Hoa Miên Liễu Túc
Mấy tháng trôi qua, Tương Huyên sinh một nữ hài, phó thác cho ta. Sau đó nàng tự sát, đuổi theo Hồng Ngạn Trúc.
Ta không rõ nàng có hạnh phúc hay không, ta chỉ biết ta vô pháp ngăn cản.
Nữ hài tất nhiên gọi Liễu Ngưng Yên. Ta định cũng như tiền thế, toàn tâm chăm sóc nó, nhưng bị người nào đó phá hư – Hoa Vị Miên vẫn bảo cái gì ta đã phân cho nó hai mươi mấy năm, ngày tháng còn lại phải dành cho hắn. Vì vậy đem Tiểu Yên giao cho nhũ mẫu, ném Độc Môn cho Tứ Nhi, mang ta ra ngoài ngao du tứ hải.
Tuy nhiên ta luôn cảm thấy, hứng thú của hắn dường như không ở ban ngày, mà vào ban đêm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...