Hoa Mẫu Đơn
Cô kéo cửa phòng tắm, hít một hơi thật sâu sau đó bước ra đứng trước mặt anh.
Anh nhìn thấy cô, lòng nổi lên lửa dục, chết tiệt, lại quyến rũ anh, áo ngủ cô mặc hình như là mới mua, nhìn thấy được cơ thể bên trong trừ những vùng kín. Anh thở gấp sau đó kéo cô lại.
- Ở đâu ra cái áo ngủ này?
Anh khàn khàn giọng nói với cô. Cô mỉm cười dụ tình đáp.
- Lúc nảy mẹ mua cho em rất nhiều áo ngủ thế này. Còn nói là anh sẽ rất thích...
- Chết tiệt!
Anh gầm lên một cái, đem cô đặt dưới thân không ngừng triền miên. Mà cô ở bên dưới thì cầm lòng, nơi đó lúc đầu thì hơi đau, nhưng bây giờ lại đau hơn nữa.
Sau khi anh ăn no thì nằm sang một bên, vươn tay lấy cái áo ngủ đã cởi ra của cô xem, quả thật không tệ, hay là sau này bắt cô mặt thế này khi ở trong phòng cùng anh?
- Nói em nghe, anh buồn phiền chuyện gì?
Cô đặt tay lên lồng ngực anh cảm nhận nhịp tim đang đập. Khẽ mỉm cười, anh hôn lên tóc cô.
- Chỉ là một chuyện nhỏ. Tại sao em lại quan tâm như vậy?
- Anh không vui thì em cũng không vui, chúng ta đã là vợ chồng rồi, quan tâm nhau là lẽ thường tình...
- Sau khi tốt nghiệp sẽ vào Lâm thị, thời gian bên em không được nhiều...
- Anh nói em mới nhớ. Sau khi anh tốt nghiệp, em sẽ xin vào Lâm thị làm ở bộ phận thiết kế...
- Làm thư ký riêng cho anh?
- Anh trả công em thế nào?
- Tiểu nhân không có gì báo đáp, chỉ biết dâng tấm thân này cho bà xã đại nhân.
Cô phì cười ôm chặt anh, người này lúc nào cũng đáng yêu như vậy cả.
- Làm thư ký riêng cũng được. Nhưng không được để mọi người biết mối quan hệ giữa em và anh.
- Tại sao lại như vậy?
- Công tư phân minh, nếu em vừa vào đã làm thư ký riêng của chủ tịch mọi người sẽ nghĩ anh thiên vị em...
- Em không biết đó thôi. Lúc trước khi cha vừa đảm nhận Lâm thị, cha lập tức bắt mẹ đến làm thư ký riêng, mà mẹ không làm gì cả, chỉ ngoan ngoãn ngồi trên sofa đọc sách lên mạng...
- Em muốn ở cùng anh. Nên sẽ đến công ty làm việc cùng anh. Được không?
- Tốt nhất em không được làm việc nặng nhọc. Chỉ được làm theo yêu cầu của anh.
- Em biết rồi.
Anh chỉ tay vào mặt mình, cô hiểu ý hôn anh một cái thật kiêu.
- Anh đưa em đi chơi.
- Hôm khác đi. Hôm nay em rất mệt.
- Anh xin lỗi. Là lỗi của anh, anh không nên quá mạnh bạo.
Cô mỉm cười vùi đầu vào ngực anh như chú mèo nhỏ, một lát sau cô ngủ say, anh vỗ nhẹ lưng cô sau đó cũng ngủ. Sau này đến Lâm thị, không biết bao lâu mới được ôm cô thế này...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...