) : dòng họ
(**) : convert cùng QT dịch là “Ám Ảnh” nhưng mình nghĩ “Ám Vệ” sẽ hợp hơn
Ám vệ?
Lãnh Vô Tâm cau mày, hai người này chính là cái gọi là “ám vệ”?
Nàng năm xưa ở trong sơn cốc đã từng nghe Hàn Phi nhắc qua, trước khi đế vương tròn mười tám, tông tộc sẽ vì đế vương chọn lựa ra hai người giỏi nhất quốc gia. Hai người này một văn một võ, nhưng cũng đồng thời văn võ vẹn toàn, chẳng qua là họ tự chọn một điểm mạnh nhất cho riêng mình thôi. Tròn mười tám tuổi? Thì ra là nàng đã sắp tròn mười tám tuổi rồi sao?
Như vậy, ba tháng, chính là kỳ hạn chót của nàng? Tự do hay trói buộc, chỉ còn ba tháng thôi sau?
Lãnh Vô Tâm nhíu mày đến mức không thể chặt hơn.
"Nói mục đích chính của các ngươi, ta không muốn nghe những thứ nhàm chán này ."
Lãnh Vô Tâm không chần chờ, hỏi.
Theo lệ thường, hiện tại bọn họ không nên xuất hiện ở đây mới đúng. Coi như là vì bảo vệ nàng, thì cũng không cần làm quá đến thế, căn bản là muốn nàng phát hiện.
Nàng cũng không tin cái năng lực khó lường của đế quốc thần bí kia, khi chọn lựa ra hai người lợi hại nhất, lại có thể khinh địch như vậy, bị nàng phát hiện.
Nàng phải nghe mục đích thực sự.
Cũng biết, bọn họ nhất định sẽ nói!
Đế quốc thiết quy, phục tùng đế vương giả sinh, bất phục giả tử*!
(*) : Quy tắc thép phục tùng đế vương, kẻ phục thì sóng, không phục thì chết
Bất kỳ lời nói nào của đế vương đều là mệnh lệnh tuyệt đối, dù cho Lãnh Vô Tâm không có ý định thừa kế đế vị, nhưng ở trong lòng bọn họ, Lãnh Vô Tâm là người sẽ trở thành đế vương! Điều này không thể nghi ngờ!
"Dạ!"
Thật nhanh dập đầu.
Nam tử kiên nghị bên trái thấp giọng nói: "Lần này tới quấy rầy điện hạ, vốn là không hợp quy củ. Nhưng, các đại thần tựa hồ như có chuyện cần bàn với điện hạ, cho nên nhờ chúng tôi tới truyền lời."
Con ngươi Lãnh Vô Tâm chợt đóng băng!
Đôi con ngươi vốn đang nhắm đột nhiên mở ra, phát sáng trong đêm đen, đó rõ là màu xám tro thuần túy. Một màu sắc trầm tịch tựa như dã thú.
"Nói cho bọn hắn biết, lần này ta cho phép bọn hắn, nhưng đó tuyệt đối là lần duy nhất! Nếu lần sau, bọn hắn còn dám truyền lời tới cho Bổn cung, thì bọn hắn cũng không cần tồn tại tại trên thế giới nảy nữa!"
Dừng một chút, trong đôi con ngươi kia là sát khí bén nhọn.
"Đế quốc chỉ cần loại thần tử nghe lời, không cần loại thần tử có mưu toan khống chế người kế vị!" Đôi mắt nàng xoay chuyển: "Còn có hai ngươi nữa, đây cũng chính là lần cuối cùng. Các ngươi trở về tự tiếp nhận trừng phạt đi."
"Thuộc hạ đáng chết!"
Hai hắc y nhân sợ hãi dập đầu, Lãnh Vô Tâm tức giận, bọn họ biết.
Đôi mắt màu ngân hôi xuất hiện, nói rõ chủ nhân của nó đã nổi lên sát ý!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...