- Giá như em và anh cứ được mãi như thế này ….. tựa nhẹ vào ngực tôi em nói
- Uh
- Anh hứa đi…. Em rồi quay người lại nhìn thẳng vào mắt tôi.
Đưa một nâng cằm em lên, tôi nhẹ nhàng nói :
- Thế em muốn anh hứa gì nào ?
- Anh hứa sẽ không bao giờ rời xa em nhé !
- Thì lát nữa em về nhà thì anh chả xa em là gì….. tôi trêu em
- Nào, em không đùa mà…….
- Uh, anh hứa…. mà anh đưa em về nhé , không mẹ em lại mắng đấy
Còn lại một mình trong phòng, tôi lại kéo mình vào những dòng suy nghĩ, sự thật thì trong cả buổi tối hôm nay, tôi vui vì cái gì…. Vì tôi làm cho ny mình cảm thấy hạnh phúc hay là vì tôi thấy vui sướng khi em MA đã đưa ra quyết định sai lầm. Có lẽ cái suy nghĩ thứ 2 có phần nổi hơn, tôi biết rằng tất cả những hành động mình đã làm cho em Lan trong những ngày làm ny em hầu hết là do bộc phát, chứ không xuất phát từ chính tình cảm đích thực của tôi, và tôi chấp nhận làm ny cho đến bây giờ cũng chỉ vì muốn khẳng định mình, để một khi nào đó tôi và em Lan đi qua trước mặt em MA tôi có thể tự tin quay mặt sang nhìn em mà cười với ngụ ý “ không có em thì anh vẫn có người con gái khác , thậm chí là hơn em “. Nói trắng ra nếu em Lan không có nhan sắc hơn em MA ,thì dễ gì tôi chấp nhận làm ny em, tôi làm mọi thứ theo cảm tính và cũng chỉ vì mục đích cá nhân, đâu cần biết người khác như thế nào và những người có liên quan sẽ ra sao .
Khi nghĩ lại toàn bộ những gì đã và đang làm ,tôi chợt cảm thấy rùng mình, từ bao giờ mà tôi trở nên xấu xa như vậy, có nhất thiết phải vì chuyện thất bại trong việc cưa cẩm một đứa con gái mà tự biến mình thành con người như vậy không. Những cái tôi đang làm có thực sự giúp tôi vui vẻ ? Tính ích kỉ và nhỏ nhen đang xâm chiếm con người tôi ư ?. Có lẽ đây là điểm dừng rồi, quay lại bây giờ cũng chưa muộn, tôi cũng không muốn vì một việc như thế này mà tôi trở nên xấu xa trong mắt bạn bè và người thân, dù sao cũng chả hay ho gì, bây giờ tôi đã có em Lan rồi mà, sao không cố gắng giữ lấy em, mà chỉ coi em là công cụ phục vụ cho những ý tưởng có thể nói là trẻ trâu vô cùng. Dù biết là khó khắn nhưng hi vọng thời gian sẽ ủng hộ tôi,tôi sẽ cố gắng để những gì em Lan đã đang và sẽ làm cho tôi, sự tin tưởng của em trở nên phí phạm , vô ích……
1 tháng sau, tôi cố gắng làm theo những gì mà mình cho là đúng, tôi quan tâm để ý đến em hơn,và qua đó tôi cũng cảm thấy tình cảm mà mình dành cho em cũng đang chuyển biến theo hướng tích cực, tôi đã bắt đầu yêu em lúc nào mà chính tôi cũng không hay .
Một buổi tối thứ 7 ,tôi bị kéo ra khỏi chiếc máy tính bởi một cuộc điện thoại, số lạ à, suy nghĩ mất mấy giây, cố nhớ xem 3 số cuối là của ai mà không nhận ra, chép miệng một cái tôi liền bắt máy.
- Alo
- Alo , T phải không cháu ….. đầu bên kia là giọng một người phụ nữ, có lẽ còn trẻ
- Dạ phải rồi ạ, cho cháu hỏi là ai đấy ạ….. tôi bắt đầu có linh cảm không lành, không biết có phải phụ huynh của đồng chí nào ở lớp không, nếu phải chắc là hỏi chuyện học thêm thôi.
- Cô là N , mẹ của Lan, cháu có rảnh không, nói chuyện với cô một lát….
- Dạ , vâng, bây giờ cháu cũng đang rảnh…. tôi thầm nghĩ kiểu này chắc chết rồi
- Gia đình cháu khỏe chứ, mà học lớp 12 có mệt không cháu ?... cô hỏi tôi
- Dạ, bố mẹ cháu vẫn khỏe. À còn bọn cháu lên lớp 12 thì mới đầu cảm giác đi học nhiều hơn chút thôi, sau cũng quen ngay cô ạ
- Uh,thế cố gắng học tốt nhé. Vì công việc nên cô cũng hay đi làm về muộn, giờ mới rảnh chút thời gian gọi điện cho cháu.
- Vâng…. Tôi không biết nói gì hơn
- Cô cũng biết chuyện giữa Lan với cháu rồi…. cô bắt đầu đề cập
- Vâng….tôi tự nhủ kiểu này chắc bị cấm rồi, dù sao bọn tôi cũng chỉ là 2 đứa học sinh cấp 3, mà tâm lí phụ huynh thì thường không muốn cho con cái họ yêu đương quá sớm.
- Lan nó tâm sự với cô được một thời gian rồi, nó cũng quý cháu lắm, cô nhờ cháu một việc được không ?.... giọng cô bắt đầu chậm lại
- Vâng, cô cứ nói đi ạ
- Cô thấy Lan và cháu cũng quý nhau lắm, cô biết là nó cũng thiệt thòi vì cô chú bận quá, không có nhiều thời gian quan tâm đến đến em nó, nó lại chuyển về đây chưa lâu nên không có nhiều bạn bè lắm………Ngừng lại một chút lấy hơi cô nói tiếp
- Nhưng dạo gần đây cô thấy nó vui vẻ và hoạt bát hơn hẳn, cháu có thể giúp cô để ý đến nó 1 chút được không ?
- Dạ, được ạ
- Uh, 2 đứa nhớ đừng có sao nhãng học tập nữa đấy, nghe Lan kể về cháu thì cô cũng thấy yên tâm rồi. Thế cháu có việc gì thì làm đi nhé ,cô chỉ dặn một chút vậy thôi, chúc cháu học tốt nhé …..
- Vâng, cháu cảm ơn cô, cháu chào cô…….
Đến khi nghe xong cuộc điện thoại tay tôi vẫn cảm thấy hơi run run, dù sao thì cái tình huống xấu nhất cũng không xảy ra, không những không bị ngăn cấm mà tình cảm giữa tôi và em còn được mẹ em cho hợp pháp hóa @@. Cũng từ đây tôi cảm thấy một trách nhiệm đè nặng lên vai mình, tôi phải làm sao cho xứng đáng với sự tin tưởng nơi em và cô N ( mẹ của em ). Nhưng vẫn còn một câu hỏi trong đầu khiến tôi băn khoăn là không hiểu sao em lại kể với mẹ về những chuyện giữa em và tôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...