Hoa Nguyệt Kiến
Nhảy chân sáo về đến nhà , Nguyệt Kiến đưa ẹ giỏ táo , đúng lúc bố về cô liền nhanh nhảu .
“ Bố ! Bố vừa đi đâu về thế ạ ! Hình như bố có gì đó rất vui phải không ạ .” – Cô bé nhìn vào đôi mắt đã chuyển sang màu đục do tuổi tác đã cao đang ánh lên niềm vui . Nơi đuôi mắt hơi nheo lại vì trên môi ông giờ đây là một nụ cười rạng rỡ .
“ A ! Nguyệt Kiến à ! Hôm nay ta sẽ cho con một bất ngờ lớn .” – Giọng nói hưng phấn của ông càng làm cho trí tò mò của Nguyệt Kiến bắt đầu hoạt động .
“ Bất ngờ gì ạ ? Bố , nói cho con biết đi mà ?” – Giọng nói nũng nịu của cô bé thật dẽ khiến người khác mềm lòng nhưng có vẻ cô bé không gặp may rồi vì niềm vui đã chiến thắng sức sát thương do sự nũng nịu của cô bé gây ra.
“HaHa . Đã là bất ngờ thì không thể cho biết được mà mẹ của con mà biết kiểu gì cũng lại vui quá ngất ra cho coi . Phải từ từ thì mới bật mí được chứ !”.
Nói song Gia Gia dảo bước về phòng nhưng tiếng cười của ông vẫn vang vọng cả ngôi nhà và để lại hai dấu “?” to đùng trên khuôn mặt của hai mẹ con . Ánh nhìn của hai người bắt gặp nhau ra chiều suy nghĩ nhưng sau đó thì tự nhủ mình rằng “ Thôi kệ nó đi . Kiểu gì cũng biết , chờ tí cũng chẳng sao .” Thế là hai người bắt đầu làm công việc của mình
Hôm nay , Nguyệt Kiến bắt đầu một ngày mới của mình bằng công việc đi hái nấm . Nhà của cô chỉ cách khu rừng khoảng một trăm mét nên rất nhanh cô đã đặt chân vào khu rừng . Từng cây nấm màu xanh , đỏ , tím , nâu , có cả loại nấm nhìn rất bắt mắt nhưng ai bảo nhà cô lại làm nghề thuốc làm gì cho nên cô có thể phân biệt được từng loại nấm , nấm nào ăn được , nấm nào là nấm độc rất chuẩn nha !
Lướt nhìn qua hàng nấm dài dằng dặc dưới gốc cây đến cả Nguyệt Kiến cũng ngạc nhiên , quả thật có rất nhiều nấm mà toàn nấm độc không à ! Nấm mà có chất lỏng màu đỏ trên mũ nấm ăn vào cũng hộc máu giống nó luôn . Rồi nấm có màu xanh ô liu hay xanh đen dưới gốc cây ăn vào một miếng nhỏ bằng ngón tay út cũng đủ giết một người trưởng thành a . Còn nấm đỏ chuyên dùng làm bả diệt ruồi thì chức năng của nó cũng nói lên tác hại luôn rồi . Nguyệt Kiến thở dài một tiếng nghĩ .
“ Sao mà khu rừng này nhiều nấm độc vậy chứ ? Ai mà không biết thì đúng là quy tiên hết rồi í .”
Nhưng các hoạt động trên chỉ xảy ra có mấy phút rồi cô bé lại bước đi tìm những cây nấm lành để về ẹ cô nấu món hầm thịt gà . Món này cô rất thích đó . Những cây nấm lần lượt được đưa vào giỏ và đến cây nấm thứ n chưa kịp bỏ vào thì Nguyệt Kiến nghe thấy tiếng lao xao trong lùm cây cách cô hai mét . Bỏ nốt cây nấm thứ n ấy vào , cô từ từ nhẹ bước tới gần bụi cây nhưng không hề biết rằng mình đang cận kề nguy hiểm.
“ Không biết có gì trong ấy nhỉ ? Tò mò quá .”
Đến trước bụi cây , Nguyệt Kiến ngồi xổm xuống đất , dùng hai bàn tay nhỏ của mình rẽ nhẹ bụi cây ra và “ Vút” một vật gì đó lao về phía mặt cô bé . Nguyệt Kiến chỉ kịp “ Á” lên một tiếng và dùng hai tay đỡ lấy khuôn mặt . Tiếp sau đó chỉ nghe tiếng “ Phập” rất lớn rôì mọi thứ lại rơi về trạng thái im lặng vốn dĩ của khu rừng .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...