Hoa Lệ Giai Nhân Khuynh Thành

"Nương tử, nếu nàng không cho ta biết tên, ta sẽ gọi nương tử mãi luôn. Nương tử Nương tử Nương tử Nương tử"

"Tử Hà! Ta. Là. Tử. Hà. "-Nàng nhìn hắn gằn từng chữ một. Thực sự đây là lần đầu nàng có cảm giác muốn giết người nhưng lại không thể.

"Tử Hà sao? Tên lạnh như vậy mà cũng đặt. Phải như là Bạch Liên, Hồng Hạnh hay Oải Nhi chứ, vừa dịu dàng lại đẹp. Nương tử, nàng nên đổi tên đi. "-Hắn lắc đầu chê bai.

"Nếu muốn mấy tên đó, lập tức cút đến kỷ lâu mà tìm.Còn nữa, nếu ngươi còn gọi một tiếng nương tử, ta lập tức thiến ngươi."-Nàng tức giận nắm chặt chum trà trong tay.

"Ấy ấy, từ từ, đừng manh động nương... Tử Hà. Nếu nàng mà thiến đi thì làm sao giúp nàng sinh hài tử, đúng không? "-Nguyệt Tú nói xong còn đưa ánh mắt 'Đó là điều đương nhiên nhìn nàng'.

"Rắc! "-Lập tức chum trà trong tay Tử Băng vỡ vụn. Lúc nàng chuẩn bị xuất kiếm ra tay, thì một giọng nói nam nhân vừa quen vừa lạ vang lên sau lưng.

"Nguyệt Tú, đệ làm gì ở đây."-Nguyệt Tinh lúc nãy vẫn còn đang ngồi trong tiền trạch. Liền thấy tên thuộc hạ mình bảo đi theo Nguyệt Tú quay về, giọng ấp a ấp úng.

"À... Ừm... Sơn chủ... Ừm"

"Chuyện gì?"


"Sơn Chủ, nhị công tử đuổi nô tài về."-Ngay tức khắc, tên thuộc hạ vừa dứt lời liền không thấy bóng dáng Nguyệt Tú đâu.

-------------

"Ca,sao huynh lại đến đây thế."- Nguyệt Tú cầm chum trà uống, miệng cười cười nói.

"Đệ còn dám nói, đã tự ý ra ngoài thì thôi đi, còn đuổi cả Tiểu Thái về nữa. Nếu như bất thình lình kẻ địch xuất hiện thì như thế nào, ta biết phải nói với song thân thế nào? "

"Chỉ là ra ngoài một chút thôi mà, đâu đến nỗi như vậy chứ. Ca, đệ ra ngoài cũng là có việc trọng đại."-Ánh mắt cười cười, bỗng nhìn qua nàng. Nguyệt Tinh cũng nhìn theo. Nàng bị hai đạo ánh mắt lạ soi mói cũng xem như bị muỗi nhìn, chẳng có gì to tát.

"Không cần nói nhiều, người đâu! "-Ngay lập tức sau lưng Nguyệt Tinh liền có hai tên gia nhân đằng sau đi vào.

"Vác nhị công tử về Sơn Trang."-Nói xong liền phất áo rời đi, để lại sau lưng tiếng la oai oái của Nguyệt Tú.

---------------

Trong khi nàng nghĩ đã thoát khỏi phiền phức,chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì cái khác lại tìm đến.

"Thiếu cô nương, sao hôm nay có nhã hứng tới đây thưởng trà vậy, chắc không phải là muốn tìm ta chứ. "-Lãnh Thiên một thân hắc y, trên tay phe phẩy cây quạt.

"Không rảnh"-Nàng chẳng buồn liếc nhìn hắn.

"Sao lại phũ phàng với ta như vậy, thực sự là đau lòng nha."-Sau đó là một mảnh im lặng.

"Khụ, không trêu nữa. Nếu hôm nay quên đem theo ngân lượng, không sao, hôm nay ta rất vui cho nên miễn cho cô. "

"Ta muốn đặt phòng. "

"Được được, Tiểu Tông, đặt một phòng thượng đẳng cho Thiếu cô nương, dọn dẹp cho sạch. "-Lãnh Thiên xoay qua dặn dò với tên tiểu nhị bên cạnh.


"Vâng"-Tên tiểu nhị rời đi.

"Nếu có chuyện gì ,thiếu cái gì cứ nói. Đã là khách của 'Lãnh Tửu Yên' thì tuyệt đối sẽ không bạc đãi"-

"Ta muốn một con ngựa tốt. "-Nang nói xong liền lấy trong ngực áo túi ngân lượng đặt lên bàn.

"Cô tính đi đâu sao?"-Lãnh Thiên nghi hoặc nhìn nàng, vật này tốt như vậy,vẫn chưa trêu đã nha. Nàng liếc nhìn hắn, cũng không nói gì.

"Thiên... "-Tiếng nói nhẹ nhàng, lai còn ấm áp tựa như suối nóng vang đến bên tai.

Lãnh Thiên quay đầu, nhìn thấy người gọi mình, ý cười trong mắt càng đậm.

" Tiểu Uy, sao nàng lại đến đây vậy? "-Hắn hỏi vị cô nương trước mặt, nữ tử trước mặt quả là trích tiên, làn da hồng hào, má phiếm hồng.

"Muội đến muốn mua ít đồ ăn, dù sao trong nhà cũng hết lương thực rồi."-Nói xong, liền hướng mắt về phía nàng, ý dò hỏi. Rồi quay qua trêu Lãnh Thiên.

"Cố nhân sao? "

"Làm gì có, là khách quen ở đây thôi,đây là Tử Hà."-Rồi xoay qua Tử Hà "Còn đây là Quế Uy. "


"Chào."-Nàng ta cười nhẹ cúi người chào. Nàng cũng ừm rồi không nói gì.

"À, để huynh giúp muội lấy đồ nhé."

"Vâng,vậy phiền huynh rồi. "

"Hai người nói chuyện đi nhé! "-Lãnh Thiên nói xong tính bước đi thì nghe nàng nói lại.

"Không rảnh... phòng ta ở đâu? "-Nàng đứng dậy đi lên trước hắn. Lãnh Thiên đờ người ra cũng liền hồi thần.

"Nàng ở đây chờ ta... Tiểu Tông,dẫn Thiếu cô nương lên phòng. "

Nàng đi theo tiểu nhị lên phòng, khi đi lên thang,nghe loáng thoáng miệng nàng lẩm bẩm"Thực phiền phức. "

------------

Có cậu nào có bộ np nào hay không, không H nhé, cho Vĩ xin với.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận